2. Trúng kế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chàng trai thừ người ra, nụ cười trên môi thoáng cứng lại.
Im Jaebum túm lấy tay chàng trai, anh nói thẳng thừng: "Tôi khẳng định cậu biết chuyện coi mắt."
Vậy mà cậu còn giả bộ không biết anh. Anh bị người này lừa gạt rồi!


Chàng trai nghe Jaebum nói vậy thì vung mạnh tay, ngửa đầu nhìn anh, "Đúng vậy, em chính là Young Jae, là người muốn đi coi mắt nhưng lại bị anh từ chối!"
"Vì sao anh không thích em trong khi anh còn chưa tiếp xúc với em lần nào?"
- Young Jae uất ức hỏi anh.


Im Jaebum cứng họng, không biết phải nói thế nào...
"Từ bây giờ em sẽ chính thức theo đuổi anh. Thầy Im Jaebum, thầy chuẩn bị đi! Hôm nay anh đã ăn đồ em nấu là coi như anh "ăn" em rồi đấy nhé"
- Young Jae dứt khoát nói.


Im Jaebum trợn mắt, há hốc mồm thảng thốt. Làm gì có cái lý lẽ nào như vậy chứ... Anh chống tay đỡ trán, cảm thấy hơi sốc một chút, được một chàng trai theo đuổi thẳng thắn và lộ liễu như vậy là lần đầu tiên anh trải qua.


Mấy ngày sau, Young Jae không hề liên lạc với anh. Anh nghĩ có lẽ cậu sinh viên này chỉ nhất thời tự ái mà tức giận vì anh dám từ chối coi mắt nên mới nói như vậy. Trong lòng bỗng có chút thất vọng khó hiểu, Jaebum cố gắng nhanh chóng xua tan ý nghĩ trong đầu và trở về Hàn Quốc tiếp tục công việc.
1 tháng sau...


Kết thúc tiết dạy, Jaebum đem tài liệu rời khỏi văn phòng đi đến bãi đỗ xe dành riêng cho giáo viên. Lúc đi ngang qua phòng dụng cụ thì đột nhiên có một bàn tay nhanh nhẹn bắt lấy cánh tay anh kéo vào trong, chưa kịp định thần thì anh đã cảm thấy một hương hoa cỏ vừa quen vừa lạ xộc vào mũi, sự ấm áp len lỏi từ nơi tiếp xúc với tay người nọ.
Im Jaebum trợn to mắt kinh ngạc nhìn chàng trai hơi nhỏ người đang vòng tay ôm lấy mình. Tuy nhiên, cậu không những không e dè mà vui vẻ tra khảo anh:
"Thầy Im Jaebum, em đã cho anh một tháng để chuẩn bị tâm lý rồi, anh dám bỏ trốn sau khi ăn em sao?"


Im Jaebum vô cùng ngạc nhiên khi thấy Young Jae và đặc biệt là trong tình huống bất ngờ đến vậy. Anh bối rối:
"Này...này! Em đừng nói thế mọi người hiểu nhầm là anh... anh làm gì em đấy"

Nói xong anh nghiêm mặt: "Em trở về nghiêm túc học hành đi, anh không muốn gặp em thế này".


"Được lắm, anh không thích em phải không? Em bay từ Nhật về để gặp anh mà anh thậm chí còn không nhớ là em sẽ theo đuổi anh nữa! Vậy được, em sẽ không thích anh nữa!" – cậu tức giận quay ngoắt người bỏ đi mà chẳng thèm ngoái đầu lại nhìn anh một cái
Thực ra từ khi trở về Hàn Quốc, Im Jaebum luôn nhớ tới Choi Young Jae, nhớ dáng vẻ tươi tắn, hoạt bát và nụ cười tươi như nắng mặt trời của cậu. Lần đầu tiên có hình bóng một chàng trai hiện hữu trong đầu anh. Anh cảm thấy nhớ mùi hương hoa cỏ nhàn nhạt ở cậu.

Anh vội chạy theo kéo tay Young Jae, cậu giật phắt tay ra, lạnh lùng lên tiếng: "Tránh ra."

Im Jaebum thoáng sững sờ nhưng liền nói: "Em đi đâu? Hay để tôi đưa em đi?"
Young Jae lườm anh: "Xin lỗi! Không dám làm phiền anh. Hôm nay tôi đi coi mắt!"


"Sao? Coi mắt? Em coi mắt ai?" - Im Jaebum trợn mắt hỏi.


"Hôm nay, tôi sẽ đi gặp một người đàn ông tuyệt vời, tốt hơn Im Jaebum anh gấp trăm ngàn lần" - cậu hơi lớn tiếng, nói xong liền phóng ngay lên con xe và chạy như bay


Im Jaebum choáng váng, giận giữ rít lên: "Đúng là cậu ấm, mới nói sẽ theo đuổi mà đã vội vàng đi coi mắt người khác"
Tuy rằng mở miệng là mắng cậu nhưng anh vẫn không khống chế được hành động của bản thân. Anh nhanh chóng rửa mặt, lật đật đẩy chìa khoá xe đuổi theo. Đến một quán cà phê, anh tận mắt chứng kiến Young Jae đang ngồi đối diện với một người đàn ông khác, trông cậu cười đến tít cả mắt khiến cơn bực của anh lại tăng lên gấp bội.

"Em dám vui vẻ với người đàn ông khác trước mặt tôi sao Choi Young Jae?" – Jaebum mắng thầm


Không kịp nghĩ đến mình đang vô lý như thế nào, anh cứ thế hầm hầm xông thẳng tới chỗ Young Jae hậm hực định kéo cậu đi.


Người đàn ông ngồi đối diện đứng dậy, tiến lên ngăn cản Im Jaebum: "Này anh, anh có bất lịch sự quá không vậy?"


"
Cút xa ra! Cậu ấy đã có chồng sắp cưới" – Jaebum nghiến răng nói, trông bộ dạng đến muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện


Anh chàng kia thấy thế thoáng giật mình, vội thanh minh: "Tôi chỉ là người bán hàng thôi. Cậu ấy đặt một chiếc vòng nên tôi đem mẫu đến cho cậu ấy xem"


"Cái gì?" - Im Jaebum bần thần, tay anh vô thức thả lỏng.


"Em nói với tôi em đi coi mắt?" - Im Jaebum quay sang hỏi Young Jae.


Cậu cười hì hì, mặt tỉnh bơ: "Ơ, tôi nói sao là quyền của tôi, tin hay không là quyền của anh, anh ghen à?"


Im Jaebum chợt hiểu mình đã bị lừa: "Em dám chọc tôi?"

"Sao lại kh..."
Young Jae còn chưa nói hết câu đã bị anh lôi đi, anh mặc kệ người đàn ông kia đang không hiểu chuyện gì xảy ra mà kéo cậu lên xe, tăng tốc vút nhanh trên đường. Chưa đầy mười phút sau, Im Jaebum đã đưa cậu tới biệt thự của anh.


"Ác ma, anh..." - Young Jae chưa thốt hết câu hỏi đã bị Im Jaebum kéo xuống xe


Im Jaebum lôi thẳng cậu lên phòng ngủ, một phát đẩy cậu ngã xuống giường, người anh cũng áp xuống theo.
Young Jae bị anh nằm đè lên, cậu trợn to mắt nhìn anh. Anh lại mặc kệ, anh nhích đến cổ áo mở bung của cậu giật mạnh, cúc áo sơ mi văng tứ tung lên sàn nhà. Cậu chống tay trước ngực anh, muốn mở miệng hỏi nhưng anh lại túm lấy hai cổ tay của cậu giữ cố định trên đỉnh đầu, anh cúi xuống, hôn cậu một cách cuồng nhiệt.
"Ưm..." - Young Jae cật lực giãy dụa, một bàn tay khác của Im Jaebum lại từ từ lần mò cởi sạch quần áo cậu.


"Tôi chấp nhận lời tỏ tình của em. Để tránh có tiếng không có miếng, tôi sẽ ăn em sạch sành sanh đêm nay. Ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn!"


Im Jaebum lại hung hăng chiếm hữu môi cậu, ngăn chặn mọi lời nói sắp bật ra từ miệng cậu. Vừa hôn cậu cuống quýt, anh thúc đẩy Young Jae say lịm trong khoái cảm... Young Jae ngưng giãy dụa, Jaebum cũng dần thả lỏng tay cậu ra

Young Jae nhẹ nhàng đưa tay luồn vào mái tóc mềm mượt của Jaebum, tay còn lại lướt trên tấm lưng rộng rãi, vững chắc của anh
"Ác ma ngốc, em yêu anh!" Young Jae thầm thì vào tai anh.

~~~~~~~~~~~~~~~~~ End ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vote cho mị có động lực về sau viết fic tiếp nhé nhé :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro