Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã 3 năm trôi qua kể từ ngày tổ chức sụp đổ. Ông trùm bị bắt, Gin đã chết, nỗi ám ảnh dày vò Shiho hằng đêm trong quá khứ cũng theo đó mà biến mất. Thuốc giải đã được cô chế tạo thành công 6 tháng sau ngày tổ chức bị tiêu diệt, Shinichi và Shiho quay trở lại hình dạng ban đầu của mình và theo đó là sự biến mất của Ai Haibara và Conan. Tất cả mọi thứ cũng đã dần trở lại quỹ đạo ban đầu của nó, nhưng có một điều đã lệch khỏi suy tính của cô. Shiho rất yêu Shinichi, phải, cô luôn biết điều đó. Nhưng cô nghĩ anh và Ran thực sự là một cặp rất đẹp đôi. Một chàng thám tử tài hoa và một nàng thiên thần, bên nhau từ bé, trải qua bao nhiêu chuyện, họ xứng đáng được hưởng hạnh phúc bên cạnh nhau, không phải sao? Nhưng tất cả đều ko biết trước được tương lai, ngay sau ngày Conan quay trở lại hình dạng của Shinichi, anh đã đến gặp Ran để giải thích về tất cả mọi chuyện và đồng thời cũng để xin lỗi cô. Shiho đã nghĩ họ sẽ thành một đôi sau buổi hẹn hò đó, sẽ hạnh phúc bên nhau, vì vậy cô đã lên kế hoạch đầu quân cho FBI sau khi chắc chắn rằng anh đã vui vẻ bên người con gái ấy. Nhưng cô không thể ngờ rằng mọi chuyện đã diễn biến theo chiều hướng khác và nó đã đánh bay tất cả mọi dự định của cô

** Flashback **

Shiho đã rất bất ngờ khi cô đi dạo từ công viên về và thấy Shinichi đứng trước cổng nhà mình. Tại sao anh ấy lại ở đây? Đáng lẽ ra giờ này anh đang hạnh phúc bên cô bạn gái xinh đẹp của anh chứ! Có chuyện gì đã xảy ra giữa họ? Hàng ngàn câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu của Shiho, vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh, cô tiến về phía anh

- Cậu làm gì ở đây vào giờ này Kudo -kun? Ran đâu rồi?

Cô hỏi với tông giọng lạnh lùng hằng ngày, đôi mắt đảo quanh tìm kiếm bóng hình của một người con gái tóc đen

- Cho tớ vào nhà trước đã, cậu định để tớ chết cóng ngoài này sao?

Đôi mắt nâu ấm áp của anh nhìn thẳng vào cô, hai tay chà xát vào nhau. Cô nghĩ có lẽ anh đã đợi ở đây lâu lắm rồi. Nhún vai, cô tiến về phía trước, tra chìa khóa và mở cửa. Shiho đi thẳng vào trong bếp, 5 phút sau, cô trở ra với một ly sữa nóng và một cốc nước trên tay. Shinichi lúc này đã yên vị trên chiếc ghế đệm êm ái trong phòng khách, nở nụ cười đặc trưng của anh khi thấy Shiho quay lại, và nụ cười đó đã khiến tim cô lỡ mất một nhịp. Cô đưa ly nước cho anh và ngối xuống phía đối diện, nhấp một ngụm sữa

- Vậy bây giờ cậu trả lời câu hỏi của tôi được rồi chứ? Tại sao cậu lại ở đây? Có chuyện gì đã xảy ra giữa cậu và Ran?

Shiho đưa mắt nhìn về phía anh, hỏi bằng chất giọng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy uy lực, cô muốn cho anh biết, tốt nhất đừng nên né tránh câu hỏi của cô lần nữa.

- Tớ ... Tớ đã kể cho Ran nghe tất cả mọi thứ, về Conan, về Haibara, về tổ chức áo đen và cả APTX. Tớ xin lỗi cô ấy vì đã lừa dối cô ấy suốt thời gian qua ... và ...

Shiho vẫn nhìn thẳng vào Shinichi, chờ đợi anh hoàn thành câu nói của mình.

- Tớ đã thổ lộ cho cô ấy biết về tình cảm thật của mình

Shinichi lúc này đã ko còn nhìn vào cô, mắt anh chăm chú vào ly nước để trước mặt. Đúng như cô nghĩ, anh đã tỏ tình với cô ấy, Shiho nghe có gì đó như nhói lên trong tim. Vậy thì lẽ ra bây giờ hai người đang rất hạnh phúc bên nhau chứ? Nhưng thay vào đó, anh lại ở đây, trên ghế sofa nhà cô, thay vì ở bên cạnh cô bạn gái xinh đẹp của mình. Tại sao lại như vậy ?

- Vậy thì lí do gì khiến cậu xuất hiện trước cửa nhà tôi vào lúc này, Kudo-kun? Tôi hy vọng cậu cho tôi một lời giải thích hợp lí

Shiho hỏi, vẫn với tông giọng lạnh nhạt nhưng mang theo một sự nghi ngờ

- Shiho này, lúc nãy cậu vừa đi đâu vậy?

Shinichi cố gắng để thay đổi chủ đề và xóa tan bầu không khí căng thẳng giữa hai người

- Trả lời câu hỏi của tôi đi, Kudo-kun ! À và tôi ko nhớ là đã cho phép cậu gọi tên của tôi đâu

Mặc cho mọi cố gắng của Shinichi, Shiho vẫn như cũ, tựa lưng vào ghế và nhìn anh với đôi mắt chờ đợi

" Cô ấy không thể ngừng làm khó mình một ngày sao?" Shinichi nghĩ thầm trong đầu

- Thôi được, nếu cậu muốn biết, tớ sẽ nói

Hít một hơi thật sâu, Shinichi cố gắng suy nghĩ làm sao để có thể giải thích một cách ngắn gọn nhất cho cô ấy hiểu

- Như cậu biết, tớ và Ran đã ở bên nhau từ bé, đi học, đi chơi, ở trường đến ở nhà, cô ấy đã luôn ở bên cạnh tớ. Bọn tớ lớn lên bên nhau, và tình cảm cũng đã vượt qua mức hai ngừơi bạn bình thừơng. Tớ vẫn luôn nghĩ là mình yêu cô ấy, từ trước đến giờ vẫn như vậy ...

Ngừng một chút, anh ngẩng lên quan sát sắc mặt của cô, và rồi lại quay về phía cửa sổ, chăm chú nhìn những hạt tuyết đã bắt đầu rơi bên ngoài

- Nhưng từ sau khi quay trở về hình dáng cũ, tớ đã nhận ra, tình cảm tớ dành cho cô ấy, ko hẳn là tình yêu. Có thể có một thời gian tớ đã thích cô ấy, thậm chí bây giờ vẫn như vậy. Nhưng đó ko phải là thích giữa nam và nữ, có lẽ tớ thích cô ấy như một người bạn, một người em gái, hơn là một người con trai thích một đứa con gái

Shiho im lặng, cô ko biết mình nên nói gì vào lúc này, cô ko muốn cắt đứt cảm xúc của anh. Cô cúi xuống nhìn ly sữa trong tay, tâm trạng Shiho đang thực sự rất rối. Shinichi quay qua, nhìn thẳng vào mắt cô, tiếp tục nói

- Shiho, tôi cũng ko biết từ lúc nào, trong đầu tôi chỉ còn hình bóng của em. Đã nhiều lần tôi tự nói với bản thân mình là tôi yêu Ran, và Ran vẫn đang chờ đợi tôi trở về, nhưng tôi đã ko thể chối bỏ sự thật rằng tôi luôn nghĩ về em trong khi lẽ ra người tôi nên nghĩ đến là Ran. Hình ảnh em cứ ngạo nghễ chiếm lấy đầu óc tôi bất kể thời gian trong ngày, và tôi thật sự mệt mỏi khi phải cố chối bỏ nó. Shiho, tôi yêu em

"Tôi yêu em

Tôi yêu em

Tôi yêu em "

...

ẦM! Shiho cảm thấy như ai đó vừa lấy búa giáng vào đầu, ba từ "Tôi yêu em" vẫn liên tiếp vọng đi vọng lại trong đầu cô. Đôi mắt xanh như hồ thu mở to, thể hiện sự ngạc nhiên lẫn bỡ ngỡ tột độ của chủ nhân nó, và ngay khi cô đang ko biết nên trả lời anh như thế nào, Shinichi đã tiến đến trước mặt cô, cúi xuống, đặt một nụ hôn lên đôi môi mềm mại thơm mùi hoa anh đào của cô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro