[TWOSHOT] Love Story [Full Part], Jeti

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: mushroom_ngo

Disclaimer: đường nhiên là họ ko thuộc về mình 

Pairings: Jeti

Rating: K

Category: romance

Note: làm cái này trong lúc chờ đợi mòn mỏi cái permission. Cái fic này mình viết vui nên có thể chưa hay nhưng hãy ũng hộ và chờ đợi một cái fic trans của mình nhé ^^v

Love Story

_Yah! Jung Jessica à. Jung Jessica ơi. Jung Jessica, có nghe em gọi gì không hả? - Cô bé trong bộ váy hồng hét lên.

_Sao em cứ đi theo tôi hoài vậy? Không sợ tôi bắt cóc em à? Mà sao cứ gọi tên tôi trống không thế, dù sao tôi cũng hơn em những bốn tuổi đấy. - Jessica quay lại nhìn cô bé váy hồng kia.

_Em không thích. Fany thích gọi thế cơ. Em thích Jessi nên mới đi theo chứ, không có thì ai thèm. - Cô bé Tiffany nhăn mặt.

_Này em mới có sáu tuổi thôi đó, mau về nhà xem Totoro đi, còn nhỏ mà đã nói linh tinh thế rồi à. - Sica vội đẩy cô bé về.

_Không đâu, em không về đâu. Hôm nay umma cho em ngủ ở nhà Jessi rồi. Không thấy em mang theo cả hành lý à? - Tiffany vừa nói vừa quay lưng lại cho Jessica thấy cái balo màu hồng của cô bé.

_Lại sang nữa sao? Hôm kia em vừa mới ở rồi mà. - Jessica thở dài.

_Dù sao sau này đó cũng là nhà em mà, có sao đâu chứ. - Cô bé Fany mỉm cười khiến đôi mắt cô bé trở thành hai vầng trăng khuyết, làm tim ai kia đập lỡ một nhịp.

Sao thế này? Tim à mày bị bệnh à? Sao đập nhanh thế?

_Nhà em? - Jessica hỏi.

_Uhm... sau này em làm vợ Jessi rồi thì sẽ phải ở đó chứ. Không lẽ ở nhà em? Nếu Jessi thích ở rể thì cũng được thôi. - Cô bé lại cười cái nụ cười đó.

_Em mơ à mà tôi sẽ lấy em chứ? Người cứ như cây nấm hồng thế kia, ú ú lùn lùn. - Jessica ra sức trêu Fany khiến cô bé khóc toáng lên.

Những tưởng Tiffany sẽ chạy về nhà ai dè con bé lao ngay về phía nhà Jessica mà ăn vạ. Chả biết con bé nói gì với mẹ cô mà tối hôm đó Jessica không những phải đọc truyện cho Tiffany nghe mà còn phải làm cái gối ôm miễn phí cho con bé. Khổ cái miệng hại cái thân.

----------------------

_Jung Jessica à! Jung Jessica ơiiiiiiiiiiiii..... - Fany cố gắng kéo dài cái giọng dễ thương của mình ra.

_Lại gì nữa đây? Em có để yên cho tôi học không hả? Suốt ngày qua đây là sao, một tuần có bảy ngày thì em ở nhà tôi đến bốn ngày là sao? - Jessica khó chịu nhìn Fany.

_Tại em thích Jessi mà. Chơi với em đi. Em chán lắm. - Fany bĩu môi nhìn Sica.

Không được Jessica, không được. Mày còn cả đống bài tập cơ mà, mau quay mặt đi đừng để bị khuôn mặt cún con đó lừa tình. Awww... nhưng mà nó dễ thương quá, mình muốn véo cái má phúng phính đó...

Không hiểu mà xui quỉ khiến thế nào mà Sica đưa hai tay lên chạm vào má của Fany. Cứ tưởng rằng cô bé Fany phải thích lắm vì dù sao Jessi của bé cũng đang vuốt mà bé cơ mà nhưng.... một lúc sau cả căn nhà lại vang lên tiếng khóc của cô bé. Tối hôm đó Jessica lại phải chịu phạt vì cái tội nghịch dại của mình. Chả là Sica có lỡ tay véo má Fany mạnh quá mà thôi.

Ngày qua ngày, cả cái xóm ấy không ngày nào là không được chứng kiến cảnh cãi nhau của bé Tiffany dễ thương và tội đồ Jessica - vì luôn làm bé Tiffany tức Thiên thần của xóm khóc.

-------------------

Mới ngày nào bé Tiffany còn chân ướt chân ráo bước vào lớp một, bây giờ đã trở thành một cô gái mười tám tuổi tràn đầy sức sống và năng động. Tiffany đã trở thành Thiên thần của cả trường Trung học Seoul, là người con gái mà biết bao chàng trai hằng mơ ước. 

_Tiffany à! Cậu làm bạn gái tớ nhé. - Cậu bạn tên Siwon đang cố gắng nở nụ cười đẹp nhất với Tiffany.

_Xin lỗi cậu nhé. Mình là hoa đã có chủ rồi. - Tiffany nói và tặng cho Siwon nụ cười tỏa nắng của mình trước khi quay gót bước đi.

_Ai, là ai có được diễm phúc đến vậy chứ?!?!?! - Siwon vội hỏi.

_Jessica. Jung Jessica - Tiffany quay lại nói rồi tiếp tục bước đi.

_Jung Jessica!!!! Tôi thề không đội trời chung với cô!!!!!!!! - Siwon hét lên.

Tại một nơi nào đó, một cô gái tóc vàng cứ hắt hơi liên tục. Không biết đứa nào lại nói xấu mình đấy nhỉ?

--------------

Lại nhắc về Jung Jessica, hiện giờ cô đang là sinh viên năm ba của trường Đại học Seoul. Đừng thắc mắc vì sao hai trường đó có tên giống nhau, chỉ vì nó nằm trong cùng một khu mà thôi.Trong khi Tiffany là nữ thần trong lòng bao chàng trai thì Jessica lại nổi tiếng với các cô gái vì vẻ ngoài lạnh lùng của mình. Cũng chả biết Jessica ăn ở ra sao mà ngày nào cũng thấy có người đến đòi trả thù. Jessica cũng chả biết mình nợ gì với họ mà suốt ngày đến tìm cô đòi. Mà tưởng nợ tiền thì cô trả ngay ai dè kêu cô cướp con bé Tiffany của mấy người. Cô không có cướp nhé, là con bé tự nguyện theo cô đó chứ. Cô biết mà, cứ dính đến Tiffany là cô sẽ gặp xui xẻo, suốt từ bé đến lớn.

Cũng tại vì con bé Tiffany đó mà bây giờ cô đã 22 tuổi nhưng chưa một mảnh tình vắt vai (thật sự) chỉ toàn thấy vải vắt vai. Con gái theo cô xếp hàng dài mà cô có chọn được ai đâu. Cứ mỗi lần tỏ tình là y như rằng có chuyện xảy ra. Còn nhớ lần bạn Kwon Yuri - đội trưởng đội bóng chày tỏ tình với cô, thật sự Sica chỉ coi Yuri là bạn nhưng chưa kịp nói thì từ đâu bay ra một đống hồng toàn tập ôm lấy cô, lại còn bù lu bù loa lên là: "Em không cho Jessi đồng ý. Jessi là của em cơ mà. Chị đen đen kia mau tránh xa Jessi của em ra.". Rồi đó, bạn Kwon Yuri tức chị đen đen chỉ biết đứng đó á khẩu nhìn, còn Jessica thì méo mặt cố gắng đẩy Fany ra. 

Cái vụ đó là còn nhẹ đó, kinh sợ nhất là phải kể đến lần Park Gyuri - Hoa khôi của trường ngỏ lời yêu với cô. Nghĩ đến là Jessica cảm thấy rùng mình.

Flashback

_Hey, Gyuri cậu hẹn mình ra có chuyện gì vậy? - Jessica tiến tới chỗ của Gyuri.

_Chào.. chào Sica, mình có chuyện quan trọng muốn nói với cậu. - Gyuri ngại ngùng cúi gằm mặt xuống.

_Chuyện quan trọng? Là chuyện gì vậy? - Jessica hỏi.

_Mình... mình thích cậu. Cậu có thể làm.. bạn gái của mình không? - Gyuri nói, mặt càng ngày càng đỏ hơn.

_Ơ.... - Mặt Jessica đơ ra.

_YAH JUNG JESSICA!!!!!!!!!! - Từ đâu đó vang lên tiếng hét khiến Jessica giật mình.

Thôi chết rồi, con bé nó lại xuất hiện nữa rồi. Không biết nó lại dở trò gì đây. Gyuri à, mình xin lỗi cậu trước nhá! 

_Sao học xong không về nhà mà lại ra đây tán tỉnh hả? Jessi để em và bé Hyunnie ở nhà chờ mãi là sao - Không ai ngoài bạn Tiffany đang đứng trước mặt Jessica và Gyuri.

Lần này Tiffany không có đi một mình mà dắt theo một đứa bé tầm bốn tuổi theo làm viện binh.

Cái gì chứ? Sao ở đâu lại có đứa bé kia vậy?

_Appa Jessi, mau về chơi với con và umma Fany đi. - Cô bé đi theo Tiffany lao đến chỗ Jessica mà túm áo kéo đi.

_Gì.. gì chứ? - Jessica sợ hãi.

_Sica, cậu... đó là con của cậu ư? - Gyuri mắt ngấn nước hỏi.

_Không, không phải mà - Jessica ra sức chối.

_Appa Jessi, mau đi thôi, umma đang đợi kìa. - CÔ bé tiếp tục lôi kéo Sica.

_Tớ không ngờ cậu..... - Gyuri vội vàng bỏ đi mà không quên tặng Jessica một cái tát.

Jessica đơ mặt ra mà nhận lấy cái tát đó. Cô tự hỏi mình đã làm cái gì chứ? Cô ăn ở rất tốt mà, sao suốt ngày bị đánh, bị tát là sao?

_Jessi. Jessi à. Jessi sao vậy? Có đau không để em xem cho. - Tiffany vội tiến lại chỗ Jessica.

_Em.... Em.... Sao lại làm thế với tôi chứ? Kiếp trước tôi mắc nợ với em sao? Sao cứ bám theo tôi vậy? - Jessica đau khổ nói.

_Tại vì em thích Jessi mà. - Tiffany mỉm cười.

Mặc dù đang rất giận Fany nhưng nhìn thấy nụ cười và khuôn mặt đó thì Jessica lại không nỡ quát Fany. Cô tự thắc mắc không hiểu mình bị làm sao nữa.

_Haizzz... Thôi bỏ đi. Mà cô bé này là ai vậy? - Jessica ngồi xuống trước mặt bé.

_Đó là Seohyun, em họ của em. Hôm nay, em đưa con bé đi chơi đó. - Tiffany trả lời.

_Em chào Jessica unnie. - Seohyun lễ phép chào Jessica.

_Ngoan lắm. Mà tại sao lúc nãy em lại gọi unnie như vậy? - Jessica xoa đầu con bé.

_Tại Fany unnie bảo em như vậy và hứa sẽ dẫn em đi ăn kem. - Seohyun ngây thơ trả lời.

_À, vậy là do cái người kia bắt em làm vậy à? Còn dám lôi cả trẻ con vào kế hoạch của mình cơ đấy. - Jessica quay ra nhìn Fany.

_Hơ...hơ... Ai bảo Jessi đi gặp người con gái khác nên em mới phải làm thế chứ. - Tiffany tìm cách chống chế.

Lắc đầu vì cái bản tính của Tiffany, Jessica đứng dậy xách đồ và bước đi.

_Thế có định đi không hay là cứ đứng đấy hả? - Bất chợt Jessica quay lại hỏi

_Đi, đi đâu vậy? - Tiffany thắc mắc.

_Thì đi ăn kem, đã hứa thì phải làm chứ. - Jessica chỉ tay về phía Seohyun.

Tiffany chợt à lên một tiếng rồi nắm tay Seohyun chạy về phía Jessica. Cả ba cùng nhau đi với Seohyun ở giữa nắm tay Tiffany và Jessica. Đến cửa hàng kem, nhìn cái cách Tiffany cùng Seohyun lựa chọn loại kem và cái vẻ mặt phân vân đáng yêu của Fany, Sica chợt mỉm cười.

Tiffany à, em cũng thú vị đó chứ.

End Flashback.

Part 2

Ờ thì sau lần đó cô cũng có chút cảm tình với cái con bé Tiffany đó, người ta bảo là lửa gần rơm lâu ngày cũng bé, huống chi cô cũng ở với nó gần 20 năm rồi còn gì nữa, cũng phải có chút gì đó chứ. Hôm nay, Jessica được giao nhiệm vụ đón Tiffany vì hai bác Hwang đã đi chơi với bố mẹ cô nên hiển nhiên là con bé sẽ ở nhà cô tối nay, và có khi là ngủ cùng cô luôn.

"Tối nay sẽ là một đêm dài đây" Jessica nghĩ.

Bước đến cổng trường, trông thấy Tiffany nhưng Jessica chưa kịp gọi thì đã thấy Tiffany bị một đám con gái kéo đi. Cô liền gọi tên Tiffany.

_Yah! Tiffany, em có đi về không? - Jessica tiến lại gần.

_Jess... Jessi đang làm gì ở đây vậy? - Tiffany sợ sệt hỏi.

_Thì đón em, hôm nay em ở bên nhà tôi. - Jessica nói.

_Em.. em không cần đón. Jessi mau về đi. Em đi với bạn tí nữa sẽ về. - Tiffany cố gắng tỏ ra bình thường.

_Vậy tôi đi về, em nhớ về sớm đó. - Jessica nói và quay đi.

Quái lạ, bạn bè mà sao giữ tay kinh thế, lại còn mặt hằm hằm nữa chứ. Làm như mấy đứa đấy chuẩn bị đi đánh nhau ý. Bọn trẻ bây giờ thay đổi nhanh thế nhỉ? Chắc mình già mất rồi.

Vừa đi Jessica vừa suy nghĩ, bất chợt nghe được cuộc nói chuyện của hai học sinh nữ.

_Này mày có biết hôm nay bọn Hoa Hồng Đen đến tìm con bé Tiffany, thấy bảo sẽ dạy cho nó một bài học đó. - Học sinh thứ nhất nói.

_Thật ư? Vậy lần này con bé Tiffany chết chắc rồi. Tội nghiệp đẹp quá làm gì cơ. - Học sinh thứ hai lắc đầu.

Cái gì cơ? Vậy mấy đứa lúc nãy là... là... Ashhh, Tiffany Hwang em thật là khờ đó. Đợi đó tôi sẽ đến ngay thôi.

Jessica nhanh chóng quay lại và chạy về phía cổng trường để tìm Tiffany. Cô nhanh chóng tìm khắp nơi vẫn không thấy bóng dáng cô bé đó đâu. Sực nhớ ra, Jessica liền chạy về phía sân bóng đằng sau trường, nơi ít người đi tới. Đến nơi, đập vào mắt Jessica là hình ảnh Tiffany với bộ đồng phục ướt nhẹp và khuôn mặt lằn dấu tay đang bị bao vây bởi 5 đứa con gái khác. Bất chợt khiến lòng cô cảm thấy xót xa.

_YAH!!!! Mấy đứa kia, muốn chết hả? Mau bỏ Tiffany ra. - Jessica tức giận lao đến.

_Chị là ai chứ? Mau tránh ra đừng có nhiều chuyện. - CL, thủ lĩnh của nhóm vênh mặt lên hỏi.

_Tôi nói lần cuối. HÃY MAU CÚT KHỎI CHỖ NÀY. - Lời nói của CL chỉ càng làm Jessica thêm tức giận.

_Hừ.. nhẹ không muốn vậy thì, chúng mày đâu cho chị ta một bài học đi. - CL nhếch mép.

Bốn đứa con gái còn lại đồng loạt lao đến chỗ Jessica, nhưng chúng đâu ngờ rằng cô là người đã có một lịch sử hoành tránh thời còn học trung học. Nhanh chóng cô đã hạ được bốn đứa đó, dù sao cũng đai đen Karate cơ mà. CL thấy vậy sợ hãi mà rút lui, không quên buông lời cảnh báo sẽ trả thù tới Jessica. Trả thù ư, chờ mười năm nữa nhé em.

Jessica vội chạy tới chỗ Tiffany, nhanh chóng ôm lấy cô bé trong vòng tay. Người Tiffany run lên vì lạnh và vì bộ quần áo ướt.

_Jessi... Jessi tới đây làm gì? Chúng có đánh Jessi không vậy? - Tiffany nhăn mặt hỏi.

_Đồ ngốc, tôi không đến kịp thì có lẽ em đã vào bệnh viện rồi. Mau về nhà thôi, em sẽ bị cảm mất. - Jessica bế xốc Tiffany lên.

_Mà sao lại nói dối tôi? Có biết là nguy hiểm lắm không? - Jessica trách Tiffany.

_Nếu em biết Jessi giỏi võ đến vậy thì đã không đuổi Jessi về. Em sợ chúng đánh Jessi. - Tiffany xụ mặt xuống.

_Vậy nên cứ để chúng đánh thế à? - Jessica hỏi.

_Biết làm sao được, chúng có 5 người còn em chỉ có một mình. Hắt..xì.... - Tiffany hắt hơi, khịt khịt mũi.

_Đấy, cảm rồi. Lạnh thì ôm chặt vào. - Jessica nhanh chóng đi về nhà.

Tiffany sung sướng ôm lấy cổ Jessica, cố gắng ngửi lấy mùi hương trên người Jessi của cô. Khuôn mặt cả hai chợt ửng hồng. Tiffany mỉm cười và Jessica cũng vậy. 

Tối hôm đó quả nhiên Tiffany bị sốt báo hại Jessica có một đêm không ngủ chỉ để chăm sóc cô bé. Có lẽ mệt quá mà Jessica ngủ thiếp đi bên cạnh Tiffany.

Sáng hôm sau, Tiffany tỉnh dậy, thấy có một vòng tay đang siết chặt quanh eo mình, hóa ra là của Jessica. Cô bé thích thú mà rúc sâu vào lòng Jessica. Lấy tay chạm nhẹ vào khuôn mặt của Jessica, chợt Tiffany cảm thấy xấu hổ. Cô đỏ mặt khi nhìn đến đôi môi của Jessica. Từ từ, Tiffany rút ngắn khoảng cách và nhanh chóng đặt lên đó một nụ hôn. Trái tim cô đập nhanh hơn, khuôn mặt cô càng đỏ hơn.

_Mặt em sao đỏ vậy? Vẫn còn sốt à? - Jessica chợt lên tiếng khiến Tiffany giật mình.

_Không... không có gì cả. Em.... em đỡ rồi. - Tiffany lắp bắp.

_Có thật là không có gì không? - Jessica nhướn mày hỏi.

_Thật...thật mà. - Tiffany cười gượng.

_Vậy sao tôi có cảm giác như ai đó vừa hôn mình nhỉ? - Jessica càng ngày càng tiến gần Tiffany.

_Em... Jessi làm...làm gì vậy? - Tiffany sợ hãi.

_Tôi cho em biết cảm giác của một nụ hôn thật sự. - Jessica nhếch mép, thu hẹp khoảng cách với Tiffany.

Ngay khi vừa chạm được vào đôi môi quyến rũ của Tiffany, Jessica cảm thấy trong người như có một dòng điện chạy qua khiến cô rùng mình. Đôi môi của Tiffany giống như có ma lực khiến Jessica không cưỡng lại được mà kéo dài nụ hôn. Ngọt, thật sự rất ngọt, nó có vị dâu. Bất chợt Tiffany phát ra một tiếng rên nhỏ làm Jessica cả sực tỉnh, cô nhận ra tay mình đã luồn vào bên trong lớp áo của Tiffany.

Ôi trời Jessica, mày đang làm cái gì đó, Tiffany mới có mười tám thôi mà.

Vội vàng dứt khỏi nụ hôn, Jessica ngồi nhìn Tiffany đang cố gắng lấy lại nhịp thở, khuôn mặt cô bé còn đỏ hơn cả lúc nãy. 

_Sao? Em cảm thấy như thế nào vậy? - Jessica hỏi, liếm nhẹ môi mình.

_Em....Jessi thật quá đáng. Ai cho Jessi cưỡng hôn em chứ? - Tiffany cúi gầm mặt xuống.

_Chẳng phải em thích tôi sao? - Nhìn khuôn mặt Tiffany bây giờ càng khiến Jessica muốn trêu cô bé ấy.

Ai bảo em dễ thương quá làm gì Fany à.

_Đúng em thích Jessi, nhưng Jessi không thích em còn gì. Đồ đểu, hôn người ta xong còn muốn trêu trọc. - Tiffany quay mặt đi giận dỗi.

_Ừ tôi không thích em. - Jessica nói.

Câu nói đó khiến Tiffany cảm thấy đau lòng. Chẳng nhẽ hôn cô mà không có cảm giác gì hay sao. Nghĩ đến đấy lại khiến đôi mắt cô rưng rưng. Nhìn thấy vậy, Jessica vội ôm lấy Tiffany vào lòng và thủ thỉ.

_Tôi không thích em và cũng không muốn em thích tôi... - Jessica chưa kịp hoàn thành câu nói của mình thì đã bị Tiffany đẩy ra.

_Vậy thì tránh xa em ra. Em ghét Jessi. - Tiffany hét lên toan bỏ đi nhưng đã bị một vòng tay kéo lại.

Cả người Tiffany ngã vào lòng Jessica, bao nhiêu tủi hờn Tiffany cho ra hết cùng với những giọt nước mắt của mình. 

_Đừng khóc. Em khóc trông xấu lắm. Tôi không thích em là bởi vì tôi muốn yêu em. Em đừng thích tôi mà hãy yêu tôi có được không? Hãy trở thành bạn gái của tôi nhé. - Jessica nói, siết chặt vòng tay hơn.

Lời nói của Jessica càng làm Tiffany khóc to hơn. Hai tay Tiffany ra sức đánh vào người Jessica.

_Đồ đểu, tại sao Jessi suốt ngày trêu em chứ? Tại ai hay làm cho em khóc cơ chứ? Em ghét Jessi, ghét nhiều lắm. Nhưng em lại yêu Jessi rất nhiều. - Tiffany vội ôm chặt lấy Jessica.

_Nhưng em vẫn yêu cái con người này đúng không nào? Từ bây giờ em đã là bạn gái của tôi vì vậy cấm không được cười hay nhìn với người khác hiểu chưa? - Jessica chợt nghiêm giọng.

_Hừm, ai đã đồng ý chứ. Nếu thế Jessi hãy đổi cách xưng hô đi. Cứ tôi này tôi nọ nghe chán lắm. - Tiffany bĩu môi.

_Nhưng tôi quen vậy rồi. Không sửa được. - Jessica nói.

_Không nhưng gì hết. Nếu không thì nghỉ đi. - Tiffany nhăn mặt.

_Tôi... Thôi được rồi, Jessi chịu thua em. - Jessica vội giơ hai tay lên đầu hàng.

_Ngoan. Lại đây em thưởng cho. - Nói rồi Tiffany vội thơm chóc một cái vào má Jessica.

_Thơm má thôi sao. Còn môi nữa, nó đang ghen tị kìa. - Jessica vội chỉ tay vào môi mình.

_Đồ ham hố. Tránh xa em ra. - Tiffany đẩy Jessica ra và chạy đi ra khỏi phòng

_Đứng lại cho Jessi mau. Để Jessi bắt được thì chắc chắn em sẽ chịu phạt nặng hơn đó. - Jessica nhanh chóng đuổi theo Tiffany.

Cả căn nhà rộn ràng hẳn lên nhờ cuộc rượt đuổi đầy lãng mạn của hai bạn trẻ. Đang chạy bỗng Tiffany bị vấp ngã, và kéo theo Jessica cùng ngã. Tư thế hiện giờ của hai người khá là "thoải mái", dễ liên tưởng đến những chuyện mà trẻ con không nên biết. 

Cạch.

_Jessica, Tiffany à. Chúng ta về rồi nè. - Giọng của ông Jung vang lên.

_Hai đứa có... Ơ.. - Bà Hwang hào hứng bước vào nhà nhưng hiện tại đang trong tình trạng hàm rớt xuống đất.

Cả bốn người đều trố mắt ra nhìn cặp đôi Jeti của chúng ta. Còn đôi trẻ kia vẫn còn ngỡ ngàng nên không nhận ra mình vẫn đang trong tư thế dễ gây hiểu lầm.

_Ôi tôi quên mất, có chỗ này đồ ăn ngon lắm định đưa hai người đi mà lại quên. Mình mau đi thôi nhỉ. - Bà Jung vội lên tiếng.

_Uh mình đi thôi nhỉ? Không biết hai đứa kia đi đâu mà chưa về nhỉ. Lần sau phải dặn chúng khóa cửa kĩ mới được. - Bà Hwang nói lớn, cố gắng nhấn mạnh mấy từ cuối.

Sau đó cả bốn người mau chóng rút lui, nhường lại không gian cho đôi trẻ. Đến lúc đó, Jessica mới nhận ra cái tư thế không mấy dễ chịu và đứng dậy. Cả hai đứa, mặt đứa nào cũng đỏ bừng.

_Fan... Fany... em đói chưa? Chúng ta đi ăn sáng nhé? - Jessica lên tiếng.

_Uhm. - Tiffany vẫn còn ngượng vì chuyện lúc nãy.

Ở bên ngoài, bốn cái đầu đang chụm lại mà cười và ăn mừng cho đôi trẻ.

_Vậy chúng ta sắp thành thông gia rồi nhỉ ông Jung? - Ông Hwang vui vẻ nói.

_Chứ còn gì nữa. Vậy chúng ta phải ăn mừng vì chuyện này thôi. - Ông Jung hào hứng.

Vậy là cả bốn lại rồng rắn kéo nhau đi ăn mừng.

---------------

_Tiffany Hwang, con có đồng ý lấy Jessica Jung làm chồng hợp pháp của mình. Sẽ cùng sống bên cạnh cô ấy suốt cuộc đời này, cho dù ốm đau, giàu nghèo? - Vị cha sứ hỏi.

_Con đồng ý. - Tiffany hạnh phúc gật đầu.

_Còn còn Jessica, con có....

_Con đồng ý. - Jessica vội cắt ngang lời của cha sứ.

_Nhưng ta vẫn chưa nói xong mà. - Vị cha sứ lên tiếng.

_Không cần đâu cha. Cha tuyên bố luôn đi. Cái đoạn hôn cô dâu ý. - Jessica mỉm cười nham nhở.

_Vậy, ta tuyến bố hai con thành vợ chồng chính thức. Jessica con có thể hôn cô dâu. - Vị cha sứ vội lùi lại.

Jessica nhanh chóng kéo Tiffany vào một nụ hôn dài. Cảnh đó chính thức bị những người tham dự ném đá phán đối.

_Từ bây giờ em đã chính thức chở thành vợ của Jessi rồi. Em sẽ mãi thuộc về Jessi mà thôi đó, nhớ chưa? - Jessica vui sướng ôm Tiffany.

_Jessi cũng vậy, từ bây giờ phải nghe theo lời của em. Cấm không được cãi và nhất là không được nhìn người con gái khác nghe chưa. Không có là biết tay em đó. - Tiffany véo má Jessica như để cảnh cáo.

_Jessi biết rồi. Vợ là nhất mà. - Jessica nói và giơ ngón tay cái về phía Tiffany.

--------------

_Và sau đó hai người họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.

_Woah, thật sự là có chuyện này hả umma? 

_Đúng vậy, Step. Một ngày nào đó, khi con lớn lên cũng sẽ tìm được một người thật tốt luôn ở bên con. - Tiffany mỉm cười xoa đầu cô con gái bé bỏng của mình.

_Và con sẽ phải biết đấu tranh, biết bảo vệ hạnh phúc của mình như cô gái tên Tiffany đó. - Jessica bất chợt lên tiếng.

_Appa Jessi! - Step vội lao vào lòng Jessica.

_Jessi về lúc nào vậy? - Tiffany tiến về chỗ Jessica.

_Jessi về lâu rồi, nhưng cũng muốn nghe lại câu chuyện đó nên không lên tiếng. - Jessica ôm Tiffany vào lòng cho thỏa nỗi nhớ của mình.

_Vậy appa, umma sau này con nhất định sẽ tìm được một người giống như cô Jessica kia. - Step mỉm cười hài lòng vì ý nghĩ của mình.

_Nhất định con sẽ tìm được. Còn bây giờ đến giờ đi ngủ rồi. Mau lên giường thôi nào. - Jessica nhấc bổng Step lên và đi về phía giường của con bé.

-----------------

_Step đã ngủ chưa vậy? - Tiffany hỏi sau khi bước ra từ phòng tắm.

_Con bé ngủ say rồi. Vậy bây giờ chúng ta có nên cho Step có em không nhỉ? Jessi thấy con bé buồn khi phải chơi một mình lắm đó. - Jessica mỉm cười gian tà.

_Jessi à!!!! 

Phụt! 

Đèn đã tắt. Các bạn cũng nên đi ngủ thôi.

END.

cre:ssvn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro