Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mark là người tinh ý, anh để ý và nhận ra mọi thứ xung quanh mình nhất là khi việc đó có liên quan đến một người, Park JinYoung. Người mà anh say đắm đến điên dại...

Cứ mỗi khi các thành viên khác chạm vào JinYoung, gương mặt anh cứ y như rằng sẽ ngây ra, nếu tinh ý trông rất khác so với nét lạnh lùng thường trực cứ như là cố nén nổi lòng bên trong vậy.

Jinyoung thì lại rất tinh nghịch rất thích skinship, cậu cảm thấy đụng chạm như vậy cũng có cái gì đó nó... thích thích! Và dĩ nhiên cậu cũng THÍCH làm vậy với Mark nữa... sở dĩ in hoa chữ THÍCH là bởi vì cậu đặc biệt skinship với Mark nhiều hơn các thành viên khác. À mà quên nữa, cậu ấy là umma của nhóm đó, đấy, cũng chính cái chức danh "umma" chết cmn tiệt đấy đấy mà không ít lần Mark ghen lồng ghen lộn lên khi cậu cứ lợi dụng nó để không ngừng các trò "quấy rối" tinh quái các kiểu của mình với các thành viên khác cứ mỗi khi họ rãnh rỗi, cứ như thể cậu ta đang chọc tức ai đó vậy (anh chứ ai) và dĩ nhiên, có giận lắm thì Mark cũng phải làm ra vẻ đạo mạo, lạnh lùng một chút chứ, style câu-fan của ảnh mà. Nếu nói về độ thân mật và hay chơi trò skinship nhất (sau anh) thì Mark sẽ không ngần ngại mà chỉ đích danh hai tên oách (con) Im Jaebum và Wang Jackson đâu.

Nhưng được là một phần của GOT7 thật tuyệt!! Mark luôn cảm thấy biết ơn vì điều đó bởi vì anh được gặt Jinyoung, người mà đã đánh cắp trái tim anh tự bao giờ... Nghĩ lại thì lúc đầu anh và cậu ta cũng chẳng thân thiết gì mấy. Một Hoa kiều sống từ nhỏ ở LA như Mark lại chẳng biết một chút tiếng Hàn nào, gặp trình độ "bắn" tiếng Anh "như gió" của Jiyoung thì chắc họ chẳng thể nào giao tiếp được mấy câu rồi, nhưng dần dần, lâu ngày chày tháng anh và cậu trở nên một cặp rất ư ăn ý, và cũng chẳng biết từ lúc nào anh và cậu "như chim liền cánh, như cây liền cành" chẳng thể tách rời nhau ra được.

Mọi việc vẫn tốt đẹp cho đến cái ngày họ quay cho show thực tế của nhóm the Naver Starcast, trời ơi phải nói cái tuần đó muốn bù đầu bù cổ vì cái lịch làm việc dày đặc! Nhưng chắc có lẽ điều làm anh buồn bực nhất chính là thái độ làm lơ của Jinyoung, anh như bị cậu ta quăng cho một cục lơ trong khi cậu ta thì vui vui vẻ vẻ nói nói cười cười với các thành viên khác. Nghĩ lại mà anh tức điếng người. Mark như bị ngọn lửa ghen tuông thiêu đốt khi "cục cưng" của anh tự tay lột từng múi từng múi ra chia cho mấy tên khác mà chẳng thèm ngó qua anh một cái coi anh có hay chưa, mà tên Im Jaebum lại được cái múi to nhất nữa. Còn lúc hắn ta đút cho Jinyoung ăn nữa chứ, Woa! Anh thấy rồi nhưng cố quay sang hướng khác lờ đi ấy chứ, tức muốn trào máu họng! - "Bình tĩnh Mark, bình tĩnh, tối hỏi 'tội' em ấy sau, bình tĩnh!" - Hắn còn đưa qua đưa lại miếng quýt làm thằng bé cứ đưa cái miệng qua lại, rốt cuộc mới chịu đút cho thẳng nhỏ ăn. Trời ơi!!

(Em thấy anh lậm thằng nhỏ quá rồi đấy :v)

Đó là còn chưa kể đến cái tên Wang Jackson nữa đấy, lúc anh thua cái trò Ding Ding Deng Deng gì đó, mà nghĩ cũng tức nếu như ngày đó Jinyoung thận mật với anh một chút đừng có lạnh nhạt như thế thì đâu tới nỗi anh làm cái gì cũng không nên hồn như thế, phải vào gọt trái cây thì anh nghe tiếng của Jinyoung hét ngoài phòng khách vội vội vàng vàng chạy ra coi có chuyện gì với "tục tức" (ủa lộn) "tục tưng" của anh thì... một cảnh tưởng "hãi hùng"... mắt anh chữ O miệng anh chữ A... tên Wang Jackson túm cổ Jinyoung, ôm cậu cứng ngắc, còn vật cậu xuống ghế salon tạo thành cái tư thế "ông già trồng củ cải" nữa chứ, đó giờ nói thật nga, anh thương cậu thì thương, hôn cậu thì có hôn chứ chưa bao giờ anh dám nằm cả lên người câu như thế đâu à nha. Cục vàng cục ngọc của anh mà tên Sơn đó nó coi như đồ chơi, muốn vật thì vật muốn ôm thì ôm, mặc tình cho thằng nhỏ cứ vùng vẩy đẩy nó ra... Grrr! ( =))~)

Mark's POV

_"Này! Anh nói cho chú mày biết nhá, không phải được vinh hạnh debut với Jinyoung nhà anh trước là chú mày được phép thân thiết như vậy đâu nhá!". Thế có Chúa là nếu lúc đấy chẳng phải đang ghi hình thì anh đã quay sang túm cổ tên oách Jaebum đó mà cảnh cáo thế rồi, dám thân thiết với mỹ nhân của anh thì hắn cũng to gan lắm rồi!

Thật là tiếc cái miếng quýt to ấy (TT^TT) nếu lúc đấy thằng JB chẳng nói câu: "Quýt của em đâu rồi? Sao tất cả đều biến mất trong lúc em đang nói vậy?" và nếu không phải đang ghi hình thì ta ứ trả lại cho mi đâu (TT^TT) và tất cả mấy múi quýt mà Jinyoung phát cho mấy đứa khác, ta thảy đều đòi lại tất. Mọi thứ của Jinyoung đều là của ta. JINYOUNG LÀ CỦA TA!!

"Jackson!! Cậu đang làm cái quái gì với Jinyoung thế hả??! Đầu tiên là cậu ngăn tôi ngồi kế Jinyoung, rồi bây giờ cậu còn quấy rồi thằng bé thế kia đó hả, HẢ??!... Mark Tuan, Mark Tuan bình tĩnh lại! Hít vào *hít* Thở ra *phù*. Hành động bình thường, cứ hành động bình thường..."

Nhưng trong vô thức anh lại có những hành động ôm ấp ve vãn Jackson, rồi khi cảm nhận được cái lạnh chết người từ đôi mắt kia, anh lại cảm thấy như mình là người có tội. Mark cố ngồi lại gần hơn với cậu và trao cho cậu những cử chỉ tế nhị để biểu hiện sự quan tâm của mình, từ những cái đụng chạm nhẹ nhàng đến những câu nói đùa để chọc cậu cười; nhưng... hình như sự bực bội lạnh lùng của Jinyoung vẫn không có dấu hiệu gì tan biến đi...

Mark's POV

"Tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này cơ chứ?" Mark tức tối nghĩ, anh giận cậu lạnh nhạt với anh thì ít, anh giận bản thân mình thì nhiều, tại sao có thể làm thêm những hành động làm cho tình hình (Cuba) thêm căng thẳng như thế?! Đúng là điên thật mà!

~ Khò khò khò phiêu phiêu phiêu phiêu... ~

Màn đêm buông xuống cái yên tĩnh vốn có chiếm lĩnh cả không gian, đêm là khoảng thời gian con người thường thao thức suy nghĩ khi lòng còn vướng vân nặng một khúc mắt gì đó, buổi ghi hình đã kết thúc, cả kỉ túc xá của GOT 7 đã chìm vào giấc ngủ...

~ Khò khò khò phiêu phiêu phiêu phiêu... ~

Duy chỉ còn có Mark vẫn đang trằn trọc rối bời với một mớ hỗn tạp của cảm xúc và suy nghĩ.

"Mình đã làm gì sai với em ấy không? Tại sao em ấy lại đối xử với mình như vậy? bla bla bla..."

~ Khò khò khò phiêu phiêu phiêu phiêu... ~

_Aiss! Cái tên Jackson này, tại sao cậu có thể ngủ ngon lành đến như thế sao hả? Wae?! Thật đúng là biết cách chọc tức người khác mà - Mark ngồi dậy bực tức mà nói với cái "thây" đang ngủ như chết của Jackson, người ta đang chuyên tâm suy nghĩ mà hắn như ngáy khò khò còn "thổi sáo" phiêu phiêu bên tai nữa chứ.

Anh đứng lên nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng mà nét mặt vẫn còn một chút hặm hực... Jackson vẫn say ke gãi gãi má vài cái rồi lại rất nhanh chìm vào giấc ngủ sâu dài miên man của mình...

_Jinyoung ah, em còn thức không Jinyoung? - Mark đến trước của phòng của cậu, nhẹ nhàng gõ cửa.

_Anh vào được không? - Mark vẫn giữ giọng điệu ngọt hơn mật ong của mình.

_Anh vào đó nha. - Sau một hồi cảm thấy không có động tĩnh gì, im lặng tức là cho phép, anh (liều mình) vào thôi.

(=.=")

What?! Em ấy im lặng là cho phép mà...

Mark bước vào nhẹ nhàng kép cửa lại, "Tạch" anh bóp khóa cửa... (rồi xong) anh điều tiết mắt của mình sao cho phù hợp với không gian tối tăm duy chỉ có một ánh sáng nhỏ của cây đèn ngủ đặt cảnh giường Jinyoung. Thật chẳng biết cậu có câu dẫn anh không, mà khi mắt anh đã thích nghi được thì liền lờ mờ nhận ra Jinyoung chỉ mặc đúng một chiếc quần pajama đi ngủ, Mark lặng người trước làn da trắng nỏn nà như sữa, như ánh trăng của cậu ẩn ẩn hiện hiện trong cái ánh sáng nhỏ nhen của chiếc đèn, thật làm người khác chỉ muốn hung bạo phi thẳng lên giường mà cường bạo cậu ta đến chết đi sống lại, nhưng gương mặt ngây thơ đẹp như thiên thần khi đang ngủ của cậu lại gợi cho người khác sự bình yên, muốn được che chở bảo vệ cho cậu tạ, muốn được dịu dàng ôm ấp vào lòng để Jinyoung của anh được ngủ một giấc an lành nhất...

Lý trí của Mark đã bắt đầu giống như ánh sáng nhỏ nhoi của chiếc đèn ngủ nhường chỗ cho những dục niệm khao khát được chiếm lấy cậu như màn đêm xung quanh ngự trị.

Mark ngắm kĩ từng đường nét trên cơ thể nhỏ nhắn của cậu, từ làn da cho đến mái tóc đen óng mượt, Jinyoung không có một cơ thể lực lưỡng nếu không nói là dáng người vừa vặn, nhưng vì thường ngày cậu rất thích vận động nên nhìn kĩ rất có nét, từ cơ ngực cơ bụng tất cả đều phân cắt rất rõ ràng... Mark cảm thấy thân nhiệt của mình càng ngày càng tăng cao, mắt anh dần mờ đục đi bởi làn sương dục vọng.

Thiết nghĩ, một thắng nhóc mới 19 tuổi làm sao có thể làm cho anh say mê cậu ta điên đảo đến thế, vì sao lại làm cho anh mù quáng trong dục vọng trong ghen tuông mỗi khi cậu ta nói cười với người khác đến như thế, thật chỉ muốn giấu cậu ta vào một hoang đảo tách biệt với thế giới bên ngoài ngày đêm làm đôi uyên ương, ngày đêm thao cậu ta chết đi sống lại, thao cậu ta phải kêu cha gọi mẹ anh mới hả lòng, để cậu ta chỉ duy nhất thuộc về một mình Mark Thuan này. Mark đã rơi vào lưới tình quá sâu rồi, anh phải lấy hết chút lý trí còn lại để giữ cho mình tỉnh táo tránh không làm chuyện có lỗi với cậu. Anh chưa bao giờ thích con trai cả, kể cả khi chúng đẹp đến cỡ nào, anh với chúng đều là giống đực đều biết sống bằng nửa thân dưới thì có gì mà quyến rũ được anh, như cái thời anh còn ở L.A vẫn thường xuyên cùng các đứa con gái (mấy con bánh bèo) cùng trường khác "khám phá sinh lý tuổi trưởng thành" đấy. Anh là trai thẳng!! Nhưng với Jinyoung lại là trường hợp đặc biệt... (=)) thẳng mẹ gì)

Bắt đầu từ một tình bạn thân thiết khi còn là thực tập sinh của JYP, cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn. Dần dần, với sự quan tâm động viên chân thành của Jinyoung, anh đã vượt qua những ngày tháng cô đơn khó khăn ấy và Jinyoung cũng đã trở thành một đứa em trai không thể nào thiếu được của anh cho đến khi anh nhận ra rằng, tình cảm và suy nghĩ của anh dành cho cậu đã không còn là của một người anh dành cho một đứa em, nó trên mức tình bạn tình anh em lâu rồi. Mọi chuyện càng rõ ràng hơn khi Jinyoung chơi đùa, làm những động tác dễ thương với anh, những cái ôm trìu mến, những cái hôn trên má, từng cái đụng chạm nhỏ nhoi anh đều có cảm giác, cậu làm anh thẹn thùng như một thiếu nữ bởi những cái nhìn chằm chằm... càng thúc đẩy thêm sự quả quyết của anh. Nhớ lại những ngày đông trước khi debut của họ như hình với bóng thật chẳng còn thú vui gì trên đời có thể cám dỗ được anh ngoài cậu được nữa, Park Jinyoung ạ! Jinyoung khẽ lay động cánh tay, đặt lên lồng ngực mình xoa xoa nhẹ trong cơn ngáy ngủ làm anh cũng trở về hiện tại sau một hồi tưởng miên mang, Mark bất chợt phát giác mình đã đứng ngắm cậu hơn 10 phút rồi, và từ dưới hạ thân từ lúc nào cũng đã "trên bảo dưới không nghe" nhôi lên một "quả đồi" sừng sững phản kháng muốn được anh giải thoát ra khỏi lớp quần chật chội.

Mark mạnh dạn đi đến bên giường của Jinyoung ngồi xuống, anh lại ngắm kĩ khuôn mặt của cậu khi ngủ, trông mỹ nhân khi ngủ sao lại mê lòng người như thế, anh vô giác đặt bàn tay phải lên gò má của Jinyoung cảm nhận cái ấm áp và mềm mại của làn da cậu mạng lại, trong khi tay trái... thì đã bóp một bên ngực rắn chắc của cậu. (=.=")

"Làn môi của em ấy...thật đẹp! Mình muốn hôn nó quá! Muốn nó chỉ là của riêng mình..."

Ngón tay cái của anh dần di chuyển qua làn môi anh đào đỏ ửng của cậu xoa xoa, rồi nhưng một phản xả tự nhiên anh cúi người xuống hôn lên đôi môi đầy yêu kiều mỵ hoặc ấy. Hết làn môi trên lại đến môi dưới, Mark cẩn cẩn dực dực xem như báu vật mà nhắm nháp, xem chúng như kẹo ngọt tha hồ mà nút, trong miệng cậu đặc biệt toát ra mùi hương dâu nhẹ nhàng ngọt ngọt, càng nút càng mê, nhắm nháp lại muốn nhắm nháp thêm. Mark men theo cằm và xương quai hàm của cậu di chuyển làn môi xuống cổ, và cũng không quên "đánh dấu" những nơi đó bằng những chiếc hôn ướt át, anh dừng lại ở trái khế nhô lên nơi cổ cậu, cái thứ mà không có ở bất kì một đứa con gái (bánh bèo) nào có được, ngắm nhìn nó một chút cảm thấy nó quyến rũ lạ thường, rồi nhẹ nhàng đặt môi mình lên đó lúc nhanh lúc chậm mà "hôn". Anh hầu hạ nơi cổ của người tình rất ư là dịu dàng, những dấu hôn xuất hiện trên làn da trắng quanh cổ cũng là do anh cẩn thận dùng lực giữ lưỡi và răng "hôn" rất lâu mà "đánh dấu" chứ chẳng phải thô bạo mà cắn mút, rồi anh di chuyển xuống vùng ngực, hôn rất lâu lên chấn thủy của cậu rồi mới di chuyển đầu sang một bên bắt đầu gặm nhắm hai "trái anh đào" nhỏ hồng hồng đầy khiêu khích, anh mút một bên còn bên còn lại anh dùng tay nhẹ nhàng mà xoa nắn. Bất ngờ...

Jinyoung chợt bừng tỉnh, cậu đẩy Mark ra, mở to mắt hỏi:

_ Mark, anh làm gì vậy? Em không thích, anh ra khỏi đây và trở về phòng đi!! - Giọng cậu có vẻ tức giận, thật ra cậu giận anh là từ cả ngày hôm nay chứ chẳng phải là do anh "xâm phạm" cậu nãy giờ mà giận.

Jr's POV:

Thật ra mình nãy giờ chẳng ngủ nghê gì cả, từ khi quay Starcast xong tới giờ, thay bộ pajama ra nằm xuống là mắt cứ mở trao tráo, nghĩ ngợi tương tư về anh ta mà anh ta đâu có biết, chắc bây giờ đang yên giấc với cái tên Jackson đó chứ gì. Hừ, đồ vô tâm! Bỗng nhiên... nghe thấy tiếng anh ta gõ cửa, còn nhỏ giọng gọi mình, vui lắm chứ!! Miệng bỗng nhiên chẳng hiểu vì sao lại muốn cười thật tươi, mà ghét không thèm lên tiếng nhắm mắt giả bộ ngủ để coi anh ta làm gì (thật ra đây là cố ý câu dẫn người ta vô nè). Ai ngờ anh ta mở cửa vào thật, mà anh ta ngân ngở cái gì vậy nhỉ, đứng tồng ngồng ở cửa cầu cả 10 phút đồng hồ, chắc là thấy mình đẹp quá đứng ngắm đây mà keke, trước ngực mình có cái gì mà ngứa quá vậy trời?! Đang giờ phút hồi hộp mà ngứa sao gãi đây? Thôi kệ, giả bộ trở mình rồi gãi chắc anh ta không nhận ra đâu... Ấy, anh ta đi lại... nằm im coi anh ta định làm gì... Anh ấy... đang... hôn mình... *mặt đỏ hết cả lên* còn mút môi mình nghe chụt chụt nữa... clgtn (chất lỏng gì thế này)... sao bữa nay anh ta gan vậy? Bình thường quá lắm là ôm mình ngủ... bữa nay dám tấn công mình...anh anh... mà phải nói, anh ta hôn... thích thặc Uhm muốn rên quá đi!! Kích thích người ta như vậy ai mà chịu cho nổi, hôn hết từ cổ đến trái khế giờ còn xuống ngực... cắn răng cố nhịn thôi... chứ mắc công anh ta bảo mình thích anh ta... Không được rồi! Không chịu được nữa rồi! Anh ta mút như thế có là thánh cũng chịu không nổi, thân nhiệt của mình... DỪNG LẠI!!

Và thế là sau một thời gian sung sướng hưởng thụ trong cắn răng chịu đựng, Junior của chúng ta đã đầu hàng trước khả năng mút mát điêu luyện của anh Mark nhà ta

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro