Chap 2-3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Chap2.3]

Tờ mờ sáng hôm sau, Jessica gói ghém một ít thức ăn nước uống, vật dụng cá nhân và cây xẻng nhỏ cho vào ba lô, viết vội vài chữ vào mảnh giấy ghi chú rồi hối hả men theo con đường làng tiến vào rừng Sowon. Là người suy nghĩ bộc trực, nghĩ gì là làm nấy, lúc này Jessica không quản những chuyện khác, tâm tình không vui bởi chuyện của mẹ cô và Yuri nên đơn giản một thân một mình bỏ vào rừng đào hồng sâm. 

Về phần Yuri, sau trận cãi vã với Jessica cả đêm cô gần như không ngủ được, chỉ đến khi trời gần sáng 2 mắt Yuri mới có thể nhắm lại. Tiffany thì ngược lại, vì quá phấn khích trước tình thế bất ngờ thuận lợi nên cô nàng cũng thao thức cả đêm, hết nhảy múa hát hò lại chuyển sang công cuộc làm đẹp. Bởi vậy cho nên buổi sáng hôm sau mặt trời đã lên cao hơn đỉnh đầu tuy không hẹn mà 3 sạp bán hàng đều đóng cửa im ỉm. 

----------- 

Ở trong rừng, cô gái tóc vàng đã đi được một quãng khá xa. Chốc chốc cô lại liếc nhìn chiếc la bàn trên tay để chắc chắn mình vẫn đang đi về phía Đông của cánh rừng. Lúc trước Jessica có nghe dân làng bảo nhau phía Đông trong rừng Sowon này có hồng sâm quý hiếm, chỉ cần đi sâu vào một chút đến nơi có những cây đại thụ um tùm thì có thể may mắn đào thấy. Jessica cảm thấy thấm mệt, cô dừng lại ngồi nghỉ trên một thân gỗ mục và lấy chai nước ra uống. Jessica đảo mắt nhìn cảnh vật xung quanh, vẫn là những bụi cỏ dại và cây cối thông thường, chưa có bóng dáng cây đại thụ nào cả. Đây là lần đầu tiên một mình đi sâu vào rừng như vậy, lúc này Jessica bắt đầu suy nghĩ lại về quyết định của mình. 

Đang ngồi nghĩ ngợi bất chợt cô gái tóc vàng nghe thấy tiếng động ở phía sau lưng mình. Xoạt xoạt, tiếng lá cây bị rẽ ngang như có vật gì đó đang chuyển động. Jessica thả rơi chiếc ba lô và đứng hẳn dậy, xoay người lại chằm chằm quan sát. Âm thanh ngày một lớn hơn, trên nền đất ẩm ướt cũng bắt đầu vang rõ tiếng bồm bộp của một loài thú có móng nào đó. 

“ S-sẽ không phải một con vật nào đó lông lá có móng vuốt đấy chứ? “ Trống ngực Jessica nện thình thịch. Cô chưa từng nghe nói trong khu rừng này có cọp beo hay hổ báo gì cả. Jessica thầm cầu khẩn đó chỉ là một con nai nhỏ hay một con hươu với cặp sừng dễ thương. 

Dần dần bóng dáng con vật lạ bắt đầu hiện rõ. Một đôi sừng trắng ngà nhú ra khỏi đám lá xa xa trước mặt Jessica. Tốt rồi, không phải là thú có móng vuốt. Nhưng đôi sừng này có vẻ…không mấy dễ thương. Dài…đôi sừng này dài và cong nhọn. Jessica cảm thấy chuyện chẳng lành rồi, bất giác cô lùi lại vài bước, mắt vẫn mở to quan sát phía trước. Rồi đột nhiên một tiếng khịt mũi cất lên, con vật hoàn toàn ló người ra khỏi đám lá. Một con bò tót!!! Jessica điếng người đấu mắt với con vật. Đó là một con bò tót to lớn với bộ lông màu nâu đỏ, chiếc mũi ươn ướt của nó thở phì phò và nó đang nhìn ‘vật thể lạ’ trước mặt bằng cặp mắt đỏ ngầu. Nó dậm 2 chân trước nện thình thịch lên mặt đất và càng thở mạnh. 

“ Áaaaaaaaa!!! “Jessica kinh hãi tột độ, cô gái tóc vàng xoay lưng bỏ chạy trối chết. Tiếng hét cá heo thất thanh của cô đánh động con bò tót khiến nó càng bị kích thích, nó rống to rồi đuổi theo Jessica. Màn bò rượt đuổi người chính thức bắt đầu. 

Jessica cắm đầu cắm cổ chạy về phía trước không quan tâm mình đang chạy hướng nào. Lúc này tính mạng là quan trọng, Jessica chỉ không muốn bị bò húc và bỏ mạng oan uổng nơi rừng sâu núi thẳm này. Tiếng chân con bò nện ầm ầm phía sau khiến Jessica cả xoay đầu lại nhìn cũng không dám. Cô gái tóc vàng chạy, chạy mãi; con bò tót đang nổi điên đuổi, đuổi mãi. Lúc này mới thật sự thấy được tố chất chạy ma-ra-tông tiềm ẩn trong người cô gái tóc vàng được bộc lộ. Ai bảo công chúa băng giá không có khả năng vận động cơ chứ! 

------------- 

Cô gái cao gầy hối hả dùng hết sức kéo chiếc xe bò chở hàng phía sau. “ C-cố lên chút nữa sắp tới rồi. Tối qua ăn tôm cua nhiều quá đau bụng gần chết. Sáng nay gần trưa mới mở mắt, đưa hàng muộn thế nào mình cũng xong đời với Jessica…” Sooyoung vừa than thở vừa cắn răng kéo xe….

Gần trước cửa nhà Jessica, Sooyoung vội bỏ xe đó chạy ào tới, “ Jessica tớ xin lỗi hàng hôm nay sẽ bớt cho cậu— “ Sooyoung mở to mắt khi trông thấy cánh cửa nhà cô gái tóc vàng vẫn đóng im ỉm, phía trước sạp hàng cũng chưa được dọn ra. “ Kì quái, giờ này Jessica vẫn chưa dậy sao?! “ 

Sooyoung tiến về phía trước gõ cửa, “ Jessica cậu không khỏe hả?...Jessica! “ gõ cửa vài tiếng vẫn không thấy động tĩnh gì, Sooyoung liều mạng đẩy mạnh cánh cửa. Cửa không khóa, cô gái lập tức vào trong xem xét. Không thấy bóng dáng Jessica đâu cả, Sooyoung nhìn lên chiếc bàn gỗ duy nhất trong căn nhà nhỏ. Điện thoại di động màn hình tắt ngấm của bạn cô nằm trên mặt bàn, bên cạnh có một mảnh giấy nhỏ. Sooyoung linh cảm có chuyện bất thường vội giơ mảnh giấy lên đọc đọc, 

Tớ đi vào rừng Sowon chuyện quan trọng. Không biết lúc nào về, cậu đừng đưa hàng tới trước khi tớ trở về! 

JJ.

“ Trời ơi, cậu ấy bỏ vào rừng một mình làm gì? Cả điện thoại cũng không đem?! “ Sooyoung sợ hãi thốt lên. 

“ Ai bỏ đi đâu? Choi Sooyoung sao cậu tự tiện vào nhà người khác lục soạn thế hả? “ Sooyoung quay đầu lại và trông thấy Yuri đang đứng khoanh tay trước cửa, đôi mày nhíu lại nhìn cô lom lom. 

“ Jessica bỏ vào rừng rồi! Cậu còn không biết hay sao?! “ Sooyoung ngạc nhiên nói lớn. Cô không nghĩ Yuri ở gần bên lại không biết chuyện này, dù 2 người hay khắc khẩu nhưng nhất cử nhất động của đối phương đều không bỏ sót. 

“ Cái gì?! “ nghe vậy Yuri nhào người tới giật lấy mảnh giấy trên tay Sooyoung, “ C-cái gì? Vào rừng Sowon…không biết lúc nào về..m-một mình sao? “ Yuri lạnh người khi đọc dòng chữ ngắn gọn Jessica để lại, cảnh tượng cãi vã ngày hôm qua với cô gái tóc vàng lướt qua tâm trí Yuri ngay tức thì. 

…Sao lại có thứ con gái hổ báo như cô?! Cô nên ở trên rừng trên núi mới đúng!...Yuri cảm thấy sợ hãi khi nhớ lại lời cô đã quát Jessica, “ Không, không phải cậu ấy sẽ đế tâm lời mình nói mà tức giận bỏ vào rừng đấy chứ? “ 

“ Kwon Yuri cậu nói cái gì! Cậu chính là người đã đuổi Jessica đi sao?! “ Sooyoung từ nãy tới giờ vẫn quan sát vẻ mặt biến sắc của Yuri cũng vừa nghe thấy những lời cô gái da ngăm thì thầm, cô lập tức nổi giận nắm cổ áo kẻ kế bên. “ Jessica mà có chuyện gì tôi sẽ không để yên cho cậu đâu! “ Sooyoung vừa hét vừa lắc điên cuồng cổ áo của cô gái đang thất thần. 

Jessica mà có chuyện gì…Jessica mà có chuyện…

“ Bỏ ra! Tôi phải tìm cô ấy! “ Yuri chợt tỉnh táo gạt tay Sooyoung ra và quay đầu chạy ra khỏi cửa về thẳng nhà mình. Cô phải lấy một ít đồ và hành động ngay lập tức, linh cảm cho cô biết Jessica sẽ gặp chuyện không hay. 

“ N-này!!! Đợi tôi cùng đi đã! “ Sooyoung gọi với theo rồi cũng đuổi theo Yuri. 

---------------- 

“ Ô-ông…trời ơi..k-không lẽ hôm nay con phải chết thảm dưới chân..con bò này hay s-sao…” Jessica vừa thở hồng hộc vừa ai oán thốt ra mấy chữ đứt quãng. Cô cảm thấy sức lực mình gần sắp can kiệt, bên hông đau nhói còn đôi chân thì mỏi nhừ. Con bò kia quả thật vô cùng trâu bò, đuổi theo Jessica không hề chán chê mệt mỏi là gì. Chốc chốc nó còn rống lên một tiếng xem như đây là cuộc vui mới mẻ. 

“ Áaaaaa~ “ Mải cắm đầu chạy, khi đến một ngã rẽ Jessica không để ý thấy một thanh gỗ mục nằm thấp thoáng dưới đống la khô trước mặt, cô vấp chân và ngã lăn xuống triền dốc thoai thoải bên tay phải rồi vướng vào một bụi rậm um tùm. Con bò vẫn nhắm thẳng phía trước mắt mà đuổi hoàn toàn bỏ qua mục tiêu đột ngột bị đổi hướng và mất hút….

“ Đ-đau quá…ahhh…” Jessica lồm cồm bò dậy. Cô nhìn quanh và nhẹ nhõm được một chút khi không thấy con quái vật lông lá kia nữa. Jessica kiểm tra thân thể và thở phào khi tay chân mình vẫn còn nguyên, chỉ bị vài vết xước và rướm một ít máu. Cô phủi đất cát bám trên người và lá cây trên tóc rồi đứng dậy. Chợt thấy thiếu gì đó Jessica mới hoảng hồn, “ Ối không xong rồi! Ba lô cùng la bàn mình để quên ở chỗ kia mất rồi! “

Cô gái tóc vàng nhìn quanh quất không xác định được mình đang ở chỗ nào. Đâu đâu cũng một màu xanh của cây cối, không thấy bóng dáng một ống khói mái nhà nào cả. Jessica cắn môi lo lắng, cô không nghĩ mình sẽ rơi vào tình huống oái ăm này. Lúc ra đi không nghĩ ngợi nhiều nên chẳng nói rõ với ai, cũng muốn quẳng đi phiền muộn do kẻ khác gây ra nên cả điện thoại cô cũng không mang theo, giờ thì tốt đẹp rồi đây. Sau một hồi nhìn quanh vẫn cảm thấy mờ mịt mất phương hướng, Jessica thở dài cúi đầu nhìn xuống đất, chợt cô phát hiện xa xa trên mặt đất có một lối đi không hẳn là đường mòn nhưng rõ ràng từng có người qua lại. Mừng như bắt được vàng Jessica không suy nghĩ gì nữa vội rảo bước men theo lối nhỏ. 

Lúc này Yuri và Sooyoung cũng đã xông vào rừng tìm Jessica. Dù không ưa gì nhau nhưng việc quan trọng nhất bây giờ là tìm thấy cô gái tóc vàng. Cả hai liên tục gọi tên Jessica vì họ chẳng có một chút manh mối Jessica đi về hướng nào. Trong lòng Yuri thầm cầu mong không có chuyện gì bất trắc xảy đến với người con gái của cô, dù không biết chắc có phải Yuri chính là nguyên nhân hay không nhưng chắc chắn cô sẽ không sống nổi nếu Jessica gặp chuyện. 

Việc tìm kiếm người mất tích tiếp tục diễn ra cho đến xế chiều. Cả 2 cô gái thấm mệt và nhìn nhau thở một cách nặng nhọc. 

Yuri chợt nghĩ ra điều gì đó và nhăn mặt nhìn Sooyoung, “ Tên ngốc này! Chẳng phải cậu có điện thoại hay sao? Sao không gọi cho người thân của Jessica dò hỏi thử? “ 

“ Cậu mới là đồ ngốc! Nếu tôi thân thiết với cậu ấy đến độ biết cả số điện thoại người thân thì còn nói làm gì! Điện thoại cậu ấy lại hết pin, lúc nguy cấp tôi chỉ biết chạy theo cái đứa nháo nhào là cậu thôi còn nghĩ ngợi được gì nữa! Cậu hay lắm sao không gọi đi? “ Sooyoung tức giận vặc lại Yuri. 

“ T-tôi làm gì có dùng điện thoại! “ Yuri đỏ mặt nói.

“ Aha! Hóa ra cậu không chỉ ngốc mà còn nhà quê! Chả trách không lọt được mắt nâu của Jessica. “ 

“ Ai bảo! Tôi không có nhu cầu liên lạc thôi! “ 

Sooyoung và Yuri trừng mắt nhìn nhau một hồi rồi thở hắt ra. Cãi nhau bây giờ thực sự là vô ích. “ Er này! Nhìn kìa! “ Sooyoung chợt chỉ tay vào một bụi cây ở bên tay trái. Cả 2 lập tức tiến lại gần quan sát, có một vật thể nằm vướng ở một nhánh cây cao ngang bụng. Yuri mở to mắt, “ Đ-đây là vòng tay Seohyun đan tặng cho Sica hồi sinh nhật mới đây mà! “ 

“ Nói vậy là Jessica đã đi, àh không, đã chạy ngang qua đây và vướng bụi cây này đánh rơi chiếc vòng! “ Sooyoung mừng rỡ thốt lên. 

“ Chạy! Cậu ấy bị đuổi theo sao?! Nguy rồi! “ Yuri nhìn xung quanh xem xét, “ Sooyoung nhìn xem…những bụi cây, đám cỏ ở quanh đây có dấu hiệu bị dạt sang 2 bên rất mạnh bạo, nền đất còn có…có dấu móng guốc! Jessica có thể đã bị lợn rừng hay…bò rừng đuổi rồi! “ Yuri hoảng hốt nêu ra suy luận của mình. 

“ Đúng thế! Không ngờ cậu thông minh đến vậy! “ Sooyoung kinh ngạc tán thành. 

“ Yah!!! ...Bây giờ chúng ta lần theo các vết tích này, thế nào cũng sẽ tìm ra được Jessica! “ 

--------------- 

Trời đã nhá nhem tối, Jessica đưa tay lau mồ hôi trên trán. Vì kiệt sức nên cô đi khá chậm nhưng không biết lối mòn nhỏ nãy dẫn tới đâu, đi mãi vẫn không có dấu hiệu có người ở khu vực này. Jessica cảm thấy sợ hãi, nếu mặt trời khuất bóng mà cô vẫn một mình đơn độc ở nơi này thì không chết vì làm mồi cho cọp beo thì cũng thành bộ xương khô bởi lũ muỗi rừng. Bất chợt Jessica trông thấy một vầng sáng mờ mờ ở phía trước, cô lập tức đi theo hướng vầng sáng tỏa ra. 

Khi đến gần và trông thấy rõ thứ gì bị ánh sáng le lói của mặt trời phản chiếu, Jessica há hốc mồm sững sờ. Ngay trước mắt cô là một căn nhà nhỏ, kiến trúc cũng bình thường như bao căn nhà dưới làng nhưng điều không bình thường ở đây là toàn bộ căn nhà đều ánh lên duy nhất một màu…hồng. Ống khói, mái ngói, nước sơn, sàn gỗ, bậc thang trước hiên nhà…tất cả đều là màu hồng. Sau khi đã vượt qua cú sốc thị giác, Jessica siết tay lại liều mạng tiến vào. 

Cốc~cốc~cốc

Jessica gõ cửa và đợi nhưng không có ai trả lời. 

“ Xin chào! Có ai ở nhà không ạh? Tôi có việc cần hỏi! “ vẫn không có động tĩnh. Jessica liền hít một hơi sâu rồi tông cửa xông vào. Cô không phải là người kiên nhẫn. May mắn cho cô gái tóc vàng, cánh cửa của ngôi nhà quái dị không khóa. 

Jessica dáo dác quan sát bên trong căn nhà. Lại may mắn cho cô gái tóc vàng khi đồ đạc bên trong căn nhà có vẻ bình thường chứ không như vẻ ngoài của nó. Ánh mắt Jessica chợt sáng lên khi dừng lại ở cái bàn gỗ hình chữ nhật trong gian bếp. Trong nhà này thứ gì cũng nhỏ duy chỉ có cái bàn ăn là đặc biệt to lớn. Trên bàn bày la liệt những đĩa thức ăn. Jessica vội nhào tới. Toàn những món cô thích! Và đặc biệt hơn khi chúng nhìn rất ngon mắt, không thua gì thức ăn trong các nhà hàng mà vài dịp hiếm hoi lên thành phố thăm gia đình Jessica được ăn. Hơn nửa ngày trời mệt mỏi, đói khát, vất vưởng trong rừng, hiện tại Jessica có cảm giác mình có thể ăn cả một con bò. Và đúng như vậy, trong một chớp nhoáng cô gái tóc vàng cắm cúi ăn ngon lành, hết dĩa này sang dĩa khác, hết chén này sang chén nọ…

“ Không ăn nữa…Ăn không nổi nữa…” Jessica khó nhọc tự nhủ. Các dĩa thức ăn trên bàn đều sạch bóng. 

Cô lảo đảo đứng dậy đi về phía 1 cánh cửa to, có lẽ là phòng ngủ. Mở cửa ra thì đó đúng là 1 căn phòng ngủ, bên trong có 3 chiếc giường nhỏ xếp san sát nhau. Jessica mắt nhắm mắt mở tiến đến 3 chiếc giường rồi ngã phịch lưng xuống, nhắm mắt lại và chìm vào miền đất hứa. 

Cuckoo…cuckooo~

Tiếng cú mèo vang lên trong khu rừng tịch mịch. Mặt trời đã khuất bóng nhường chỗ cho màn đêm ngự trị. Ánh lửa từ chiếc đèn đi rừng soi rọi 3 bóng người không cao tiến về phía căn nhà màu hồng…

Beee~ beee~ 

“ Bữa nay cục cưng ra đón sớm kìa hehe! “ một giọng cười trong trẻo khúc khích vang lên.

“ Đừng nói nhảm nữa. Vào rửa tay rồi ăn thôi. Lúc trưa này tớ làm mấy món tuyệt chiêu không đấy! “ một giọng nói khác hơi lào khào cất lên. 

“ Khỏi rửa làm chi! Ăn xong rồi rửa đỡ mất công rửa 2,3 lần. “ cuối cùng giọng nói nghèn nghẹn tiếp lời. 

3 người đặt đồ đạc gác bên tường nhà rồi mở cửa bước vào trong. 

“ Aaaa trời ơi!!! Có trộm, có trộm, mất đồ ăn rồi! “ người có giọng nghẹt mũi hét thất thanh. 

2 người còn lại cũng chạy nhanh tới. “ Không phải đâu. Trộm nào lại chỉ trộm đồ ăn. “ 

“ Phòng ngủ có chứa tiền! Mau vào kiểm tra! “ 

Cả 3 lập tức chạy ào tới cánh cửa gỗ to lớn. Cửa không khóa khiến họ càng hốt hoảng. Họ xông vào và kinh ngạc phát hiện một người lạ đang nằm trên cả 3 chiếc giường của họ. 

------------ 

Mỏi tay quá ah tạm dừng, ngày mai mình bổ sung end fic luôn. Vì bạn Yul hổm rày bị ném đá trong cái fic trans dữ quá nên muốn viết cái fic cho bạn ngoi đầu lên lại một chút  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic