[TWOSHOT] Tình Yêu Cao Thượng [Chap 2-1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Jessicathai

Disclaimer: nhân vật không thuộc về mình...

Pairings: Jeti.. Vote xong sẽ điều chỉnh

Rating: PG (chưa biết nên để 15 hay 13 nữa cứ để vậy khi nào có thì Warn vậy thui mà giờ có Warn thì cũng đọc như thường cỡ nào tụi nhỏ cũng chẳng bỏ qua  )

Warnings: khi nào có PG mình sẽ báo trước.. ^^

Category: General

Status: Twoshot

XIN CHÀO! Mình đã quay lại với một 2shot. Không biết các bạn có nhớ mình không ha. 

Shot này sẽ cho các bạn rất nhiều suy nghĩ. Mình rất thích nội dung cái fic này vì mình viết dựa trên một phần cuộc sống thực. Mong các rds cũng thích fic này đọc ủng hộ và cho mình cái comment. Chân thành cảm ơn.

TÌNH YÊU CAO THƯỢNG

Tiffany là một cô gái phải sống một cuộc sống không nhà, không cửa, không người thân thích ngay từ lúc 10 tuổi. Một thân một mình tự nuôi sống bản thân trong cái chốn xã hội đầy bất công này. Cô làm tất cả các việc từ rửa chén, giặt đồ, đưa báo, chăm trẻ…cô rất lanh lợi, dễ thương nhưng những người mướn cô làm việc thật sự rất biết cách bóc lột sức lao động của trẻ em, làm việc chăm chỉ xong cô thường nhận được những cái tát đau đớn và những đồng bạc ít ỏi. Sau đó cô sẽ bị đá đít ra đường, những người “tốt bụng hơn” thì quăng vài miếng bánh mà họ đã ăn thừa cho cô lụm lên mà ăn.

- Con cảm ơn bác! Con cảm ơn bác! _ Fany cứ cảm ơn liên tục rồi lụm miếng bánh lên ăn một cách ngấu nghiến. Cô đói mấy ngày nay rồi không ăn thì chết mất.

Mặt mày lem luốt bẩn thiểu cô lang thang trên đường phố Seoul. Trời thì lạnh buốt, một cơ thể bé nhỏ như vậy thì làm sao chịu được chứ. Đang cố lê cơ thể run rẩy của mình về chổ ngủ nó chỉ đơn giản là cái sạp thịt heo mà đêm rồi sẽ chẳng ai bán ở đó nữa. Ngồi phịch xuống trước cửa hàng tokbokki, nuốt ực một phát cô thèm nó biết bao, móc trong túi ra, nó không có nổi 1000 won

-Dì có thể cho cháu nếm thử mà phải không? Cháu thấy…

-NÉ RA ĐI NHÓC CON NÀY! _ Họ quát lên khi thấy một kẻ ăn mày lại muốn kiếm chát gì đó. Lủi thủi ra chổ cũ ngồi, Fany tự an ủi lòng mình.

-Không sao đâu Fany à! Mày đừng khóc, mai sẽ kiếm được nhiều tiền hơn rồi ăn cũng được mà phải không? Ít ra ở đây cũng ấm hơn những chỗ khác nữa chứ. _ Cuối gầm mặt cô vân vê tà áo mình. – Sao thơm vậy? Mình hoang tưởng à?

-Này cậu ăn đi! Đói rồi phải không? _ Một đứa trẻ tóc nâu đưa nguyên hộp tokbokki cho Fany.

-Sao ngơ ngác vậy? Mặt tôi lạ lắm sao? Hay cậu không ăn được tokbokki. Vậy tôi ăn.

-Đừng! Tôi ăn mà. _ Fany mừng quýnh giật cái hộp trên tay Sica.

-Ăn từ từ thôi. Làm như 3 năm chết đói vậy. _ Fany gật đầu lia lịa làm Sica tròn mắt. –Trông cậu thật tội nghiệp đấy. Mà cậu tên gì mấy tuổi?

Fany vừa ăn vừa nói: Tiffany Hwang. 12 tuổi. Còn cậu?

-Jessica Jung, bằng tuổi cậu. Mà trông cậu nhếch nhác quá, bộ không về nhà tắm hả? _ Fany gục đầu nhìn chằm chằm vào cái hộp đã hết sạch.

-Tớ không có nhà, tớ ngủ ngoài chợ và làm việc vặt để kiếm ăn qua ngày.

-Vậy à! _ Sica ngồi xuống cạnh. – Sao cậu không có tiền để mua nổi một ít tokbokki mà ăn chứ?

-Mấy ngày nay họ không trả tớ tiền. Gì vậy?

-Khăn giấy ướt đấy lau mặt mày cho sạch sẽ đi. _ Fany rơi nước mắt vì lần đầu tiên có người tốt với cô như vậy

-Tớ lau kĩ lắm rồi mà còn chỗ nào bẩn nữa sao? _ Fany hỏi khi Sica cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình.

-Không. Cậu thật sự rất đẹp. _ Và Sica chính thức ngất trước mắt cười của Fany.

-SICA AA! VỀ THÔI CON. _ Giọng một người phụ nữ vang lên

-DẠ MẸ ĐỢI CON TÍ. Cậu lạnh à! Cậu mặc áo này vào. _ Sica cởi chiếc áo lông đắt tiền của mình ra dúi vào tay Fany.

-Cậu…cảm ơn cậu Sica à! _ Sica vò tóc Fany

-Tớ hay đến đây ăn vào cuối tuần, nếu muốn gặp lại hãy đến đây nhé. Bye cậu! _ Fany chưa kịp nói gì thì Sica đã khuất trong chiếc xe Hyundai màu đen nhánh.

Đúng y như rằng chủ nhật hôm nay Fany đã thấy khuôn mặt quen thuộc đó.

-Mấy nay cậu sống tốt chứ Fany.

-Um đủ ăn. Gì nữa đây? _ Fany bất ngờ khi Sica đưa cho mình cái túi lớn.

-Tớ xin lỗi chỉ có thể giúp cậu như thế này thôi. Một ít đồ ăn và quần áo cho cậu thay.

-Sao cậu tốt với tớ vậy, một người không quen không biết lại bẩn thỉu như tớ trông khi đó cậu lại như thế này.

-………….Có lẽ tớ thích cậu mất rồi. Ôi! Nhìn mắt cười của cậu kìa _ Sica nghĩ rồi cười sởi lởi cho qua chuyện.

-Thôi hôm nay tớ phải về sớm cậu ăn gì không tớ mua cho. _ Fany lắc đầu vì cô không muốn làm phiền Sica quá nhiều.

-Vậy tớ về nhé. _ Sica nói rồi chạy đi.

-Gì vậy nhỉ? Ông ta vừa làm rớt ví kìa. Sao đi qua luôn mà không lụm. Bỏ à! _ Fany bước tới lụm cái ví. Sao nhiều tiền vậy? Fany chần chờ nhìn theo hướng người đàn ông rồi lại nhìn xuống cái ví tiền. Mình sẽ lấy một ít để trang trải vậy, cũng không ảnh hưởng gì tới ông ta nhiều. Chỉ một ít thôi mà phải không Fany nghĩ rồi lấy 10000 won cho vào túi nhưng bỗng có một cánh tay chụp tay cô lại

-Sao…sao…. _ Fany ấp úng trước hành động của mình.

-Tớ ghét nhất kiểu người giống cậu. Đói cho sạch, rách cho thơm. Hãy trả lại đầy đủ cho ông ta đi. _ Fany nuối tiếc chạy theo trả lại cho người đàn ông.

-Tớ xin lỗi. 

-Hãy hứa với tớ sống tốt và làm người đàng hoàng biết không?

-Um. Tớ xin lỗi. _ Fany cuối mặt không dám nhìn Sica vì cảm thấy tự xấu hổ và nhục nhã cho chính bản thân mình. – Mà sao cậu lại quay lại đây vậy?

-Tớ quên đưa cái này cho cậu. _ Sica lấy ra 1 cái kẹp hồng hồng rồi cài lên cho Fany. – Đấy như vậy sẽ đẹp hơn.

-Cảm ơn cậu.

-Có gì đâu mà cảm ơn hoài vậy. Thôi tớ đi đây. Hứa là sống tốt nhé.

-Um. Tớ hứa với cậu tớ sẽ làm một người tốt, sống thật có ích dù có khổ cực như thế nào đi nữa.

Năm tháng trôi đi họ đã trưởng thành. Giờ thì đã 20 tuổi rồi, Jeti hai người ai cũng đẹp như thiên thần. Như đã trở thành thói quen cứ cuối tuần là họ gặp nhau ở tiệm tokbokki. Fany bây giờ là một cô gái có nhan sắc mặn mà duyên dáng, thêm mắt cười nữa cô đã làm cho bao kẻ đổ gục. Nhưng thật đáng tiếc khi Fany đang làm cái nghề bán thân nuôi miệng do hoàn cảnh xã hội đưa đẩy cả thôi. Nhờ vậy mà bây giờ cô đã là chủ của một căn hộ nhỏ. Cũng chính vì sự đắt khách của Fany mà cô bị mấy cô gái chung nghề đe dọa, thậm chí thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Muốn rời tới mảnh đất khác kiếm sống, nhưng ngẫm đi ngẫm lại, chẳng chổ nào “kiếm chác” dễ dàng như cái đường này ở địa phận Seoul. Fany nhận mình là phận thấp cổ bé họng trong thế giới gái bao ấy, nhưng bù lại ông trời không tiệt đường sống của Fany khi một lần nữa Sica luôn có mặt đúng lúc để bảo vệ và bênh vực cô. Thì Sica cũng chỉ nghĩ Fany dễ bị bắt nạt thôi chứ đâu có nghĩ đến nguyên do của nó. Sica thì cứ mê tít Fany. Cô ấy thường xuyên tặng hoa cho Fany, mua đồ ăn tới cho Fany mỗi khi cô vội đi làm thêm ca đêm mà chưa kịp lót dạ. thậm chí Sica đến tận nhà dọn dẹp, giặt giũ, nấu ăn và chờ Fanny về. Trong khi đó Fany chẳng hiểu gì, chỉ biết đón nhận sự quan tâm chăm sóc ấy giống như những người đang thiếu thốn tình cảm.

Cho tới khi Sica nắm chặt tay Fany và nói “ Tớ yêu cậu”, Fany run bắn người vì sợ hãi. Trong đời cô chỉ mới biết tình yêu trai gái chứ chưa nghĩ tới mối tình đồng giới và thường cho nó là ghê ghớm của những kẻ bệnh hoạn. Nhưng từ khi tiếp xúc với Sica, Fany nhận ra những định kiến cũ của mình đã sai lầm và phiến diện. Nhưng ngoài tình chị em kèm theo sự biết ơn dành cho Sica, Fany không hề có chút rung động yêu đương nào trong đó. Điều cô cảm thấy bức rức nhất là lời hứa năm xưa đối với Sica.

End Chap 1

Ps: Chap cuối sẽ ra lò vào ngày 6.6 vì mình phải thi TN nên hơi trể mong các rds thông cảm nhé. 

CHÚC NHỮNG SONE NĂM NAY THI TỐT NGHIỆP ĐẬU 100% 

Chap 2

Sica biết Fany như vậy và tỏ ra buồn bã nhưng chưa bao giờ vì bị từ chối tình cảm mà Sica thay đổi cách ứng xử với Fany. Có những tối Sica mang ổ bánh mì kẹp mua vội ở siêu thì nhỏ dọc đường hay hai chai nước suối đến cho Fany, mặt Sica buồn thỉu buồn thiu, lủi thủi đi bộ về trông rõ cám cảnh. Dáng nhỏ, gầy guộc trên con dốc nhà Fany làm cho nỗi cô đơn trong lòng Sica càng rộng dài. Fany thương Sica, nhưng tình thương ấy không giúp Fany vượt quá giới hạn và làm trái với tình cảm thực sự của mình. Song, những hộp tokbokki, những chai nước suối, những buổi tối đón đưa sau giờ làm việc và dong đuổi khắp Seoul về đêm… là phần kí ức tươi đẹp của Fany.

Hôm nay, Sica muốn đi uống ít rượu để có thể làm vơi bớt đi nỗi buồn trong lòng mình.

-Yuri à! Tớ bị cô ấy từ chối tình cảm rồi. Mình phải làm như thế nào để cậu ấy chấp nhận mình đây? _ Sica nói rồi cho dòng rượu mạnh nóng rát trôi vào cuống họng mình

-Tình cảm con người thật mệt mõi. Tớ thấy cậu đã làm bao nhiêu cách rồi mà không ăn thua gì cả. Như tớ phải tốt không? Thấy ưa nhìn thấy thích thì qua đêm một bữa với người ta, sáng kéo rèm mặt trời ló dạng thì sẽ không còn quen biết nữa. 

-Xía. Sống kiểu của cậu… chắc chết, có ngày bị bệnh đấy cưng. _ Sica cười lên.

-Hôm nay cậu có đi xe mà phải không? Cho tớ về chung, khỏi bắt taxi. Đỡ mệt.

-Vậy giờ về thôi. Tớ cảm thấy tốt hơn rồi.

Trên xe Sica

-Tớ có hẹn với “bướm đêm” hôm nay, cho tớ xuống khách sạn J nhé! Cô ấy đang chờ tớ ở đó.

-Tớ sợ cậu đấy Kwon Yuri.

-Cô này đắt khách lắm, tớ bỏ ra 5 triệu won để ở với cô ấy đêm nay đó.

-Đồ phí của. Cô ta đã qua nhiều người rồi vậy mà cậu cũng ham hố à!

-Đối với tớ cô ấy là đệ nhất mĩ nhân lại thêm mắt cười này, tính nết thì hết chổ chê nhé. Nếu đêm nay ưng ý không chừng tớ đưa cô ấy về làm vợ luôn hehe

-Để tớ coi cô ấy cỡ nào mà khiến cho Kwon tiểu thư đây chết mê chết mệt như thế.

Khách sạn J

-Cô ấy kia rồi. _ Yuri hớn hở.

-Tướng tá cao ráo đấy chứ. _ Sica nhìn đằng sau của cô gái.

-Tiffany shi. Chúng ta vào thôi.

Đây là thời khắc định mệnh. Đây là thời khắc hai ánh mắt chạm nhau. Nát tan cõi lòng. Con tim vỡ vụn. Đầu óc quay cuồng. Không còn thiết gì trên cõi đời này nữa, Sica cho xe phóng đi thật nhanh ra đường cao tốc.

-Sica à! Tớ xin lỗi. Cả đời này tớ nói lời xin lỗi với cậu. Tớ không thể quay lại. Tớ đã không thực hiện lời hứa. Tớ xin lỗi cậu. _ Fany vào phòng cùng với nụ hôn dài với Yuri nhưng…

-Sao em khóc. Đây đâu phải là lần đầu tiên của em. Em đừng lo lắng như vậy Yul sẽ nhẹ nhàng với em.

-Fany càng khóc lớn hơn. Cô nấc lên một cách mạnh mẽ.

-Ok. Ok công chúa của lòng tôi. Aisshhh tôi chúa ghét nhìn thấy con gái khóc khi tôi đang chuẩn bị làm gì lắm. Bởi vì tôi sẽ mềm lòng. Ok bây giờ tôi sẽ không làm gì em cả. Đừng lo lắng, có lẽ em mệt rồi phải không? _ Yul tiến tới bế Fany lên giường kéo chăn lên ngang tới vai cô ấy.

-Nhưng giờ Yul có quyền ôm em và nhìn em ngủ mà phải không? _ Yul cười hiền.

Fany gật đầu, cô nhắm chặt mắt nhưng thật ra cô không ngủ, làm sao cô ngủ được chứ. Khoảng nữa tiếng sau. Điện thoại Yuri reo lên, đặt nhẹ nhàng đầu Fany xuống gối Yuri đi nghe điện thoại.

-Tớ nói mà, cậu sẽ thích mà Sica. Phòng 2211, thôi để tớ xuống đưa cậu lên cũng được.

-Em nằm đợi Yul lên nhé, sẽ nhanh thôi.

Dưới sảnh khách sạn. Sica đang đi lên với vẻ mặt lạnh băng.

-Cô ấy là người thế nào vậy Yuri?

-Đẹp. _ Yuri cười đắt chí khi Jung Jessica đang quan tâm tới một chuyện mà cô mới bác bỏ ở quán rượu

-Tớ biết. Cô ấy làm việc này lâu chưa?

-Tớ cũng không rành lắm, nhưng theo tớ biết gần đây thì có lẽ chắc cô ấy làm được hơn 1 năm rồi. Cũng có thể là 2 năm, 3 năm…_ Yuri mãi nói và nhìn vào nút thang máy đang đi lên mà không nhìn thấy vẻ mặt bất thường của Sica.

-Nhìn cậu thì có vẻ chưa có chuyện gì xảy ra.

-Um. Cô ấy có lẽ đang mệt nên tớ để tới nửa đêm vậy.

-Cậu..cậu…. Fanny à! Tớ đang tức muốn nức não đây. Tại sao tại sao… vì lẽ này mà cậu từ chối phải không? Cậu đã không giữ lời hứa. Fany ngay thơ trong trắng của tớ ngày trước đâu mất rồi Yuri hôm nay cậu về đi tớ muốn có cô ấy.. _ Yuri giật mình quay lại đằng sau. Cô không thể tin được lời nói vừa mới thốt lên của Sica. Cả đời cũng không tin nhưng đây là sự thật.

-Cậu vừa mới nói gì vậy? _ Yuri vẫn còn ngơ ngác.

Bước ra khỏi thang máy. Sica đi nhanh qua bên trái. Cũng không biết vì sao cô lại hành động một cách nhanh chóng như vậy, cũng không biết là đang làm gì đang đi đâu.

-Sica à! Bên này cơ mà. Cậu làm gì mà… _ Yuri vẫn ngơ khi Sica đi nhanh qua mặt mình.

-Phòng 2211 mà phải không?

-Nhẹ nhàng thôi, cô ấy đang ngủ đấy.

-Được rồi tớ biết, cậu về được rồi. Chìa khóa xe này. 

-Cậu làm gì gấp thế. Tớ hôn tạm biệt cái đã. _ Yuri nham nhở.

-KHÔNG ĐƯỢC. _ Giọng hét cá heo của Sica làm Yuri giật bắn mình.

-Là cậu phải không, Sica? Cậu đến đây để cười vào mặt tớ phải không? _ Fany vội kéo tắm chăn qua khỏi đầu mình nhằm không muốn để Sica thấy khuôn mặt của mình hiện giờ.

-Rầm. Hôm nay, tôi sẽ ngủ với cô Tiffany. _ Sica đi lại uống chai rượu vang đang để trên cái bàn nhỏ trong phòng. Uống như uống nước. 

Giật mạnh tắm chăn ra Sica vẫn thấy Fany nhắm mắt. Cô biết Fany chỉ giả vờ ngủ thôi. Ấn môi mình xuống môi Fany cô hôn lấy hôn để. Mùi rượu nồng nặc loang tỏa khắp khoang mũi Fany. Sica vừa hôn vừa khóc. Nước mắt Sica rơi xuống má Fany hòa vào dòng nước mắt của cô ấy. Rời nụ hôn Sica gục xuống ngay vai của Fany.

-Tại sao lại ra nông nổi này chứ. Tớ hận cậu. Tớ ghét cậu. Cậu nói dối tớ. Cậu thật đáng ghét. _ Sica nấc lên ngay trên người Fany.

-………… Bởi vậy đừng tốt với tớ nữa, đừng quan tâm tớ nữa, đừng..um…. _ Fany đang nói thì bỗng lưỡi Sica chui vào khoang miệng của Fany làm cô ấy không thể nói được nữa.

-Tớ..yêu…cậu…. _ Sica nói trong khoảng giữa nụ hôn. – Hãy đồng ý đi hãy cho phép tớ được ở cạnh cậu chăm sóc cho cậu, một lần thôi. Đừng làm cái nghề này nữa. Tớ xin cậu đấy. _ Sica dựa trán mình vào trán Fany, nước mắt thì vẫn chưa ngừng rơi.

-Tớ…tớ…..không yêu cậu. Vì vậy, cậu đừng cố gắng nữa. Cậu cũng đừng qua lại với tớ nữa, tớ là con người không như cậu nghĩ đâu. Cậu không thấy sao, loại người như tớ không xứng đáng để cậu yêu.

-TỚ VẪN SẼ YÊU CẬU. CẬU ĐỪNG ĐỘC ÁC VỚI TỚ VẬY. _ Sica đấm xuống cái gối cạnh mặt Fany. - Tớ xin lỗi đã lớn tiếng._ Sica ngồi dậy vào phòng tắm rửa mặt.

-Đừng tốt với tớ vậy. Cậu sẽ đau khổ hơn thôi. Hôm nay để tớ thuộc về cậu nhé. 

Sica đi ra ngoài mà há hốc mồm ra. Fany đang bán nude trước mặt cô. Như con hổ khát mồi Sica lao vào người Fany. Cô hôn Fany. Hai chiếc lưỡi nóng ấm quấn lấy nhau. Sica nâng niu từng cm trên người Fany. Hôn một cách chậm rãi. Cô hôn vào thiên đỉnh của Fany làm cho Fany rên lên đầy khoái cảm. Quay lại với đôi môi Fany một lần nữa, tay Sica thì đang luồng vào váy, kéo tuột quần lót ra khỏi người Fany. Bỗng Fany rên lên một cách lớn tiếng. Cô đang cảm thấy bụng dưới của mình đau một cách dữ dội.

- Tớ chưa làm gì mà baby ~~~ _ Nhìn thấy khuôn mặt toát mồ hôi như tắm của Fany thì Sica tỏ vẻ nghi ngờ. Sica giở váy của Fany lên.

-…..Fany à! Hôm nay không phải ngày bị của cậu mà phải không._ Fany gật đầu. Bụng dưới của cô đang thật sự rất đau.

Là máu. Vùng kín Fany đang ra máu rất nhiều.

-----------------

-Bác sĩ cô ấy sao rồi. _ Sica lo lắng tột độ khi mà lúc trên xe cấp cứu Fany đã ngất đi.

-Haizz. Đúng là tuổi trẻ. Không sao đâu. Cô ấy bị tổn thương vùng kín nên xuất huyết nhiều thôi rất may là đã cầm lại được. Từ giờ về sau hạn chế quan hệ một cách mạnh bạo và thường xuyên như bây giờ nhé cô gái trẻ.

Sica gật đầu cuối chào vị bác sĩ, rồi đi vào nơi Fany đang nằm cùng với chai nước biển đang treo lủng lẳn.

Những kí ức ùa về làm Sica cảm thấy tức giận vì sao mình lại vô tâm vì sao mình không nhận ra sớm hơn.

– Fany nay cậu làm ca đêm nữa à! Tớ có mang cho cậu pizza này. Mà cậu làm gì sao đêm nào cũng làm vậy. Chăm chỉ quá mức đấy.

- Tớ sắp và kiểm lại hàng cho siêu thị mà. Cậu biết đấy 12 giờ siêu thị mới đóng cửa, lúc đó thì mới bắt đầu làm được. _ Fany lại show mắt cười. Và tất nhiên điều Fany nói thì Sica luôn tin tưởng tuyệt đối. 

- Cô này đắt khách lắm, tớ bỏ ra 5 triệu won để ở với cô ấy đêm nay đó. _ Những câu nói đó cứ lỡn quỡn trong đầu Sica. Sự tức giận đã lên tới đỉnh điểm đang thể cằm điện thoại trên tay Sica quăng nó vào tường bằng tất cả nội ngoại lực của mình. Kết quả Fany thức dậy và cái điện thoại thì banh chành. Thấy Fany đang nhìn mình Sica bỏ đi ra ngoài. Cô sợ sẽ nổi cáu với Fany, sợ sẽ lớn tiếng với Fany, sợ sẽ nói những điều không hay với Fany, sợ sẽ làm tổn thương Fany. Bởi vì cô yêu Fany quá nhiều.

Ps: Chúc mừng Taeyeon đã giành chiến thắng.  vì là Taeyeon nên độ sock + đau khổ sẽ cao hơn rất nhiều so với SooJiSub. Hehe. Hẹn gặp lại rds vào 5.6.2012

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro