TwsluvStoPart1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

E Hèm...hèm hèm hèm...để lấy giọng cái nhá bà con. Thể theo lời yêu cầu của tất cả các bạn độc giả gần xa tại TVF này thì bạn Sun và bạn Cool đã quyết định tiếp tục cho ra mắt một tác phẩm nữa, tác giả cũng là người đã viết ra MY Blurry Eyes. Và mong là các bạn ở đây sẽ có những giây phút vui vẻ để thưởng thức câu truyện

Và cũng như lần trước, bạn Sun và bạn Cool tui vẫn tiếp tục chia ra kẻ trước ngừi sau thay phiên update để bà con không bị gián đoạn. Yên tâm là lần nì Cool tui rất siêng sẽ mỗi ngày up khoảng 3, 4 chap cho bà con. Còn phần còn lại thì nhường cho bạn Sun dễ thương xinh đẹp.

Okay diễn văn đã xong vào đề chính nào

Truyện lần này sẽ được mang tên: Twins Love Story

Dịch giả: Thesun and Coolrain

Nhân vật chính: Bạn Charlene và Bạn Gillian của chúng ta

Quan hệ của hai nhân vật chính: y chang ngoài đời.

Nhân vật phụ:Nicholas, Edison, Joey, Yumiko, Kenny, Steven, và vân vân

Âm nhạc: EEG Music(cấm ăn cắp bản quyền)

Giám Chế: PT +Huutran

Twins Love Story

Chapter 1: Nhóm Nhạc Mang Tên Twins

Trên Đường Phố

Một cô gái dễ thương còn rất trẻ tuổi trong chiếc áo T-Shirt màu trắng và chiếc quần Jeans xanh đang đi tới cửa chính của một tòa cao ốc lớn, được biết tới bằng cái tên Công Ty Âm Nhạc EEG. Đối diện với hướng cô gái nọ đang đi là một cô gái cũng còn rất trẻ và xinh đẹp trong chiếc áo T-Shirt màu hồng và chiếc quần Jeans , cô ta cũng như cô gái nọ đều hướng tới cùng một địa điểm là tòa cao ốc đồ sộ kia. Trên tay cô ta đang cầm một lon nước ngọt và vừa đi vừa uống. Đột nhiên, cũng chỉ vì cái tính bất cẩn không để ý đường xá trước mặt, hai cô gái đụng sầm vào nhau khiến nước ngọt bắn tung tóe khắp nơi.

"Hey!Cái áo của tôi! Toàn là..." Cô gái áo trắng vừa nói vừa nhanh tay lau đi vết nước ngọt dính trên áo.

"Xin lỗi cô" Cô gái áo hồng vừa nói vừa giúp cô gái áo trắng nọ." Để tôi giúp cô" Quay sang lấy ra một bao khăn giấy từ trong túi. "Đây nè" và đưa cho cô gái áo trắng.

"Thôi được rồi, không sao đâu. Tôi tự lau được mà." Và quày quả bỏ đi thật nhanh vào phòng vệ sinh.

Cô gái áo hồng thở dài và nghĩ rằng."Ngày đầu tiên tới đây mà đã gặp rắc rối rồi. Không biết cô ta có phải là ca sĩ ở đây không nhỉ." Nhìn lại đồng hồ và thốt lên" Ôi! Mình trễ rồi, phải đi nhanh thôi." Cô gái vừa la lớn vừa chạy như bay vào tòa cao ốc và lập tức chạy ngay vào thang máy.

Một người đàn ông đã đứng đợi sẵn bên ngoài khi cô gái bước ra khỏi thang máy, có vẻ như ông ta đang đứngđợi cô ta.

"Cô là..." Người đàn ông hỏi cô gái nọ.

"Tôi là Gillian Chung. Tôi được mời tới đây để gặp Ông Trịnh" Cô gái đáp trả câu hỏi chưa dứt của ngươi đàn ông.

"Xin mời đi theo tôi" Người đàn ông dẫn cô gái đi vào một văn phòng rộng."Ông Trịnh, đây là cô Gillian Chung Hân Đồng"

" Rất vui được gặp ông , ông Trịnh" Cô gái nọ khẽ mỉm cười và cúi đầu chào.

"Tôi cũng rất vui được gặp cô Gillian. Cô và một người cô gái khác đã được chọn để lập thành một nhóm nhạc nữ. Hừmn..cô ấy đâu rồi nhỉ?" Ông ta nhìn chung quanh. Đột nhiên một cô gái xông vào văn phòng." A cô ấy đây rồi" Ông ta vừa nói vừa nhìn cô gái mới xông vào."GIllian, đây là Charlene CHoi. Charlene, đây là Gillian."

"Là cô!" Cả Charlene và Gill đồng thanh lên tiếng và cùng lúc chỉ tay vào mặt đối phương.

"Hai cô quen biết à?" Ông Trịnh hỏi

"KHông hẳn như vậy" Gill trả lời trước."Xin lỗi nhé Charlene, hồi nãy tôi không phải cố ý."

"Được rồi. Đâu phải chuyện to tát gì"Charlene vừa nói vừa miễn cưỡng cười một cách giả tạo.

"Okay bây giờ hãy trở lại vấn đề chính. Hai cô sẽ lập thành một nhóm nhạc nữ mang tên Twins"

"Twins?" Cả Charlene và Gillian cùng nhau hỏi ông Trịnh một cách ngạc nhiên.

"Nhưng chúng tôi đâu có giống nhau. Cũng chả phải bà con gì. Sao lại là Twins được?" Charlene hỏi

"Haha. Tôi thấy hai cô cũng có vài điểm giống nhau mà. Vả lại, tôi thấy cái tên đó rất dễ thương và nó rất hợp với hai cô. Hiểu chưa?"

"Vâng, thưa ông."Cả hai đồng loạt trả lời.

"Bây giờ, hai cô sẽ ở chung với nhau trong một căn nhà do công ty chúng tôi cung cấp. Ông Trương đây sẽ là người quản lý của hai cô và sắp xếp tất cả các bài học cũng như những thứ cần thiết khác cho hai cô. Hai cô bây giờ có thể ra về và dọn vào căn nhà mới của hai người được rồi." Ông Trịnh nói xong và ngồi xuống chiếc ghế bành bự tại bàn làm việc của ông ta.

"Vâng, thưa ông."

Ông Trương dẫn Charlene và Gillian ra khỏi văn phòng và đích thân chở họ tới căn nhà mới.

Tại căn nhà chung của 2 người

Sau khi Charlene và Gillian xách hành lý vào trong, cả hai cùng ngồi xuống chiếc ghế sofa ở hai đầu khác nhau.

"Um...hi. Tên của cô là Charlene phải không?"Gillian hỏi

"Phải. Tôi vào phòng đây. Đừng làm phiền tôi vì bất cứ lý do gì nhé."Charlene trả lời một cách lạnh lùng và về phòng.

"Hmmm. Hình như cô ấy vẫn còn giận mình hay sao ấy? Ồ nhưng chuyện đó đâu có liên quan tới mình. Bây giờ là... giờ lên mạng!" Gillian chạy nhanh vào phòng mình và lập tức mở laptop lên." Ôi computer, tao thương mày lắm. Ôi Paintshop, Photoshop của tao, nhớ tụi bây quá chừng."

Thật là trùng hợp lúc đó tại phòng Charlene cũng đang mở laptop của mình lên một cách hào hứng.

"Ôi...không có gì quan trọng hơn là lên mạng để làm vài cái graphic. Và còn chat với bạn của mình và nghe nhạc nữa chứ." Tự nói với mình một cách vui vẻ và táy máy với cái laptop."Khi nào computer của mình tới thì làm mấy cái này sẽ dễ dàng hơn nhiều."

Và những ngày sau đó, hai người họ vẫn tiếp tục đối xử một cách lạnh nhạt với đối phương. Gillian đôi lúc cũng đối rất tốt với Charlene nhưng Charlene dường như không bao giờ thèm để ý tới. Họ chỉ giả bộ thân thiết khi trình diễn và chụp hình chung với nhau. Sau khi họ về tới nhà, mỗi người tự khóa mình trong phòng và bận rộn với công việc riêng của mình. Cứ như vậy đã qua 1 tháng. Trong một sự trùng hợp ngẫu nhiên, cả hai đã gặp nhau trên một diễn đàn và phát hiện ra có nhiều điểm chung nhưng không ai biết đối phương là ai.

Chatscreen

Cutiebabiegillie: Ôi...Hôm nay mình mệt quá. Vừa đi ra ngoài làm vận động giãn gân cốt. Còn bạn thì sao hả Ah Sa?

LovelyAhSa: Mình cũng vậy, mấy ngày nay mệt muốn chết. Mình ước gì có ai làm mát xa cái lưng giùm, đôi chân mình như sắp rã ra vậy. Toàn là nhảy với nhảy.

Cutibabiegillie: Bạn cũng nhảy à? Sao trùng hợp thế,lol

LovelyAhSa: Lol, Còn bạn chung đụng với cô đồng đội vô tình ra sao rồi?

Cutibabiegillie: Cũng như vậy thôi, cổ không bao giờ nói chuyện với mình như bạn bè cả, ngoại trừ chỉ khi nào có người đang theo dõi chúng tôi thôi.

LovelyAhSa: Ồ. Hey...hay là bạn giúp mình làm một cái poster của Aaron Kwok đi? Mình thích cách vẽ của bạn lắm đấy.

Cutiebabiegillie: ừm...để coi mình có thời gian không đã. Sao bạn không làm giúp mình poster của Faye Wong nhỉ? Coi như trao đổi vậy mà.

LovelyAhSa: Okay, đồng ý.

Cutiebabiegille: Okay.*và thở dài* Mình đói quá.

LovelyAhSa: vậy hả...mình cũng vậy nè. Nếu bạn ở gần nhà mình thì chúng ta có thể đi ăn chung với nhau rồi.

Cutiebabiegillie: Mình cũng muốn thế. Mình cũng muốn đi chơi với bạn bè lắm. Thôi, mình phải đi ra ngoài ăn đây. Bye Bye.

LovelyAhSa: Hey mình cũng vậy! thôi bye nhé , chừng nào lên gặp lại.

Và cả hai cùng tắt máy.

Thế giới hiện tại

Charlene và Gillian cùng lúc mở cửa phòng.

"Ùm...Có đói không?" Gillian

" BỘ không thấy tôi đang vào nhà bếp sao?" Charlene trả lời lạnh lùng và lấy ra một ly mì ăn liền. "Nè!" Charlene lấy ra thêm một ly và thảy sang Gillian.

Gillian chụp ly mì và nói."Cảm ơn.Umm...."

"Okay tới phiên cô đấy. Tôi về phòng đây."Charlene nói xong liền cầm ly mì vào phòng.

Hai tuần sau

Chatscreen

Cutibabiegillie: Hey, sẵn tụi mình cũng ở gần nhau, hay hẹn bữa nào ra gặp mặt đi?

LovelyAhSa: Sure!Mình cũng muốn gặp thêm bạn mới còn hơn là ngồi ở nhà cả ngày không làm gì. Okay, Vậy ngày mai gặp mặt nha?

Cutibabiegillie: Okay! wow mình thấy phấn khởi quá.

LovelyAhSa: Để chắc chắn chúng ta nhận ra nhau mình sẽ mặt một cái áo Twins màu trắng và quần Jeans. Bạn có biết nhóm nhạc nữ mới nổi Twins không?

Cutibabiegilile: Biết chứ. Bạn cũng thích nhóm đó à?

LovelyAhSa: ừ hử. CÒn bạn?

Cutibabiegillie: Ừ. Mình sẽ cho bạn một ngạc nhiên lớn.

LovelyAhSa: Ngạc nhiên gì vậy? Mình cũng sẽ cho bạn một ngạc nhiên nè.

Cutibabiegillie: Okay, Mình sẽ mặc một chiếc áo Twins màu hồng với quần Jeans nhé?

LovelyAhSa:K! Hey, Mình phải đi ngủ đây. Nóng lòng mau tới ngày mai quá. Ngủ Ngon.

Cutibabiegilile: Ngủ ngon!

Cả hai đều tắt máy và nhảy tưng quanh phòng trong cơn phấn khích. Cả hai đều nói rằng ngày mai sẽ cho đối phương một ngạc nhiên lớn bởi vì họ đều là một nửa của Twins và cứ đinh ninh rằng đối phương là một fan của họ.

Sáng hôm sau, vừa thức dậy xong Charlene chạy ào ra khỏi nhà nên đã không nhìn thấy Gillian.Sau khoảng 5 phút Gillian cũng ra khỏi nhà. Cả hai đều phấn khởi vì sắp được gặp mặt đối phương nhưng họ lại không biết rằng thật ra họ vốn đã quen biết nhau từ lâu. Họ cứ đứng đó và đợi mãi nhưng vẫn không thấy đối phương xuất hiện. Một cách buồn bã cả hai thẫn thờ về nhà. Trùng hợp làm sao, họ lại đụng vào nhau trên đường đi.

"Xin lỗi. Có sao không?"Gillian vừa hỏi vừa nhìn vào người đối diện.

Charlene"

"Hey.Sao lúc nào cô cũng đâm đầu vào tôi thế?"Và chợt nhận ra Gillian đang mặc một cái áo Twins mà hồng." Cô có phải là Cutibabiegillie không?" Vừa hỏi vừa nhìn chăm chăm vào mắt Gillian.

Gillian bây giờ cũng đã nhận ra Charlene đang mặc một cái áo Twins màu trắng" Cô là LovelyAhSa hả?"

Cả hai cùng gật nhau và xích lại gần nhau hơn. Rồi đột nhiên cả hai đều nhảy lên như điên.

"Um...Cô cũng biết sau khi chúng ta lập thành nhóm nhạc thì mình chưa bao giờ nói chuyện với nhau cả."Charlene nói.

"Hay là đi shopping nhé?"Gillian hỏi một cách phấn khích(Ôi đúng là Shopping Queen)

"Vậy còn đợi gì nữa? Có taxi kìa!"CHarlene trả lời và nắm lấy tay Gillian chạy qua bển chỗ chiếc xe taxi. Đó là lần đầu tiên tay họ chạm nhau ngoài màn ảnh.

Cả hai cùng nhau đi dạo quanh các tiệm tại một thương xá nọ. Mua sắm một cách xả láng và chụp thật nhiều hình, riêng có chung có và mỗi người đều giữ lại một mẫu copy. Rốt cuộc họ về nhà và ai về phòng nấy. Sáng hôm sau , cả hai đều nhận được một email từ đối phương. Trong email kèm theo một tấm poster tự làm bởi cả hai. Sau đó, không biết ngẫu nhiên hay cố ý, họ lại bước ra khỏi phòng cùng một lúc.

"Um... mình không thích style này nên...mong là Gill thích"Charlen nói một cách khổ tâm.

"Mình cũng vậy.Nên mình đã sửa nó. Hy vọng là Sa thích."Gillian trả lời

"Mình thích lắm! cám ơn!" Cả hai cùng nói cám ơn cùng lúc, họ nhìn vào nhau và bật cười lớn.

Và đó là bắt đầu tình bạn của họ. Và chẳng bao lâu sau đó, họ đã trở thành một đôi bạn thật thân. Charlene thiên về tuýp người mạnh mẽ còn Gillian lại thuộc loại dễ xúc động.Thời gian cứ trôi đi và rồi...

Chapter 2: Nic và Edison

Văn phòng công ty EEG

Charlene và Gillian hôm nay đã tới văn phòng công ty vì được chính ông chủ mời đến để bàn thảo kế hoạch hợp tác trong một bộ phim với hai người mới . Khi họ đặt chân vào văn phòng đã thấy có hai người con trai đứng đó đợi sẵn, và họ trông rất hot.

Charlene/Gillian: Ông Trịnh

Ông Trịnh: Charlene, Gillian tôi muốn 2 cô gặp gỡ và làm quen với anh bạn trẻ đang đứng tại đây. Đây là Edison Chen, hai cô trong vài tuần tới sẽ gặp gỡ anh ta thường xuyên vì các người sẽ cùng nhau quay chung bộ phim Thiên Cơ Biến.

Charlene: Rất vui được gặp anh, tôi là Charlene.[ mỉm cười và chìa tay ra]

Edison: Tôi cũng rất vui được gặp cô Charlene.[Và sau đó bắt tay với Charlene, người đang nhìn anh ta cười không khép miệng lại]

Gillian: Rất vui được gặp anh, tôi là Gillian.

Edison: Tôi cũng vậy, rất vui được gặp cô.[cả hai cùng bắt tay]

Ông Trịnh: Okay và đây là Nicholas Tse. Tôi chỉ muốn giới thiệu anh ấy với riêng cô.

Gillian: Hi, rất vui gặp được anh, tôi là Gillian. Tôi nghe nói anh hát rất hay và là một người đa tài.

Nicholas: Cám ơn. Rất vui gặp được cô.[bắt tay với Gill, trong khi Gill thì vừa nhìn anh ta vừa mỉm cười, điệu bộ y hệt Charlene].

Charlene: Rất vui được gặp anh. Giờ chắc là anh đã biết tên tôi rồi. Tôi là Charlene.

Nicholas: phải, tôi biết tên cô mà.[và họ bắt tay]

Ông Trịnh:Okay, mọi chuyện coi như xong xong xuôi, các cô cậu có thể về rồi.

CGEN: Goodbye Ông Trịnh[và cả 4 cùng nhau rời khỏi văn phòng]

Bên ngoài công ty

Nic thúc cùi chỏ vào tay Edison để ra giấu một điều gì đó. Rồi cả hai người họ cùng đi tới bên cạnh Charlene và Gillian.

Edison: Um...anh nói trước đi.

Nic: thôi anh nói đi.

Charlene: hai người định nói gì thế?

Edison: Um...hai cô có muốn tối nay đi ăn tối với chúng tôi không?

Nic: Yeah, nếu có hai cô đi chung thì sẽ vui lắm, tôi đãi.

Charlene: Okay, Nghĩ sao hả Gillie?

Charlene:Okay,what do you think Gillie?

Gillian: sure. Vậy chúng ta đi đi.

Edison: Okay, tối nay chúng tôi sẽ đón 2 cô lúc 7 giờ.

Nic: Okay bye.

Charlene:Bye.[vừa cười vừa vẫy tay với Edison]

Gillian: Bye Nic.[như Charlene Gill cũng vẫy tay bye bye nhưng không phải với Ed, mà là với Nic]

Tại nhà

Charlene và Gillian về tới nhà thì đã 5 giờ chiều. Và cũng như mọi khi cả hai người quăng mình xuống chiếc ghế sofa.

Charlene: Oh, Gill có thấy ảnh không? Ảnh nhìn hot quá(mê chai gớm

Gillian: thấy ai?

Charlene: đương nhiên là Edison rồi, còn ai vô đây nữa?

Gillian: Mình không biết nhưng Nicholas thì...ui ảnh mới là hot đấy.

Charlene: Ai....Gill ui là Gill đã động lòng với người ta rồi à.

Gillian: Hey, bộ Sa hông đổ anh chàng Edison đó à.

Charlene: đã 5 giờ rồi. Còn 2 tiếng nữa là họ tới đấy.

Gillian: Nhưng mà...mình đói quá.

Charlene: Vậy hả...vậy thì...mì ăn liền luôn luôn sẵn sàng khi chúng ta cần.

Gillian: Nhưng nếu mình ăn thì... buổi ăn tối nay với Nic thế nào?

Charlene: Hay là mỗi đứa chia một nửa đi, vậy là khỏi sợ no.

Gillian: Ý hay, Sa nấu đi, Gill coi TV.

Charlene: Muốn làm tiểu thơ hả? Không giúp thì khỏi ăn đấy nhá.[Charlene đứng dậy và kéo tay Gillian].

Gillian:Okay nấu thì nấu.[đứng lên và đi theo Charlene vào nhà bếp]

Sau khi nấu nướng xong xuôi, cả 2 chia mỗi người một nửa và nhanh chóng giải quyết sạch sẽ, sau đó họ vào phòng thay đồ đểchuẩn bị cho bữa ăn tối.

7 Giờ

Cả 2 không biết làm gì mà vẫn ở kín trong phòng không chịu ra.

Charlene: Gill, xong chưa?

Gillian: Xong rồi, còn Sa?[la lớn vì GIll đang ở trong phòng]

Charlene: Yeah mình xong hết rồi.[bước ra khỏi phòng và nhìn thấy Gillian trong một bộ áo màu hồng nhạt thật xinh đẹp] Woa. Gill đẹp quá!

Gillian: Sa cũng đâu có thua ai![Bộ áo của Charlene toàn màu trắng] Sa thích màu trắng lắm hả? Hình như lúc nào Sa cũng mặc màu trắng hết.

Charlene: không phải. Chỉ là, mình cũng không biết nữa . Chắc tại thói quen. Còn Gill sao lúc nào cũng mặc màu hồng vậy? Thích hồng lắm à?

Gillian: Mình không biết. Thấy nó hợp với mình nên mặc thôi.

Ding dong

Charlene: để mình mở cửa.[ Chạy ào tới cửa và mở toang ra]Hey Edison...Nic.

Gillian: Hey.

Edison: Xong xuôi hết chưa thưa hai tiểu thơ?

Charlene: Gill?[Gill gật đầu] Okay

Nic: vậy xuất phát.

Edison và Nic bước ra trước và chờ Charlene và Gill khóa cửa lại. Sau khi buổi ăn tối đã kết thúc, Edison và Nic cùng nhau chở Charlene và Gillian về nhà.

Nic: Gillian, à ừm...[nhìn sang Charlene và Edison]

Charlene: Hai người nói chuyện đê, tôi lên nhà trước.(hiểu ý nhở)

Edison: Để tôi dẫn cô lên.[và đi theo Charlene]

Gillian: ANh muốn nói gì với tôi thế?

Nic: Ừm...cô có thể...làm bạn gái của tôi không? Tôi biết như vậy là hơi nhanh, chúng ta chỉ mới gặp mặt nhau trưa nay thôi và cũng không biết gì nhiều về đối phương nhưng mà tôi_

Gillian: Okay

Nic: thật hả? Cô thật chịu làm bạn gái của tôi à?

Gillian:[gật đầu] Ừ hử

NIc: Hay quá![ ôm lấy Gillian và nhảy lên nhảy xuống]

Trong nhà Sa và Gill

Charlene mở cửa và bước vào.

Charlene: Muốn uống gì không?

Edison:ừm...sure[ bước vào sau và ngồi xuống ghế]

Charlene: xin lỗi nhà của tôi không có gì ngoại trừ Coke. Chụp nè![ thảy một lon Coke sang Edison]

Edison:[chụp lấy lon Coke[ Cám ơn. Ờ Charlene này...

Charlene: chuyện gì?

Edison: Tôi biết chúng ta chưa biết gì nhiều về nhau nhưng mà...ừm...

Charlene: nhưng mà sao?

Edison: cô có thể làm bạn gái của tôi không? Tôi biết là chúng ta chỉ mới vừa gặp mặt nhưng mà, cô có chịu không?

Charlene: Okay!

Edison: Thật hả?

Charlene: Hay là muốn tôi đổi ý đây?

Edison: Không. Cám ơn![ chạy qua bên Sa và ôm lấy Sa]

"Hai người đang làm gì ở đây vậy?" một giọng nói vang lên từ ngoài cửa khiến Charlene và Edison lập tức nhìn sang. Giọng nói phát ra từ Gillian và Nic , cả hai đang đứng ngoài cửa cười ngặt nghẽo.

Charlene: Không có gì. Còn hai người làm gì vậy, tay trong tay coi bộ thân mật quá ha?.

Gillian: không có gì. Khỏi lo cho tui*thè lưỡi ra trêu chọc*

Nic: ừm...tới lúc anh phải đi rồi.

Edison: anh cũng vậy.

Gillian:Okay,bye.

Charlene:Bye Eddie.

Nic/Edison:Bye.

Nic và Edison rời khỏi nhà và Gill khóa cửa lại.

Charlene: KHông gì hả? Đừng tưởng mình không biết hai người đang cặp kè đó nha.

Gillian: Làm như có mình mình ấy, Sa với Edison cũng vậy thôi. Muốn gạt mình hả?

Charlene: Khỏi bởi vì Gill đã đủ khờ rồi cần chi gạt.*le lưỡi ra và chạy mất*

Gillian: Nói ai khờ hả!*3 chân 4 cẳng chạy theo Charlene*

Suốt cả đêm Gillian cứ rượt theo Charlene vòng vòng quanh nhà. Cuối cùng, vâng cuối cùng thì họ cũng thấm mệt và lăn ra ngủ. Từ đó trở đi cả hai người họ đi đâu cũng đi với Nic và Edison, cho dù trên màn ảnh hay ngoài đời thật. Charlene, Gillian, và Edison bây giờ đã đóng xong với nhau bộ phim Thiên Cơ Biến.

Nhà của Twins

Charlene: Gillie xong chưa?*hét lên khi đang ngồi trên sofa vừa ăn chip vừa xem TV*

Gillian: Trời đất, đợi chút. Đừng có hối mình. CHúng ta còn cả ngày mà.

Charlene: Okay vậy thì không hối. Từ từ đi.

Gillian: Okay, Xong rồi. Đi thôi. Nhanh lên, đừng có coi TV nữa.

Charlene: bây giờ lại tới phiên Gill hối mình kìa. Đợi đã, mình đang coi phim mà.

Gillian: Phim gì?

Charlene: Thiên Cơ Biến. Muốn coi hai đứa mình hợp tác ra sao.

Gillian:*đánh vào đầu Charlene* Vậy hả! Vậy sao mắt của Sa cứ dán vào cái khúc Sa và Edison nằm trong cái quan tài thế?

Charlene: Ờ, thì mình đang coi phần diễn của mình với Ed mà.

Gillian: Lẹ đi, nếu không là khỏi đi á.

Charlene: Okay. Đi thì đi.* tắt TV và đứng dậy* Hôm nay ngày mấy?

Gillian: 15 tháng 11

Charlene: Mình chợt nhớ ra tuần tới có một ngày rất quan trọng.

Gillian: Dzậy hả? Mình không biết đó.

Charlene: Vậy thì thôi.

Charlene và Gillian cùng nhau đi vào một thương xá để tiếp tục sự nghiệp shopping

Chapter 3: Món Quà Sinh Nhật

Sa và Gill khoác tay vào nhau dạo chung quanh thương xá như họ vẫn thường làm

Sa: Gill thật không nhớ tuần tới là ngày gì hả?

Gill: Đừng có lo nhiều quá. Nếu quan trọng thì mình nhất định sẽ nhớ. Chắc là Sa nhớ lộn sang chuyện khác rồi đấy. Hey vô đây nè![Gill kéo Sa vào một cửa tiêm và nói"Thủy tinh] Hey, mấy cái này dễ thương quá.

Charlene: Yeah, dễ thương thiệt đóa. Coi cái này nè, đáng yêu kinh.[Chỉ Gillian một con chó thủy tinh đang ngắm nhìn mặt trăng]

Gillian: Awww Dễ thương quá. Hey hay mình đi tới tiệm bán quần áo đi![Gill kéo Sa đi theo mình tới một tiệm khác nhưng Sa vẫn ngoái đầu lại nhìn vào con chó thủy tinh đó]

Charlene: Chậm lại chậm lại! Gill đã nói mà, chúng ta có nguyên cả ngày nghỉ.

Gillian: Okay nếu Sa nói vậy thì đợi ở đây nha. Để mình đi nhà vệ sinh tí.

Charlene:[lắc đầu] Vậy thì đi nhanh nhá! Đúng là khờ.

Charlene dạo chơi trong tiệm bán quần áo chừng 10 phút thì bỗng có người vỗ vai Sa.

Giọng nữ: Mình nè!

Charlene: đi đâu mà lâu dữ thế? Thôi không sao, hay đi chỗ khác coi.

Gillian:Okay . Sa muốn đi đâu?

Charlene: Hey mình muốn trở lại cái tiệm khi nãy. Mình phải mua con chó thủy tinh đó.

Gillian: Okay[ bí mật cười tủm tỉm]

Charlene và Gillian cùng nhau dắt tay trở lại tiệm ban nãy. Khi họ vào tới nơi Sa thật sự ngạc nhiên khi thấy con chó thủy tinh không còn ở vị trí đó nữa. Sa chạy lên quầy hàng hỏi người bán.

Charlene: Hồi này ở đây có một con chó thủy tinh, có phải đã có người mua rồi không?

Cô bán hàng:[nhìn sang Gill nhưng GIll nháy mắt ra hiệu không được nói gì] Ừm phải. Có một anh bạn trẻ đã mua nó cách đây vài phút.

Charlene: Vậy cô còn cái nào y như vậy không?

Cô bán hàng: KHông thưa cô, đó là cái duy nhất.

Charlene: vậy thôi,[ỉu xìu quay mặt đi]

Gillian: Mai mốt tìm cái khác cũng được mà. Nhiều khi Sa lại tìm được một con Sa thích hơn thì sao.

Charlene: thôi cám ơn. Mình chỉ thích con đó thôi.

Gillian: vui lên đi! Hay là mình đi coi phim. Chỉ là một con chó thôi mà, như người ta thường nói, " Nếu nó là của ban thì sẽ là của bạn, nếu không thì miễn cưỡng cũng vô ít, sẽ không bao giờ thuộc về bạn đâu"

Charlene: okay okay. HIểu ý của Gill rồi. Được rồi, vậy Gill muốn xem phim nào?

Gillian: Để tới đó rồi tính.

Charlene và Gillian sau khi tới rạp hát đã quyết định coi bộ phim"The Medallian". Sau khi coi xong Charlene đã vui trở lại và cười không ngừng trong rạp hát. Nhưng không hiểu tại sao Charlene vẫn còn có chút lưu luyến tới con chó thủy tinh đó.

Một tuần sau[22 tháng 11]

Nhà của Twins

Charlene: Gillian! Đoán coi hôm nay là ngày gì?

Gillian: 22 tháng 11. Rồi sao?

Charlene: Biết hôm nay là ngày gì không?

Gillian: Không. NGày gì vậy? KHông phải Thanksgiving. Giáng SInh lại chưa tới. Ngày gì vậy ta?

Charlene: bỏ đi.[gục đầu xuống thất vọng]

Gillian: Được thôi. Ừm..hôm nay mình có buổi họp mặt gia đình,tối nay không về đâu mai mới về. Sa không đi cặp kè với Edison à?

Charlene:[thở dài] Không. Ảnh nói bận quay phim gì đó mà. Nên chỉ còn mình Sa cô đơn một mìnhthôi.

Gillian: Vậy sao? Ảnh đóng phim gì thế? Mình có nghe gì về phim mới đâu?

Charlene: Mình không biết. Là ảnh nói vậy.

Gillian: Vậy thôi, mình đi nhé. Bye bye.[ ra khỏi nhà và đóng cửa lại]

Charlene: Bye![thở dài] Chắc mình phải tự ăn sinh nhật một mình rồi. Đã vậy thì ra ngoài chơi cho đã.

Charlene một mình lại đi tới thương xá hôm nọ. Và cũng như lần đó Char đi ngang qua cửa tiệm có bán co chó thủy tinh và dừng lại đó.

Cô bán hàng: vẫn còn tìm con chó đó à?

Charlene: Tôi muốn có nó lắm, nhưng chắc là ý trời.

Cashieer:Đừng có lo, cô sẽ thấy nó nhanh mà.

Charlene:Cám ơn.[bỗng Char chợt bắt gặp một chuyện lạ, ngay lập tức Sa lùi lại vài bước và núp đằng sau một cái kệ] Là Nic, cô gái bên cạnh là ai vậy?Oh My Gosh! Còn hôn nữa chứ! Chơi bạn của mình hả? Phải băm vằm hắn ra mới được![ Nhanh chóng chạy ra khỏi cửa tiệm nhưng Nic và cô gái nọ đã biến mất] Hừm!

Một lúc sau Charlene cảm thấy mệt và quyết định về nhà.

Gillian vốn thực đã trở về nhà mẹ nhưng chỉ ở đó có một lát và lập tức về nhà ngay. Gill vốn biết rõ hôm nay là ngày gì nhưng cô muốn cho Charlene một sự ngạc nhiên. Trên đường về nhà Gill bắt gặp một cô gái và một chàng trai tay trong tay dạo phố với nhau. Ngay lập tưcs Gill núp đằng sau bức tường để theo dõi họ. Người con trai đẩy người con gái vào tường và hai người bắt đầu hôn nhau. Đoán thử coi là ai với ai nào

Đoán đi bà con có thưởng á

Gillian: Dám nói với Sa là đi đóng phim trong khi lại ở đây hôn hít người khác hả? Oh! Hôm nay là sinh nhật của Sa mà hắn lại đi hôn người khác?[Gill vừa lầm bầm với mình vừa dùng bàn tay phải tạo thành một nắm đấm. Và sau đó Gill quyết định bước ra khỏi chỗ núp nhưng họ đã đi mất] Họ đi đâu vậy nhỉ? Phải nói cho Sa biết mới được.[Nhanh nhẩu đón 1 chiếc taxi và về nhà]

Nhà của Twins

Gill mở cửa và lập tức bước vào nhà, nhưng GIll không định nói ngay cho Sa biết cái bí mật kinh thiên này vì không muốn phá hoại bầu không khí. Gill bước đi rất nhẹ và cẩn thận không tạo ra bất cứ tiếng động nào. Gill nhận ra Char đang trong phòng tắm nên lập tức chạy sang phòng Sa. Gill cẩn thận lấy ra một chiếc hộp và bao nó lại bằng 1 tờ giấy gói quà thật đẹp, và nhẹ nhàng đặt nó trên giường. Sau đó, Gill ra khỏi phòng và đứng đợi Sa ngay bên ngoài cánh cửa phòng tắm. Vài phút sau Char cũng đã tắm xong và mở cửa. Gill bỗng nhảy ra trước mặt Sa như Ninja khiến Sa hết hồn.

Gillian: hù!

Charlene: Nè! Làm vậy dễ bị trở cơn đau tim lắm đấy nhá. Gill làm gì ở đây vậy? Mình tưởng ngày mai Gill mới về mà.

Gillian: Gill nghĩ rằng, nếu trở lại với Sa trong lúc Sa đang cơ đơn thế này chắc thú vị lắm. Nếu Gill không được hoan nghênh ở đây thì Gill đi đây .

Charlene: Làm gì có. Ở lại đi mà. Ở nhà một mình chán gần chết.

Gillian: Nói giỡn thôi. Happy Birthday! Mình vốn biết hôm nay là ngày gì rồi chỉ là không nói cho Sa biết thôi. Ngạc nhiên , hử?

Charlene: Dĩ nhiên! Cám ơn! Gill là người duy nhất nhớ mà[Ôm chầm lấy Gill thật chặt]

Gillian: Okay Okay. Bỏ mình ra đi. Sắp ngộp rồi nè.

Charlene: Xin lỗi, tại vui quá.

Gillian: Nhưng mà...xin lỗi

Charlene: Vì cái gì?

Gillian: Quà của Sa...Mình đã mua một món thật đặc biệt nhưng mà.... Hồi nãy đi không cẩn thận nên làm rớt xuống đất và nó...bể rồi. Gill lại không có thời gian đi mua cái khác.

Charlene: Không sao hết. Chỉ cần Gill biết hôm nay là sinh nhật Sa là Sa vui rồi.

Gillian: Vậy hát nào!Happy Birthday to you!Happy Birthday to you!Happy Birthday to dear Charlene!Happy Birthday to you![ Chồm sang và hôn Charlene một cái hôn nhẹ trên má ]

Chú ý: Nè nè bà con, chưa có gì đâu nhá, chỉ là hôn kiểu bạn bè thui nha, cấm nghĩ tầm bậy. Nhứt là bà Phương dí Pa Tê đấy.

Charlene: Cám ơn! Cám ơn! Sa yêu Gill lắm!(nè nè iu kiểu bạn bè nhá đừng nghĩ bậy chưa tới khúc đó đâu)[bỗng điện thoại reng và Sa bước tới nhấc máy] hello?

Giọng nói: Hey, là anh Edison nè. Happy Birthday1

Charlene: Awww cám ơn. Em biết anh nhớ mà.

Edison: Xin lỗi, anh còn bận việc phải làm. Hôm nay không thể ở chung với em để chúc mừng. Nhưng tối mai chúng ta ra ngoài chơi hén?

Charlene: Không sao, làm việc quan trọng mà.

Edison: ANh yêu em! (đây mới là kỉu iu đó đấy)[tạo nên một nụ hôn qua điện thoại]

Charlene: Em cũng yêu anh!

Edison:Anh phải trở lại làm việc đây. Bye nhá.

Charlene:Bye Edie![và cúp phone]

Gillian: Ảnh đang làm gì vậy? Sao không tới đây chúc mừng sinh nhật với Sa?

Charlene: Ảnh nói đang bận làm việc. Làm việc quan trọng mà.

Gillian: Làm việc? Làm việc của ảnh là đi cặp với cô gái khác rồi hôn hít à?

Charlene: Gill đang nói gì vậy?

Gillian: Hồi này mình vừa thấy ảnh đang làm cái mà ảnh gọi là" làm việc" ấy ngay ngoài đường kìa. Ảnh đang hôn một người con gái khác tên là Maggie Q đấy. Ảnh chỉ là đang chơi Sa thôi.

Charlene: Sa không có tin Gill đâu! Edison không bao giờ gạt Sa.

Gillian: Nhưng bây giờ rõ ràng là hắn đang gạt Sa mà. Sa nên chia tay với hắn đi! Không tin tưởng hắn được đâu. Ngay ngày đầu tiên Sa đã không nên cặp kè với hắn. Sa nên tìm hiểu hắn rõ ràng trước khi bắt đầu cặp kè. Hai người có_

Charlene: Okay được ròi! Đừng có chĩa mũi vào việc của tôi nữa được không. Cô cũng không khá hơn tôi bao nhiêu đâu nên đừng có bày đặt lên mặt dạy đời như là má tôi vậy. [quay đầu đi một cách giận dữ]

Gillian:Hey! Mình chỉ là lo lắng cho Sa thôi. Mình không muốn Sa bị tổn thương. Đó mới là bạn bè đấy. Chúgn ta là Twins mà.

Charlene:Hey! đừng có quá đáng nha. Chúng ta chỉ là Twins trên danh nghĩa và bạn bè vẻ ngoài thôi. Tôi không thọc vào chuyện của cô thì cũng đừng có mà thọc mạch vào chuyện của tôi. Hãy nhớ là tôi sẽ không bao giờ tới khóc lóc trước mặt cô đâu.

Gillian: Được thôi tốt lắm, vậy thì cứ như vậy đi. Tôi cũng không cần một người bạn như cô! Tôi đi đây![ quay lưng bỏ đi thẳng ra cửa, và ngừng lại] Tôi đã mua một món quà, trên giường cô đấy.[ bước ra khỏi nhà và đóng sập cửa lại]

Charlene đứng yên đó bất động tròn xoe mắt và rồi, lập tức chạy vào phòng và nhìn thấy một chiếc hộp nhỏ được bao bọc cẩn thận đang nằm trên giường. Char lúc đó đang vô cùng bực bội nên đã dẹp nó qua một bên. Nhưng rồi sau đó cảm thấy hối hận vì đã nói như vậy với Gill. Char không biết đã ăn nhằm cái gì mà nói ra những lời đó. Sa liền lấy cái hộp và mở ra. Không khỏi ngạc nhiên vì bên trong là thứ mà Sa lun ao ước muốn có nhất, là con chó thủy tinh. Cũng vì vậy mà Sa càng cảm thấy hối hận hơn bao giờ hết.

Chapter 4: Cảm Xúc Kỳ Lạ

23 tháng 10

Sa ở trong phòng cả đêm không ra ngoài nhưng Sa cũng không thể nào ngủ được. Sa vốn muốn đợi khi Gill trở về nhưng cả đêm tuyệt không nghe một tiếng đóng mở cửa nào cả. Cuối cùng Sa quyết định đứng dậy và ra khỏi phòng. Sa tiến vào phòng Gill để kiểm tra nhưng không có ai trong phòng cả.

Charlene: Cô ấy vấn chưa về nhà? Đi đâu vậy nhỉ?

Đột nhiên cánh cửa mở toang và trước mặt Sa là Gill đang bước vào nhà. Sa đứng im không nói gì. Gill vẫn còn rất giận, Gill đảo mắt nhìn quanh và cuối cùng đi về phòng mình và đóng sập cửa lại.

Charlene: Chắc là cổ không sao[tự nói với mình và thở dài] Mình đi ra ngoài chơi vậy.[Và bước vào phòng]

Sau khoảng 15 phút Sa đã ăn bận gọn gàng và bước ra ngoài phòng khách. Cũng ngay lúc đó Gill vừa mở cửa phòng ra và họ chạm trán nha nhưng không ai nói với ai câu nào và đường ai nấy đi. Charlene ra khỏi nhà và Gill thì đi ra phòng khách ngồi im không làm gì cả.

Gillian: hừm![ nhưng đột nhiên cúi mặt xuống và bắt đầu lo lắng] Hy vọng là cô ấy không bị tổn thương nhiều khi phát hiện chân tướng của sự việc.

Ngoài đường phố

Chắc là do số mạng sắp đặt, Sa đang đi dạo quanh phố và đột nhiên đụng vào một người con gái.

Charlene: ồ tôi xin lỗi, cô có sao không?

Cô gái: không sao

Charlene: Cô nhìn quen lắm...Cô tên gì vậy?

Cô gái: tôi là Maggie Quigley.

Charlene: Ô! Maggie Quigley...[Bỗng nhớ tới điều mà Gill đã nói hôm qua] CÔ ở đây một mình à?

Maggie: ồ không. Tôi ở đây với bạn trai tôi, ảnh sắp tới rồi. Ồ ảnh ra kìa![chỉ tay vào một người con trai đằng sau Sa đang đi tới chỗ bọn họ] Hey Edison!

Charlene:[sau khi nghe cô gái nọ gọi tên chàng trai Sa lập tức quay người lại nhìn và nhìn thấy...Edison. Edison đứng yên bất động khi nhìn thấy Sa] Edison Chen! Anh ăn nói sao với tôi hả?

Edison: Charlene... tôi...tôi..thôi được! Tôi chán cô lắm rồi nên tôi mới tìm một cô gái khác , được chưa! Đơn giản vậy thôi. Đi chơi với cổ vui lắm còn cô thì...thật là một con người buồn chán. Tôi không hiểu tại sao mình lại ngu ngốc đến nỗi mở lời hẹn hò với cô đêm đó. Đó là điều mà tôi hối hận nhất.

Charlene: Anh![ tát vào mặt Ed và bỏ chạy]

Edison: Cô làm vậy để làm gì![chửi theo Sa]

Maggie: Anh gạt cả tôi à? Anh đã có bạn gái mà vẫn hẹn tôi ra?

Edison: Maggie, Anh đã định chia tay với cô ấy rồi. Anh_[nhưng trước khi Ed nói xong thì Maggie cũng đã cho anh chàng một cái tát vào mặt](tội Ed quá)

Maggie: Đừng có để tôi nhìn thấy bản mặt của anh nữa![Và bỏ đi]

Edison: Hai người này làm cái quái gì mà thay phiên nhau tát mình thế này?(còn chưa hiểu hả trời)

_Charlene chạy càng lúc càng nhanh với hy vọng mau về tới nhà, nhưng khi tới trước cửa thì Sa lại khựng lại. Vì Sa nghĩ tới cái câu mà hôm trước nói với Gill"Tôi sẽ không bao giờ tới khóc lóc trước mặt cô đâu". Nên Sa lập tức dùng tay lau sạch nước mắt và cố gắng nở một nụ cười gượng. Sau đó Sa mở cửa và bước vào để nhìn thấy Gill đang ngồi trên sofa ngoài phòng khác. Sa nhanh chóng trở về phòng và đóng cửa lại.

Gill, trong lúc đó, thật sự rất lo cho Sa. Khi nhìn thấy gương mặt ướt nhẹp và đôi mắt đỏ lòm của Sa thì Gill biết rằng Sa đã khóc. Gill còn biết luôn là Sa đã phát hiện ra sự thật về Edison và cô gái nọ. Trong lòng Gill lo lắng cho Sa rất nhiều nhưng rồi, Gill vẫn không nói chuyện với Sa câu nào, vì Gill nghĩ Sa vẫn còn giận mình.

Charlene bị tổn thương trầm trọng và càng thấy đau hơn khi đã không nghe lời khuyên của Gill. Nhưng Sa vẫn tiếp tục giữ cái thái độ lạnh lùng của mình và không nói với Gill câu nào riêng tư cả. Gill một mặt khác, biết rõ rằng Sa tổn thương rất nhiều nhưng tưởng rằng Sa vẫn còn giận mình nên cũng giống như Sa, Gill tỏ thái độ lạnh nhạt và cũng không nói với Sa câu nào, cả nhìn cũng không thèm.Cả hai người bọn họ cố gắng tránh mặt đối phương càng nhiều càng tốt khi cnung quanh không có ai. Nhưng rồi họ lúc nào cũng tìm cách để biết được đối phương sinh hoạt ra sao thông qua bạn bè và nhiều người khác. (Chiến tranh lạnh)

_Tại phòng thâu âm EEG

Hôm nay cả hai có một bài hát mới cần được thâu âm cho album mới của họ. Cả hai đều xuất hiện nhưng không ai thèm nhìn người kia tới nửa con mắt. Gương mặt của Sa lộ vẻ lo âu vì Sa nhận ra rằng hình như hôm nay Gill không ổn lắm. Gill trông rất phiền muộn và suy tư nhưng không ai biết được đã xảy ra chuyện gì.

Ông Trương: Gillian, cô trông không được khá lắm. Cô có muốn hoãn ngày lại không?

Gillian: Không Ông Trương, Tôi không sao. Cứ tiếp tục đi.

Ông Trương: Vậy được. Mọi người chuẩn bị!

Âm nhạc bắt đầu trỗi lên và Sa bắt đầu hát trước. Sau một lúc Sa ngừng lại vì tới đây là đoạn tới Gill hát .

Ông Trương: Gillan! Cô làm gì vậy?Chỗ này là đoạn mà cô phải hát mà. Bắt đầu lại!

Gillian: xin lỗi ông Trương.

NHạc lại nổi lên, lần này Gill đã bắt nhịp đúng lúc nhưng... giọng của Gill...thì lại lạc đi rất nhiều.

Ông Trương:Okay ngừng lại! Hay hai cô về nhà nghỉ đi vậy. Hôm khác làm tiếp.

Gillian: Ông Trương, chúng tôi có thể tiếp tục mà.

Ông Trương: Hôm nay cô có vấn đề rồi. Cô nên đi nghỉ ngơi đi. Nào bây giờ hãy về nhà đi.

Gillian: xin lỗi

Charlene sau khi rời khỏi phòng thâu âm thì lập tức về nhà nhưng Gill lại không đi cùng mà lại một mình rảo đi chỗ khác.

Nhà của Sa Gill

Chuông cửa nhấn liên hồi và Sa lập tức chạy ra mở, trước mặt Sa là một Ah Gill với đôi mắt đỏ hoe, càng khiến cho Sa thêm lo lắng.

Charlene: Chuyện gì mà_

Nhưng trước khi Sa nói hết câu,Gill đã chạy tới và ôm chầm lấy Sa. Sa cảm giác ra được từng giọt nước mắt của Gill đang rớt xuống lưng mình. Sa vỗ lưng Gill và hết lòng an ủi. Gill tiếp tục khóc và khóc và không biết vô tình hay cố ý mà càng ngày càng đẩy Sa tới trước.

Charlene: Bình tĩnh đi nào...nói mình nghe đã xảy ra chuyện gì_Ah!

Gill trong khi đó cứ đẩy và đẩy tới trước trong khi Sa thì lại đang mất thăng bằng và cả hai người họ đều té nhào xuống bàn cà phê cạnh đó. Sa kế đó đã kịp lấy lại thăng bằng và đứng lên nhưng cũng vô dụng bởi vì làm sao có thể so sánh với trọng lượng của Gill đang đè lên mình. Gill cứ tiếp tục đẩy Sa xuống ghế và bắt đầu khóc. Sa không biết nên làm gì chỉ đành nằm yên và để Gill khóc trên người mình. Một lần nữa Sa cố gắng ngồi dậy, tựa vào chiếc ghế sofa, trong khi Gill vẫn tiếp tục khóc. Sa để Gill khóc và khóc một hồi sau mới lên tiếng.

Charlene: Gill đã xảy ra chuyện gì? Nói cho Sa biết đi. Đừng có khóc nữa mà?[nhấc cằm của Gill lên và dùng tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt Gill]Aww đừng khóc nữa. Nói cho Sa biết đã xảy ra chuyện gì.

Gillian: Gill thấy hắn với một người con gái khác! Hắn còn nói đây là bạn gái mới của hắn và Gill đã không còn giá trị lợi dụng để đánh bóng tên tuổi của hắn nữa![sau khi nói xong thì Gill lại òa ra khóc]

Suy nghĩ của Sa

Không hiểu tại sao mỗi lần mình nhìn thấy cô ấy khóc, tim mình lại đau nhói lên. Mình chỉ muốn giữ cô ấy trong vòng tay mình như thế này mãi mãi và an ủi cô ấy mà thôi. Mình không muốn thấy cô ấy như vậy. Tại sao mấy tên con trai đó cứ thích làm tổn thương đến con gái thế? Họ có thể gây hại mình, không sao cả, nhưng họ tuyệt đối không thể nào gây hại đến Gill[suy nghĩ chấm dứt]

Suy nghĩ của Gill

Không hiểu tại sao nhưng mỗi khi được ở trong vòng tay của cô ấy, mình lại cảm thấy được sự an toàn và ấm áp cô ấy mang đến, một cảm giác mà trước đó mình chưa bao giờ có. Cái cảm giác này hoàn toàn khác với cảm giác khi mình bên cạnh Nic. Có lẽ đây chỉ là tình chị em thôi. Cô ấy đúng là một người chị em tốt.[suy nghĩ chấm dứt]

Charlene: đừng có khóc nữa okay? Mấy tên đó không đáng để chúng ta khóc đâu. Là tại hắn ngu nên mới đối xử với Gill như vậy thôi. Đừng khóc nữa nhé. Sa xin lỗi về chuyện hôm đó, Sa xin lỗi vì đã mắng Gill. Là Sa sai, Gill chỉ là quan tâm cho Sa thôi mà Sa lại mắng Gill như thế . Xin lỗi.

Gillian:[lắc đầu]không , Sa nói đúng. Chỉ là Gill xía vô chuyện của Sa thôi. Là Gill sai, xin lỗi. Trước đó Gill cũng không nghe lời của Sa.

Charlene: Vậy bây giờ bình tĩnh lại nhé. Đừng có khóc nữa. Sa không muốn nhìn thấy Gill khóc đâu, hiểu không? Nín khóc đi rồi Sa sẽ mua cho Gill một con búp bê Barbie chịu không?(ôi như con nít)

Gillian:[ bật cười] Gill đâu phải là con nít nữa. Gill không chơi Barbie đâu.(vậy chơi cái gì hử)

Charlene: Đó đó, Gill cười lại rồi kìa. Đừng khóc nữa nha?[Gill gật đầu] Awww...coi Gill kìa.[và dùng bàn tay của mình để lau mặt Gill, trong lúc đó thì GIll cứ nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Sa]

Gillian:[Gill tựa đầu mình vào vai phải của Sa] Sa thật là một người bạn tốt. Gill có Sa làm bạn thật là may mắn. Hãy hứa với Gill là Sa sẽ luôn luôn ở bên cạnh Gill khi Gill cần tới Sa.

Charlene: Sa hứa.[và cười với Gill, Gill cũng nhìn Sa cười và chìm vào giấc ngủ trên vai Sa] Đừng lo. Lúc nào GIll cần Sa thì Sa sẽ luôn luôn ở bên cạnh Gill. Sa sẽ không để bất cứ ai gây tổn thương tới GIll đâu, không bao giờ, cho dù chỉ là một người thì Sa cũng không cho phép.

17 tháng 1

Cả đêm hôm qua Gill đã nằm trên vai Sa mà ngủ. Với tư thế đó Sa thật không thể nào ngủ một cách dễ chịu được. Cuối cùng trời cũng đã sáng, Sa thức dậy trước nhưng có cảm giác như là vai và đôi tay của Sa như bị liệt vậy, cứng đơ không nhúc nhích gì được. Sa cố ngồi dậy nhưng lại không muốn đánh thức Gill đang ngủ say nên vẫn tiếp tục ở tư thế đó. Rốt cuộc, Gill cũng mở mắt và nhanh chóng ngồi dậy.

Gillian: Ô xin lỗi. Sao Sa không đánh thức Gill dậy?

Charlene: Vì Sa thấy Gill đang ngủ say quá mà. Không muốn đánh thức con heo ham ngủ này.[cố di chuyển vai nhưng không thể vì đau] Ow_

Gillian: Sa có sao không ? Lại đây để Gill mát xa vai cho Sa.[bắt đầu mát xa vai và tay Sa] KHá hơn chưa?

Charlene: [tuy là không giúp được gì nhiều nhưng Sa vẫn cười với Gill] Yeah, khá hơn nhiều lắm. Hey chuẩn bị đi, chúng ta phải tới cửa tiệm vàng cho ngày khai trương của họ.

Gillian: Ờ phải ha..

GIllian chạy vèo vào phòng vệ sinh để đánh răng rửa mặt và các vệ sinh cá nhân cần thiết khác. Sa cố gắng đứng dậy một lần nữa nhưng vai của Sa dường như không nghe sự điều khiển của chủ nhân nó. Cuối cùng Sa cũng đã đứng dậy và thay đồ đàng hoàng. Tay của Sa vừa đau vừa rã ra, như không còn một chút sức lực nào cả. Nhưng một người mạnh mẽ như Sa đâu có thể nào nói với người khác nên chỉ đành cố gắng tỏ ra không gì.

Ặc 4 chapter chắc đủ để bà con nhấm nháp rùi nhỉ, dịch xong đuối lun, phải đi kiếm cái gì ăn đi, hứa ngày mai sẽ có thêm 4 chap nữa, nên đừng có bỏ bom bạn Cool nhé, vì bạn Cool mong manh yếu đuối lém

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#par