306. thấu hiểu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một điều bạn không hề nói nhưng người ấy dễ dàng thấu hiểu

.

Nguyễn Văn Toản

'rồi là hiểu chưa?'

.

Lê Văn Xuân

'thật ra chỉ cần anh đu lên cổ Toản thì Toản sẽ hiểu anh cần ôm và dỗ dành.'

.

Phan Tuấn Tài

'em chỉ cần nhìn thôi là anh Dũng đã hiểu rồi, anh Dũng nhỉ?'

.

Nhâm Mạnh Dũng

'hay bắt nạt em thôi chứ em hiểu ai yêu em nhất mà đúng không?'

.

Lương Duy Cương

'tao hay thả thính hay lăng nhăng thôi chứ tao yêu mỗi mày mà?'

'tao không muốn hiểu!!!'

.

Huỳnh Công Đến

'em chỉ cần không nói chuyện với nó thôi là nó hiểu em ghen rồi.'

'ủa có không?'

.

Nguyễn Thanh Bình

'Vịt Anh công khai rồi đó, không cần nói Vịt Anh cũng công khai đó.'

.

Bùi Hoàng Việt Anh

'vị trí nào là quan trọng nhất.'

.

Lý Công Hoàng Anh

'ngoài việc anh yêu Đạt như thế nào ra thì mấy việc khác Đạt hiểu hết.'

.

Trần Văn Đạt

'vì sao em ngoan ngoãn.'

.

Lê Minh Bình

'Trung hiểu anh cả mà...'

'cả việc anh yêu chị Oanh hơn Trung cũng hiểu...'

'...'

.

Trần Danh Trung

'không biết nữa, chỉ biết bản thân hiểu anh hơn thôi.'

.

Nguyễn Văn Trường

'nó chưa bao giờ hiểu em nhưng em lại thấy biết ơn điều đó.'

.

Khuất Văn Khang

'em thương Chườn như thế nàoooo.'

.

Nguyễn Quốc Việt

'từ lúc cậu ta từ chối em là cậu ta hết hiểu em rồi!'

.

Trịnh Hoàng Cảnh

'lý do em từ chối.'

.

Nguyễn Văn Tùng

'em ấy luôn hiểu, chỉ là em ấy bướng đến không muốn chấp nhận.'

.

Nguyễn Ngọc Thắng

'ai lại để con gái hiểu mình, mình phải hiểu người ta chứ?'

.

Trần Bảo Toàn

'nó khờ lắm, để mình hiểu nó tốt hơn.'

.

Nguyễn Thanh Nhân

'chỉ cần mình muốn sẽ luôn có một người dang tay ôm mình.'

_________

làm sao để buông tay một người?

.

Nguyễn Văn Toản

'là khi hạt đậu mọc rễ rồi chạy mất.'

.

Lê Văn Xuân

'là khi bạn phát hiện mình không quan trọng.'

.

Phan Tuấn Tài

'em cột dây vào sừng anh Dũng rồi! không cho chạy!'

.

Nhâm Mạnh Dũng

'tại sao phải buông trong khi em là bến đỗ đến khi anh biến mất?'

.

Lương Duy Cương

'em thả dây thì được, buông tay thì em chịu.'

.

Huỳnh Công Đến

'thả ra cho nó đi thả ngải nguy hại nhân gian à?'

.

Nguyễn Thanh Bình

'công khai rồi, Vịt Anh công khai rồi đó.'

.

Bùi Hoàng Việt Anh

'sẽ buông tay nếu em không phải là Nguyễn Thanh Bình.'

'ơ? kiếp sau em không là Nguyễn Thanh Bình thì sao?'

'thì người anh nắm tay là em.'

.

Lý Công Hoàng Anh

'không có buông tay!!'

.

Trần Văn Đạt

'hỏi Bùi Hoàng Việt Anh.'

'liên quan gì tao???'

.

Lê Minh Bình

'do dại dột...'

'do mình còn thương chị Oanh...'

'Bơ à...'

.

Trần Danh Trung

'đừng yêu trước là được.'

.

Nguyễn Văn Trường

'không cần yêu, hoặc là không thể hiện ra để người ta nghĩ rằng mình đã buông tay.'

.

Khuất Văn Khang

'em cũng muốn biết chứ em chưa có làm được...'

.

Nguyễn Quốc Việt

'em từng làm được nhưng em lại lọt vào lưới tình của kẻ tồi tệ kia!'

.

Trịnh Hoàng Cảnh

'là khi người theo đuổi người đó tốt hơn bạn.'

'ai? ai tốt hơn ai cơ? ai cũng tệ mà?'

'...'

.

Nguyễn Văn Tùng

'có quyết tâm là buông được thôi, hoặc chỉ là tạm thời...'

.

Nguyễn Ngọc Thắng

'em từng nghĩ rất khó, nhưng lại dễ... có thể là em có người bên cạnh.'

.

Trần Bảo Toàn

'khi bạn không bảo vệ được người ấy...'

.

Nguyễn Thanh Nhân

'bản thân không xứng...'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro