Chương 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Dưới cái thanh thản của gió chiều, một thiếu nữ thân hình thon gọn xinh xắn đang chạy trên vỉa hè đông người. Vẻ mặt cô đang đẫm lệ. Ánh mắt cứ vậy mà tuôn rơi những giọt lệ trong suốt tựa kim cương lăn dài trên gò má ửng hồng. Bờ môi anh đào mềm mại vậy mà bị cắn đến sưng rách khiến cho con người ta cảm thấy thương sót. Gò má ửng đỏ đi với vẻ mặt đau khổ ấy trông đáng thương đến chừng nào.
    Lanh Kim hóa ra mới phát hiện bản thân vừa bị chính người mình yêu bỏ rơi. Nhớ lại lúc ấy, đứng trước sự tấp nập và ồn ào của thành phố Lan Quả, cô thấy người ấy ôm một mỹ nữ mà hôn hôn cùng ngọt ngào yêu thương.
     Con tim của Lanh Kim đập mạnh. Cảm giác đau đớn toát lên toàn thân, Lanh Kim âm thầm quay lưng rơi lệ. 'Bịch bịch' từng bước chạy của cô vang dội trên mặt đường vắng vẻ, cô dừng lại trước một dòng sông tĩnh lặng. Mặt nước trong veo với từng đàn cá đang cùng nhau vui đùa. Ánh mặt trời hôm nay sao chói quá, nó nóng làm tan chảy cái hạnh phúc trong con tim cô để lại nỗi đau ùa về. Lanh Kim khóc lớn.
   Cái sự tĩnh lặng theo dòng nước, nó đưa đến một tiếng bước chân dảo hoạt của một nam thiếu niên. Nét mặt là những vết thương cùng vết băng và máu. Thiếu niên ấy đi đến mặt hồ. Làn nước trong veo đưa cậu nhìn theo về phía Lanh Kim. Cậu tiên đến ngồi xuống gốc cây nơi cô đang khóc.
    Nghe thấy tiếng động kề nhẹ bên vai, Lanh Kim ngẩng đầu. Hóa ra đó là Thiên Vân người bạn thơ ấu của cô. Lanh Kim ngước lên nhìn thiếu niên đầy rẫy những vết thương trên mặt mà ôm lấy thiếu niên ấy.
"Oa oa oa... Đàn Đàn.. bỏ tao rồi, Đàn Đàn có người mới.. hức.. tao đã chỉ luôn ảo tưởng... tao là một kẻ ngốc... oaoa... "
    Chất giọng trong trẻo của thiếu nữ nghẹn ngào mà khóc òa. Trái tim cô bị bóp nghẹt lại. Hơi thở loạn nhịp phả lên lớp da trắng nõn nhưng đầy vết chỉ khâu của thiếu niên. Cậu đưa tay ra ôm lấy cô và để cô khóc tựa vào mình.
Ngày ấy, khi đó bà đồng đã báo rằng tương lai của cả hai đều sẽ rất đau khổ. Một người chết đi mà thân không lành một người mất đi chỉ vì tình yêu. Cả hai đều đâm đầu vào cái bẫy của giềng xích đau khổ. Nhớ lại khi ấy bà đồng đó đã nói đúng. Lanh Kim đã yêu phải một kẻ thối nát còn Thiên Vân lại đâm đầu vào kẻ không yêu mình để rồi trở thành vật trút giận. Cả hai đều đâm đầu vào cái thứ gọi là tình yêu.
    Chiều tà đi xuống, ánh nắng đã dần biến mất, chỉ còn lại là tiếng gió đu đưa xào sạc cùng lá cây lướt qua nhẹ nhàng. Lanh Kim cũng không còn khóc nữa, vẻ mặt của cô đã khá mệt mỏi. Mắt Lanh Kim sưng đỏ hết lên, đầu cô cũng choáng váng. Thấy vậy, thiếu niên  bế cô trên tay với tư thế bế công chúa rời đi.
______________________
      Đêm xuống, ánh trăng xanh chiếu rọi qua khung cửa kính dát một lớp kim cương lớn  chiếu rọi lên thân thể thiếu niên. Tiếng roi dây quật một rất mạnh lên lớp da trắng nõn dính lấy sự nhớp nháp của máu. Một mùi tanh nồng thoảng qua khiến cho kẻ kia cảm thấy ghê tởm. Chất giọng trầm lạnh qua tai tựa như lớp băng lạnh rát tàn độc chạy thẳng đâm vào đầu thiếu niên.
"Thật ghê tởm. Cái thứ đồng tính luyến ghê tởm. Thứ nam nhân nghiệt súc."
    Câu nói như một vết dao lớn đâm thẳng vào tâm lý thiếu niên đang nằm dưới sàn nhà. Một thứ vũng nhầy màu đỏ nhớp nháp tanh nồng lan xung quanh khắp phòng. Thiếu niên vậy mà bị đá một cái thật mạnh vào bụng. Cú đá khiến cậu đau quặn lại ôm lấy cái cơ thể gầy yếu mà run lên.
Ánh trăng sáng chiếu thẳng lên khuôn mặt gầy yêu trắng nõn mà lại xanh xao,  ốm yếu đến lạ. Vẻ đẹp thuần khiết đâu còn, giờ đây là một thứ sắc đẹp ốm yếu nhìn tựa một con xác sống vô hồn. Thiếu niên thêu mi nhìn lên ánh trăng. Trăng đêm nay... như đang báo hiệu một điều gì đó sẽ đến và sẽ thâu tóm lấy sự sợ hãi của cậu.

     Ánh mặt trời chiếu sáng khắp mọi vật, dưới một hẻm kho, một thiếu niên gầy ốm đang cố gắp chuẩn bị những thứ đồ để thoát thân. Mọi thứ có như dao rồi súng hay những món đồ phòng thân và đồ ăn. Đêm qua, chính phủ đã kêu gọi mọi người cẩn thận. Thành phố Lan Quả, thành phố lớn nhất địa cầu đã xảy ra một hiện tượng lạ. Có một nhóm khoa học điên đã đánh vỡ một lượng khí độc có mang tên MDMS7 và nó đã lan mạnh ra toàn thành phố. Lượng khí độc đấy khi hít phải liền khiến cho con người có dấu hiệu biến đổi. Những kẻ hít phải, thân thể đều sẽ trở nên thối rữa trong khoảng thời gian ngắn và dần dần tâm thức sẽ biến mất trở thành những kẻ điên. Bọn chúng sẽ nhắm đến những nơi có hơi người mà ngấu nghiến lấy những hỏn thịt đỏ tương. Cái đó có thể gọi là xác sống. Chúng y như những cái xác thối rữa trỗi dậy rồi đi cắn từng nới có thứ hơi người rồi ngấu nghiến lấy những miếng thịt tươi đỏ đó.
    Thiên Vân sau khi chuẩn bị xong liền đã chạy ra ngoài cầm lấy ổ súng bắn thẳng vào đầu một ả nữ nhân đang âu yếm lấy nam nhân của Lão Long. Lão Long thi thấy vậy liền nhìn cậu liền giật mình. Trước mặt hắn là thiếu niên đang đeo lấy một mặt nạ chống khí độc đi kèm những băng đạn và súng bao quanh thân. Đằng sau lưng thiếu niên là một balo dự trữ thức ăn lớn. Hắn thấy vậy bất chợt nhớ ra thông tin mà chính phủ đưa từ đêm qua.
"Lão Long.. ngươi hãy chuẩn bị đi đi, ta chạy ra ngoài xem tình hình.. "
      Chất giọng vội vã gấp gáp của thiếu niên khiến hắn ngỡ ngàng. Mới đêm qua, thân xác ấy còn vung vãi những vết máu tươi do hắn làm ra vậy mà sáng nay vẫn vội vàng mà chạy đến lo cho hắn. Lão Long cảm thấy có chút rối bời. Tuy vậy, hắn vẫn đứng vùng dậy rồi chuẩn bị đồ. Một loạt súng nhắm và cả băng đạn đã được hắn lôi ra chuẩn bị đi kèm áo chống đạn và mũ chống đạn phòng bị. Phụ kiện rồi trang phục và mặt nạ, balo hắn cũng đã lấy gọn hết.
____________________________
       Lanh Kim đứng ở bên ngoài cổng, nả từng viên đạn vào đầu của lũ xác sống kia. Động tác chuyên nghiệp, thuần thục cứu lấy nữ nhân đang sợ hãi ngã bệt xuống đất. Trước đây, Lanh Kim từng cùng với Thiên Vân vào bộ đội năm năm sau đó thì hoàn thành với kết quả cao trở thành những đàn anh đàn chị đứng đầu.
      Trở về hiện tại, cái đầu của xác sống kia bị văng ra rồi vỡ nát, một mùi thối rữa khiến con người ta muốn nôn ra bốc đầy quanh những đoạn đường. Lanh Kim lấy ra một mặt nạ khử khí độc đưa cho cô gái kia để cô ấy đeo rồi kéo cô ta đứng dậy.
"Cẩn thận vào."
     Lanh Kim nhắc cô ta rồi đưa cho cô ta một cái dậy bỏng chày có đính những cái đinh bao quanh. Cô gái nhỏ sợ hãi cầm lấy nó mà đi theo sau lưng Lanh Kim chạy đỗ lại trước nhà Lão Long. Tiếng lộp cộp phát ra từ phía trong, là Thiên Vân và Lão Long đi cùng đoàn lính đã chạy đến. Cả hai nam nhân cùng nhảy vào trong xe của Lanh Kim còn những kẻ lính kia chạy theo đoàn xe đã có sẵn mà phóng thẳng ra trung tâm thành phố.
     Một nửa thành phố Lan Quả ấy là nơi mà bọn họ đang ở cũng chính là nơi mà khí độc đã bay đến đầu tiên. Xung quanh là những con người vô tội giáp lại thành từng nhóm nhỏ mà chiến đấu không ngừng. Lanh Kim chạy lên phía trước đâm từng cái xác một rồi đỗ trước mặt Linh Đàn. Linh Đàn đang chiến đấu thấy xe cô liền nhảy vào trong xe. Một cánh tay vươn ra cầm lấy chân Linh Đàn. Cô ta sợ hãi đạp lấy cánh tay rồi đóng mạnh cửa còn Lanh Kim thì cua xe. Họ chạy thẳng lên tuyến đường phía trước.
     Đi đến tầm năm trăm mét phía trước thì nghe thấy tiếng nổ. Lốp xe đã đâm phải một thanh đinh rải rác trên đường.
"Con mẹ nó, đúng lúc này lốp xe lại thủng. Chó chết!"
    Linh Đàn thả ra một câu chửi rủa rồi sau đấy đạp văng cửa đi ra ngoài. Ánh sáng mặt trời thì đã bị che mất để lại là một ánh trăng xanh trong bóng tối lu mờ. Dường như ánh trăng này chính là ánh trăng của tận thế. Có lẽ thành phố Lan Quả và toàn thể đất nước Anh Lạp sẽ không được bình yên.
     Lanh Kim dẫn cô gái nhỏ kia cùng Thiên Vân và Lão Long chạy ra ngoài. Đang chạy núp sau một con xe lớn bỗng dưng Thiên Vân liền đau quặn lại mà ngã rầm xuống. Lanh Kim giật mình chạy lại rồi lay người cậu. Thiên Vân đã ngất mất rồi.
" Máu.. máu là máu..  Vân Vân.. tỉnh đi.. Vân Vân.. không tỉnh tỉnh.. tỉnh đi mà..."
      Lanh Kim bất ngờ rồi bật khóc. Lão Long nhanh chóng đi đến phía của cô rồi mạnh tay vác thân thể của Thiên Vân lên lưng mình mặc dù hắn rất kinh tởm thiếu niên.
" Chạy!"
     Lời nói của hắn như ra lệnh khiến cho hai cô gái có phần hơi run nhưng vẫn mau chóng chạy thẳng theo tuyến đường. Bỗng đang chạy xe trên đường, một con xe Bus phóng tới đỗ trước mặt họ.
    Linh Đàn phóng xe thật nhanh sau khi đầy đủ nhóm người còn sống trên xe. Mùi máu của Thiên Vân đã mời gọi lũ xác chết  thối nát kia. Cô cua xe rồi đâm nát cái xác của lũ xác sống kia. Buổi đầu tiên bị nhiễm mà nửa thành phố đã bị trúng phải khí độc. Xung quanh các tuyến đường chỉ toàn một lũ xác sống và sinh vật biến dạng.
     Thiên Vân nhìn cảnh này mà lòng không khỏi đau đớn. Thành phố Lan quả có số dân đông nhất địa cầu vậy mà đã bị tiêu hủy đi một nửa. Những nhóm người đánh nhau để dành vũ khí chiến đấu cứu lấy bản thân. Cậu cầm lấy một khẩu súng lục rồi nhìn nó.
     Thiên Vân mới chỉ tỉnh lại vài phút sau khi được Lão Long giúp đỡ băng bó. Thiếu niên ngồi trên hàng ghế cuối vẫn cò đang mệt mỏi muốn nhắm mắt nghỉ ngơi. Tiếng ồn đã đánh thức cậu. Ngước đầu lên nhìn nơi phát ra tiếng động ấy, hóa ra là trên đầy xe có khe hở. Một cái đầu thò ra trước mắt cậu, Thiên Vân bất ngờ theo phản xạ mà nhanh chóng cầm lấy cấy súng lục trên tay nả đạn về phía đầu của cái xác sống đấy.
     Viên đạn xuyên thủng qua lớp thịt mềm nát thối rữa đánh bật lại con xác sống kia. Thiên Vân nhanh chóng dùng hết sức nhảy lên kéo lấy phần bị bung ra trên đầu xe rồi kéo lại. Mọi người xung quanh nhìn cậu mà sợ hãi.
"Cậu ta. là quái vật sao... tại sao lại có thể phản xạ nhanh thế chứ...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro