Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Park Jiyeon về đến nhà tìm không thấy lão bà thì nhận được tin nhắn mặt cô đen lại vội láy xe thẳng đến nhà Park Hyomin vừa mở cửa ra đã thấy nữ nhân tóc đỏ đang mặc chiếc áo sơmi trắng mong manh ngồi trên sopha ăn bánh Snack xem phim. Park Ji Won nghe tiếng động ngẩng lên nhìn ánh mắt tỏa ra sát khí.


"Cô đến đây làm gì". Park Ji Won đứng khoanh tay bộ dán ta đây là nữ vương.



"Min Min đâu". Park Jiyeon không thèm đôi co với kẻ ngốc.



"Chị ấy đang tắm cô về đi".




"Tôi không về đây là nhà lão bà của tôi".




Park Ji Won chắn ở cửa không cho Park Jiyeon vào.



"Có thật Min Min là lão bà của cô tôi chẳng nghe nói gì". Park Ji Won mỉm cười mỉa mai.




"Liên quan gì đến cô". Park Jiyeon chau mày



"Một người không dám thừa nhận tình yêu không dám công khai yêu một người phải bí mật yêu đương như cô không xứng có được Min Min". Park Ji Won ngữ khí sắc bén.



"Tôi...Park Jiyeon chưa kịp nói gì thì Park Ji Won lại nói.



"Nếu cô không dám thừa nhận yêu Min Min cũng không cho chị ấy một danh phận thì đừng tiếp tục nữa sỉ diện danh tiếng quan trọng hơn chị ấy sao".


Park Jiyeon im lặng cô xoay người rời đi cô bước lên xe đạp hết ga lao như điên nữ nhân kia nói đúng cô không dám công khai bí mật cô sợ gì chứ. Cô yêu nàng như thế mà chả cho nàng được gì cứ lén la lén lút. Về đến nhà Park Jiyeon lấy rượu ra uống cô muốn mình thật say để không nghỉ đến chuyện gì nữa.



Mấy ngày trôi qua Park Jiyeon không đến công ty ai cũng kinh ngạc một người cuồng công việc như cô lại nghĩ mấy ngày. Park Hyomin lo lắng nàng quyết định tan tầm sẽ ghé nhà Park Jiyeon.



Park Ji Won khó chịu đi theo nàng đến nhà Park Jiyeon vừa vào nhà đã nghe mùi rượu nồng nặc khắp nhà đều là chai rượu nằm ngổng ngang Park Hyomin tìm khắp nơi cũng không thấy Park Jiyeon. Park Hyomin hốt hoảng khi thấy mảnh ly bị bể có dính máu Yeonie của nàng bị làm sao Yeonie của nàng ở đâu. Park Hyomin bật khóc nàng ngồi xổm xuống ôm đầu khóc nức nở Park Ji Won ôm chặc lấy nàng an ủi.



"Chị yêu cô ấy đến vậy sao".



Thêm một ngày trôi qua cũng không thấy Park Jiyeon xuất hiện Park Hyomin gọi điện thoại cho Park Hanna hỏi thăm thì nghe bà nói những chỗ cô có thể đi. Park Hyomin vội vã tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy chỉ còn một nơi duy nhất.


Park Ji Won đâu để chị mình lấy xe trong tình trạng thế này nên không tình nguyện làm tài xế. Cánh cửa xe mở ra Park Hyomin vội chạy vào một khu nhà nàng tìm kiếm xung quanh cuối cùng nàng dừng lại trước vườn sau. Park Jiyeon đang ngồi trước mộ mẹ và Hana tỷ thân mình cuộn thành một đoàn quần áo lấm lem nhìn chật vật không tả nổi.



Park Hyomin lấy tay che miệng lại sợ sẽ khóc thét lên Yeonie của nàng sao lại ra nông nổi này. Nàng bước đến đưa tay nâng khuôn mặt cô lên nước mắt cứ thế rơi xuống. Park Jiyeon gương mặt trắng bệch không còn tí huyết sắc môi khô khóe mắt vẫn còn đọng lại vài giọt nước.


"Yeonie". Park Hyomin ôm cô vào lòng khóc thành tiếng .



"Min ... Min Min". Park Jiyeon cất giọng không thành lời có lẽ vì khóc quá lâu nên cổ họng rất đau.



"Em làm sao vậy em như thế tim chị đau lắm em biết không".



"Em xin lỗi chị đừng quan tâm em nữa". Park Jiyeon cúi đầu lẫn tránh.



"Tại sao". Park Hyomin một lần nữa nâng mặt cô lên.


"Vì em không xứng đáng em không thể cho chị một danh phận cũng không thể công khai tình cảm này em thật là vô dụng hết chộ nói".



Park Jiyeon ôm lấy Park Hyomin khóc nghẹn cô thật rất vô dụng.


"Chị không cần". Park Hyomin hét lên làm Park Jiyeon giật mình. "Chị không cần em công khai gì cả rõ chưa chị yêu em chị rất yêu em nên từ nay về sau đừng tự dưng biến mất để chị không tìm được".




"Em xin lỗi chị em sẽ không để chị lo nữa". Park Jiyeon dựa vào ngực nàng thổn thức.



Park Hyomin xoa xoa gò má cô đặt lên môi cô một nụ hôn Park Jiyeon choàng tay ôm lấy cổ nàng đáp lại. Park Ji Won chứng kiến màng tình tứ sởn gai ốc lập tức đi ra ngoài nhìn chị mình cùng tên họ Park kia yêu nhau như thế thôi bỏ đi.



Nụ hôn càng ngày càng sau hai chiếc lưỡi quấn quýt với nhau không rời hô hấp hổn loạn.



"Ưm".


"Ưm".



Tiếng nụ hôn ướt át vang lên khi tách ra còn kéo theo sợi chỉ bạc thật dài. Park Jiyeon nhìn nàng ánh mắt thâm tình cô khẽ nghiêng người đè lên Park Hyomin khiến nàng ngã nằm xuống. Mười ngón tay đan vào nhau ánh mắt nàng đầy ôn nhu nhìn cô Park Jiyeon cúi xuống hôn lên đôi môi mê người lưỡi luồn lách tìm lưỡi nàng nhảy múa. Nụ hôn sâu kéo dài rồi tách ra cứ thế không biết hai người hôn nhau bao lâu không biết bao nhiêu lần chỉ biết giờ phút này không gì có thể tách rời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro