Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ánh nắng chiếu xuyên qua khung cửa sổ Park Hyomin khó chịu cố gắng mở mắt ra cơ thể nàng đau nhức không còn sức lực. Hyomin ngồi dậy đầu rất đau cảm thấy cảnh vật cứ mờ mờ ảo ảo nàng cố với lấy điện thoại tìm dãy số gọi điện.


"Alo"


"Chuyện ...gì ...Hyomin" Sunny vừa ăn vừa nói.


"Mình cảm thấy không khỏe bồ qua đây tí được không" giọng Hyomin khàn khàn cổ họng nàng đau quá.


"Mình qua liền"


Nghe giọng Hyomin run run khiến Sunny hoảng sợ. Sunny ăn xong vội gọi Lữ Giang chở đến nhà Hyomin . Tiếng chuông cửa vang lên Hyomin từng bước nặng nề tiến ra mở cửa.


"Bồ sao vậy " cửa vừa mở Hyomin đã ngã nhào vào người Sunny. " trời bồ nóng quá".


"Thuốc cảm mình để sẵn ở tủ bồ lấy giúp mình"



Sunny đỡ Hyomin lên giường đắp chăn lại rồi mới mở tủ lấy thuốc. Sunny tìm được thuốc lại thấy mảnh giấy Sunny cầm lên xem ngạc nhiên nhìn về phía Hyomin rồi đặt lại chỗ cũ.


"Bồ ăn gì chưa"


"Mình ăn tí bánh rồi"



Sunny đỡ Hyomin lên đưa thuốc cho nàng uống rồi đỡ nàng nằm xuống . Sunny vắt chiếc khăn nóng rồi để lên trán nàng xong nhìn đồng hồ đến giờ làm rồi.


"Mình đi làm nha để mình gọi Xinbo đến lo cho bồ"


"Umk"


Nhìn Hyomin mệt mỏi ngủ Sunny thở dài mỗi lần nàng cảm là ngủ li bì có đánh chết cũng không dậy.


Park Jiyeon nhíu mày vì không thấy Park Hyomin đem tài liệu vào nàng không đi làm. Cô đứng dậy định đi pha tách cafe thì bị một nhân viên đụng phải .Park Jiyeon phát cáu cô có tính khiết phích cao không thích ai đụng vào người.


"Đi đứng kiểu gì vậy"


"Park .. tổng tôi xin lỗi" cô nhân viên hoảng sợ.


"Park tổng tiểu Vân không phải cố ý do tôi hối thúc nên tiểu Văn mới gấp như thế" ThưDiệpthấyPark Jiyeon nổi giận cùng tiểu Vân hoảng sợ thì nói giúp một câu.


"Không có lần thứ 2"


Park Jiyeon nói xong thì bỏ đi mọi người thở phào nhẹ nhõm Sunny sợ ngây cả người nhìn tiểu Vân hai mắt đã đỏ ửng sắp khóc.


"Không sao đâu tiểu Vân cô ấy không trách em nữa đâu Park tổng có bệnh khiết phích nên em cẩn thận tí"


" Dạ em nhớ "


Park Jiyeon phát cáu cả ngày cô cũng không hiểu tại sao chợt cô vỗ trán một cái đứng dạy đi đến phòng nhân sự.


"Lee Sunny"


Sunny run rẫy xoay người lại cái âm thanh ghê rợn kia đứng trước Sunny là hình tượng lạnh lùng như bạch phát ma nữ đang muốn chém người. Mồ hôi Sunny tuôn ra như tắm chờ phán xét của tòa.


" Má ơi cứu con với!! ông trời thương hại tôi chút tôi đâu có hại nước hại dân tôi là công dân lương thiện ông làm ơn đừng để bạch phát ma nữ chém chết tôi. Huhu Đan Đan ơi mẹ không về được với con rồi"


" Park Hyomin sao không đến công ty" .Park tổng tìm được nguyên nhân mình bực bội hôm nay người yêu bé nhỏ của cô không đi làm.


"Hyomin bị cảm" Sunny nuốt một ngụm nước bọt tim nhảy nhót lung tung.


"Ừ"


Park Jiyeon xoay người bước đi bỏ lại Sunny kinh ngạc há to miệng đến nổi có thễ nhét cả cái bánh bao.


" Hả!!!! Xong rồi đó hả cái gì vậy trời . Má ơi vậy mà làm mình sợ muốn chết"


Đến giờ tan ca cũng đã sập tối Park Jiyeon lên xe là phóng như bay tới nhà Hyomin.


Xinbo làm xong việc thì vội đến nhà Hyomin nhìn đến nàng ngủ say hắn bạo gan đưa tay sờ má nàng thật mịn màng.


" Giờ có làm gì chắc cô ta cũng không biết haha gặp may rồi"


Xinbo nổi lên ý đồ hắn đưa tay cởi nút áo của Hyomin cởi đến nút thứ ba thì tiếng chuông cửa vang lên hắn chau mày kéo chăn lên che lại người Hyomin rồi đi mở cửa. Định mở cửa ra mắng cho người phá đám một trận thì đập vào mắt hắn là một mỹ nhân hắn ngậm miệng lại ra vẻ nho nhã.


"Cô tìm ai"


"Tôi đến tìm thư ký Park tôi là Park Jiyeon".


Xinbo kinh hỉ hắn đã từng nghe nói đến Park Jiyeon lời đồn quả không sai người gì mà đẹp thế. Hắn nhìn khắp người Park Jiyeon cực phẩm hiếm có không ngờ ngoài Park Hyomin còn có nữ nhân cực phẩm thế này. Giờ phút này hắn không còn ý đồ muốn Hyomin nữa hắn muốn nữ nhân trước mắt hắn Park Jiyeon.


"Chào Park tổng tôi có nghe Hyomin nhắc đến cô"


"À"


Xinbo mở cửa rộng ra để Park Jiyeon đi vào hắn nhìn cô mà muốn chảy nước miếng cúp C à.


"Anh là bạn trai Hyomin". Park Jiyeon dùng giọng điệu nghi vấn hỏi.


"Không tôi là bạn của nàng tôi tên Xinbo"


Park Jiyeon cười lạnh không phải à không thừa nhận càng tốt.


"Bây giờ tối rồi có phải hay không anh muốn ở lại" Park Jiyeon híp mắt nhìn Xinbo.


"À Không tôi về trước" hắn vội vã rời đi trong lòng bắt đầu suy tính.


Park Jiyeon phi thường tức giận cô phát cáu đá cửa rồi bước vào ngồi cạnh giường Hyomin. Nhìn nàng ngủ say thật xinh đẹp quá cô nhìn ngây người thấy chăn kéo cao quá nên cô nắm lấy chăn giở lên định đắp lại. Vừa giở chăn lên đã thấy chiếc áo ngực màu đen ôm trọn vòng no tròn . Áo nàng bị cởi ra đến ba cúc Park Jiyeon trên trán nổi lên gân xanh tay cô gắt gao nắm chặt thành quyền .


"Xinbo khốn kiếp"


Park Jiyeon đưa tay cài lại nút áo cho Hyomin vừa thầm trách mình nếu đến chậm thì hắn đã. Nhìn nàng vẫn ngủ say Park Jiyeon chạm đến má nàng mền mại quá ngón tay lướt qua đôi môi nhỏ nhắn không làm chủ được lý trí nữaPark Jiyeon hôn lên đôi môi đỏ mọng chỉ lướt qua nhẹ nhàng rồi rời đi. Nhưng cảm xúc tốt đẹp đó khiến cô muốn thêm một lần nữa Park Jiyeon lần nữa nhấm nháp đôi môi hoa anh đào lần này thì sâu hơn cái lưỡi hồng hồng khẽ luồn vào tách hai hàm răng Hyomin ra muốn tìm kiếm mật ngọt.



"Ưm"



Tiếng rên rỉ phát ra trong vô thức khiến Park Jiyeon thoát khỏi cơn mê loạn cô vội đứng dạy chạy vào phòng tắm tát nước vào mặt cô càng lúc càng không khống chế được bản thân. Đợi đến khi tâm tình ổn định lại Park Jiyeon mới quay lại phòng ngủ cô dùng khăn nóng đắp lên trán Hyomin chăm sóc nàng cả đêm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro