Phần 15. Kết cục bi thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 13

Chuyện đã đến nước này, tuyệt đối không thể để Cao Quý Phi thoát tội! Cầm chiếc gối nhung của Hoàng Hậu lên xem xét, thấy bên trên có dấu hiệu xô xát, dày vò. Trên người Hoàng Hậu tuy không thương tích nhưng búi tóc rơi ra, rối bời, lộn xộn rất đáng ngờ. Chắc chắn người đã bị hãm hại. Cô giơ cao chiếc gối khẳng định nó là hung khí giết Hoàng Hậu, chính Cao Quý Phi là thủ phạm. Nếu cô không đến đúng lúc, có lẽ ả đã trốn rồi.

Cao Quý Phi thấy tình thế bất lợi, quỳ xuống ôm chân Hoàng Thượng kêu oan. Một mực nói rằng không thể ám hại Hoàng Hậu, điều này chỉ gây hại cho dòng tộc cô ta mà không được lợi ích gì. Có lẽ do mất bình tĩnh, ả ta đã đi một nước cờ hết sức sai lầm. Chỉ chờ có vậy, cô đem toàn bộ ẩn tình hiềm khích của Cao Quý Phi kể cho Hoàng Thượng, đây cũng chính là bằng chứng đanh thép buộc tội ả. Không những thù hận Hoàng Hậu, Cao Quý Phi cũng thù hận chính dòng tộc của mình, vì vậy không hề muốn nương tay. Tô mama có mặt ở đó sẵn sàng làm chứng, khẳng định mọi chuyện cô nói là thật. Biết bị bại lộ, dù có cố cũng không tránh đại tội, Cao Quý Phi không nói gì nữa.

Đột nhiên ả ta phá lên cười "Đúng vậy, là bổn cung giết Hoàng Hậu, bà ta đáng chết!". Hoàng Thượng căm phẫn đạp mạnh Cao Quý Phi "Đồ độc ác!". Ả vẫn hả hê "Đây chính là mạng trả mạng, dù là Hoàng Hậu chẳng lẽ tránh khỏi nghiệp chướng!?". Hoàng Thượng định cho người lôi Cao Quý Phi ra chém đầu nhưng như chợt nhớ điều gì, Người đột nhiên dừng lại, tay nắm chặt nấm đấm "Cao Quý Phi giáng xuống làm Đáp Ứng, giam trong Hàm Phúc Cung, đời này kiếp này, vĩnh viễn không gặp nữa".

Cô bất ngờ vì hung thủ lại được ân xá, ném ánh mắt giận dữ về phía Hoàng Thượng, lập tức chất vấn. Hoàng Thượng như không nghe thấy gì, chỉ có đôi mắt đỏ vì giận, mạnh tay đập vỡ bình hoa khiến ai cũng giật mình. "TẤT CẢ CÚT HẾT CHO TRẪM!!". Các cung nhân vội đuổi mọi người đi, cô cũng không ngoại lệ, di ảnh cuối cùng của Hoàng Hậu dần dần biến mất trước mắt. Trong hậu cung này, người duy nhất tốt với cô một cách vô điều kiện giờ đã không còn nữa...

Hoàng Hậu mất rồi, Hoàng Thượng ban ngày phê duyệt tấu chương, ban đêm lại đến Trường Xuân Cung ngồi trước linh cửu Hoàng Hậu, không ăn uống gì. Dần dần mọi người trong cung đều lo lắng, Thái Hậu dẫn Nhàn Phi đến khuyên can thế nào cũng không tác dụng. Các phi tần khác càng không dám góp ý, sợ Hoàng Thượng sẽ nổi giận.

Cô rất hận Hoàng Thượng không trừng trị đích đáng hung thủ, nhưng bây giờ chưa phải lúc để đau buồn. Vì Hoàng Hậu, cô quyết định liều mạng đến khuyên can Hoàng Thượng. Lỗ mãng xông vào, cô thấy Hoàng Thượng đang ngồi bên quan tài, vuốt má Hoàng Hậu tựa như người chỉ đang ngủ. "Hoàng Thượng tỉnh đi, Hoàng Hậu đã không còn!". Hoàng Thượng dẫu biết vẫn một mực ngoan cố, cho rằng khi Hoàng Hậu còn sống đã không thể bên cạnh thì khi mất phải ở bên bù đắp. Đã chuẩn bị sẵn tinh thần, cô không ngần ngại chất vấn Hoàng Thượng làm vậy chỉ là tự dối lòng, trước đã không thể là phu quân chuẩn mực, không thể giúp Hoàng Hậu vui vẻ, còn làm nàng cam chịu bệnh tật cùng bao nhiêu áp lực chỉ để bên cạnh hỗ trợ Người, giờ thì cả việc trừng trị đích đáng hung thủ cũng không làm được "...Người áy náy có tác dụng gì? Hoàng Hậu đã không thể quay lại!!". Hoàng Thượng nổi trận lôi đình, miệng đòi giết cô, chân đứng không vững, thái giám Lý Ngọc vội đến đỡ Người. Đoạn Lý Ngọc khuyên Uyển Quân lui, đừng kích động Hoàng Thượng. Thấy Người không chịu được nữa, cô đành hồi cung.

Cô đau lòng vì Hoàng Hậu đã mất, ngày đêm u buồn. Alendi lo lắng đến thăm "Uyển Đậu tiểu thư, nếu muốn khóc, ta có thể cho ngươi mượn vai". Cô bày tỏ việc muốn làm rõ mọi chuyện minh oan cho Hoàng Hậu, Alendi cùng cô cải trang ra khỏi cung để tìm Trình Tiểu Điệp. Gặp được Trình Tiểu Điệp ở gánh hát ngoài cung, cô van nài hắn cung cấp thêm manh mối. Trình Tiểu Điệp vốn không ghét bỏ gì cô nên dễ dàng đưa thêm thông tin. Hắn ta cho biết xác Trình Trường Canh đưa về bảo là do chết đuối. Điều này rất vô lý vì cả hai anh em đều bơi lội rất giỏi, chưa kể người chết đuối sao trong bụng lại không hề trương nước? Ngoài ra trên thân thể không có vết thương gì. Alendi đoán có thể chết vì trúng độc, sau đó mới bị ném xuống nước. Muốn làm rõ sự tình, hai người cầu xin Trình Tiểu Điệp cho khai quật xác Trình Trường Canh để kiểm tra. Bản thân cũng mong biết thêm về cái chết huynh trưởng, hắn đồng ý.

Xác chết chỉ còn xương trắng, phần bụng và ngực đen đi, chắc chắn là nhiễm độc mà chết. Đến đây Trình Tiểu Điệp càng nghi ngờ Hoàng Hậu là người hạ độc, cô khẳng định không phải và chắc chắn sẽ minh oan cho Hoàng Hậu. Trình Tiểu Điệp thấy sự kiên quyết của cô, bỗng có chút động lòng, đành nói sẽ chờ kết quả. Theo xem xét của Đại y Cố Li, loại thuốc độc giết chết Trình Trường Canh là Tử La Xuân, chỉ có trong cung. Có lẽ việc tìm kiếm sổ sách của Thái y viện sẽ cho biết được điều gì đó. Để vào được Thái y viện cô phải có lý do. Trước đây làm ở Nội Vụ Phủ, cô thừa khả năng được vào. Nhưng hiện giờ khi Hoàng Hậu mất rồi, Nhàn Phi được Thái Hậu giao trông coi Nội Vụ Phủ. Muốn vào được Thái y viện, lần này phải xin phép Nhàn Phi. Nhàn Phi có mối quan hệ mật thiết với hậu cung và Thái hậu, người ung dung, tự tại, điềm tĩnh như chính cái tên của mình vậy.

Mọi chuyện chẳng dễ dàng khi Nhàn Phi không những từ chối thỉnh cầu này, còn khuyên can cô đừng tiếp tục điều tra. Buồn bã quay về cung nhưng vẫn một lòng tìm cách minh oan cho Hoàng Hậu, nhất định cô phải tìm được cách vào Thái Y Viện...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro