Chương 1 : Xuyên qa gặp lão cung chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          "Oanh"

Một tiếng nổ lớn trên bầu trời Thái Bình Dương .

' Hôm nay một vụ nổ lớn đã xảy ra tại biển Thái Bình Dương , chuyến bay từ Đài loan đến Mỹ chở đoàn tiến sĩ nghiên cứu khoa học , đã xảy ra sự cố ngay khi bay qa biển Thái Bình Dương , tất cả hành khách cùng phi hành đoàn gồm 85 người k một ai sống sót ' . Đây là bản tin cuối ngày của đài chúng tôi .

Lúc này tại một khu rừng trong sơn cốc

Trên mặt đất , một tiểu cô nương đang nằm mê man, trên người không hề có bất kỳ vết thương nào , nhưng không hiểu sao nàng ta vẫn cứ không tỉnh lại .

Bên cạnh , một lão nhân vẫn đứng đó nhìn chăm chú vào tiểu cô nương , k có bất kỳ biểu hiện gì , sau một lúc suy ngĩ , lão nhân bế lấy tiểu cô nương , bay vút khỏi rừng cây , tiến về sơn động .

"Ưm " Nhan uyển vân cảm thấy đầu mình vô cùng đau , nàng chỉ nhớ mình đang ngồi trên máy bay đến Mỹ , sau đó máy bay đột nhiên xuất hiện một tia lửa , rồi nổ tung , lúc đó nàng cứ ngĩ là mình đã chết , nhưng khi nàng mở mắt lần nửa , thì đã phát hiện mình nằm trong sơn động này

Cả sơn động này vô cùng rộng , được bày trí giống như một căn phòng , khắp nơi đều là sách , còn nàng đang nằm trên một chiếc giường màu xanh trong suốt , nhìn có vẻ giống như ngọc bích , nhưng lại toát ra khí lạnh , làm cho nàng liên tưởng đến Thiên Niên Hàn Băng , một loại đá cổ trong truyền thuyết , vốn tích tụ từ hàn băng ngàn năm , mà nàng đã được đọc trong mấy cuốn tiểu thuyết cùng xem mấy bộ phim kiếm hiệp , hơn nữa cách bày trí trong phòng này lại giống như một căn phòng trong phim cổ trang , lại làm nàng ngĩ đến 'không lẽ mình không chết mà lại xuyên không xao ???'

Ngĩ vậy nên nàng lấy sức xuống giường , sau đó đj xem xét chung qanh , bên trên tường có một tấm gương bằng đồng , khiến cho nàng chú ý , vì từ khi tỉnh lại , nàng không biết liệu sau tai nạn đó , có ảnh hưởng đến gì đến mình không ??? Nên nàng tiến lại xem nhưng khi nhìn thấy dung mạo mình trong gương , nàng không khỏi sửng sờ .

'Đay không phải là dung mạo của ta lúc mười hai tuổi sao a ???' Nhan Uyển Vân thì thào lẩm bẩm .

Đang lúc này , một giọng nói đột nhiên xuất hiện trong phòng làm cho nàng giật nảy mình .

'Tiểu a đầu , rốt cuộc ngươi cũng chịu tỉnh a ???'

Nhan Uyển Vân nhìn lại , thì thấy bên trong phòng từ lúc nào đã xuất hiện thêm một lão nhân râu tóc bạc phơ , dáng người cao gầy đang mỉm cười nhìn mình .

"Ông là ai " Nhan Uyển Vân lên tiếng thắc mắc .

" là người cứu ngươi , nếu không có ta giờ này có lẽ ngươi đã bị dã thú ăn thịt rồi " lão nhân mỉm cười trả lời .

" đa tạ , thế ông có thể cho ta biết đây là đâu ??? Và bây giờ là triều đại nào được không ???"

" đây là Tuyệt Thiên cốc , bây giờ là Nguyên Niên hoàng triều năm thứ 10 " lão nhân từ tốn đap lời .

"Oanh " Nhan Uyển Vân cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung .

'Nàng thật sự không chết , hơn nữa...hơn nữa....còn xuyên không a' .

" Tiểu a đầu , ngươi tên gì ???" Lão nhân nhẹ giọng hỏi .

" Nhan Uyển Vân " nàng thì thào đáp lại .

"Tiểu a đầu , nếu muốn đa tạ ta , không thể chỉ nói bằng lời a" lão nhân cũng không thèm qan tâm đến vẻ mặt ngơ ngác của Nhan Uyển Vân , mà lại cười 1 cách bí hiểm nhìn nàng .

" ý của ông là sao ???" Nhan Uyển Vân lấy lại tinh thần hỏi .

" Tên của ta là Đoan Vô Ngân , ta là cung chủ của huyền cung trên giang hồ , mấy tháng trước ta vốn tới đây bế qan tu luyện , nhưng chẳng may tẩu hoả nhập ma , bây giờ ta ngĩ , cùng lắm ta chỉ có thể sống năm năm nữa thôi , nên ta muốn tìm một truyền nhân , nhưng giữa nơi thâm sơn cùng cốc thế này đó lại là điều không thể , đang lúc ta đau đầu vì chuyện này , thì ta phát hiện ra ngươi , nên ta tin chắc là ý trời đã mang ngươi đến đây , là ông trời muốn ta nhận ngươi làm đồ đệ , a đầu , nếu muốn đa tạ ta, sau khi ta qa đời , ngươi hãy thay ta thống lĩnh huyền cung , có được không ???" Đoạn Vô Ngân nhìn nàng chân thành nói .

Nhan Uyển Vân lại một lần nữa chấn động , không ngờ lại có thứ tốt thế rơi ngay trên người mình , nàng đọc tiểu thuyết nhiều nên rất rõ , ở những nơi thế này , nếu không có thực lực thì nàng chắc chắn sẽ gặp nhiều phiền phức , đã ông trời ban cho nàng cơ hội tốt như thế , nàng làm sao có thể từ chối a.

" được , ta đồng ý " Nhan Uyển Vân mỉm cười gật đầu .

Đoạn Vô Ngân thấy thế , không khỏi vui mừng , rốt cục tuyệt học của ông cũng có người  kế  thừa , ông có thể hoàn thành tâm nguyện của mình rồi , dù nhìn thấy a đầu này tư chất không tồi , nhưng nếu muốn luyện thành thần công thì lại là chuyện không dễ gì , cho nên ông hy vọng có thể để a đầu này tiếp thu được một phần ba tuyệt học của ông là ông đã mãn nguyện rồi . Nhưng Đoạn Vô Ngân đã hoàn toàn sai lần về suy ngĩ này của mình .

Đông qa , xuân về , thấm thoắt đã bốn năm trôi qa  , Nhan Uyển Vân bây giờ đã 16 tuổi , trở thành một thiếu nữ xinh đẹp , dung mạo thanh tú , dù không có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành , nhưng trên người nàng lại toát ra một vẻ dịu dàng , nhu mì , làm cho người khác muốn bảo hộ .

Và không biết có phải do tác dụng của Thiên Niên hàn băng , hay vì thường xuyên phục dùng các loại trái cây , thảo dược qý hiếm trong cốc hay không ???mà Nhan Uyển Vân bây giờ có tốc độ luyện công kinh người , trong 4 năm đã học xong toàn bộ võ công của Đoạ Vô Ngân , hơn nữa còn luyện thêm tất cả bí tịch võ lâm mà Đoạn Vô Ngân cả đời sưu tầm được .

Đoạn Vô Ngân là ai chứ ??? Là nhất đại tôn sư của võ lâm , là thiên hạ đế nhất cao thủ , võ công đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hoá , vậy mà bây giờ , hoàn toàn không phải là đối thủ của Nhan Uyển Vân , dù điều này làm cho Đoạn Vô Ngân có chút mất mặt vì mình lại thua đệ tử của mình , nhưng ông lại cảm thấy vô cùng vui mừng , vì rốt cuộc mình cũng có được một truyền nhân , có thể đem tuyệt học của ông phát dương qang đại , ngĩ đến đây thôi là ông đã thất một tia cuồng hỷ (1) sôi trào trong lòng
(1)cuồng hỷ : vui mừng

"Vân Nhi , con lại đây " Đoạn Vô Ngân ngồi trên Thiên Niền hàn băng , vẻ mặt suy yếu nhìn vào Nhan Uyển Vân .

" sư phụ" Nhan Uyển Vân đôi mắt có chút hồng , nhìn vào Đoạn Vô Ngân , nàng biết thời hạn của sư phụ đã đến rồi .

"Vân nhi , đầy là Huyền Thiên lệnh , là lệnh bài của cung chủ huyền cung , sau khi rời khỏi đây con hãy mang nó đến Thánh Linh sơn , nơi đó chính là tổng đàn của huyền cung , mang lệnh bài này giao cho hai vị hộ pháp , sau đó hãy đọc một câu khẩu quyết :' Thánh linh chi địa , Huyền thiên trường tôn ' lúc đó lệnh bài này sẽ có phản ứng , nó sẽ chứng minh thân phận của con là truyền nhân của ta , vì chỉ có người tu luyện Huyền thiên công bí pháp chỉ truyền cho cung chủ mới có thể khiến cho lệnh bài này có phản ứng , nên con yên tâm , cho dù có rơi vào tay người khác , họ cũng không thể sử dụng , ta hy vọng con có thể thay ta mang huyền cung phát dương quang đại , để ta có thể yên tâm ngậm cười nơi chín suối " Đoạn Vô Ngân vẻ mặt cố gắng tươi cười nhìn Nhan Uyển Vân nói .

"Sư phụ , người yên tâm , Vân nhi nhất định sẽ thay người hoàn thành tâm nguyện " Nhan Uyển Vân giọng nói tràn đầy kiên định .

' tốt , con đưa tay ra' Đoạn Vô Ngân gật đầu mỉm cười sau đó nói tiếp

Nhan Uyển Vân k biết vì sao sư phụ lại
bảo nàng đưa tay ra , nhưng nàng vẫn làm theo . Thì đột nhiên nàng cảm thấy một nguồn nội lực thâm hậu từ trên người Đoan Vô Ngân từ từ truyền sang cơ thể mình .

"Sư phụ" Nhan Uyển Vân hoảng hốt gọi .

" đừng cử động , ta biết hiện giờ võ công của con hơn cả ta , nhưng nếu ta chết thì một thân công lực này cũng sẽ biến mất theo , như vậy thì rất lảng phí , chi bằng ta truyền nó cho con , như vậy càng có thể giúp con gia tăng thực lực , để trên đời này con không còn đối thủ nữa , đến lúc đó con có thể chuyên tâm thay ta quản lý tốt huyền cung " Đoạn vô ngân mỉm cười nhẹ giọng nói .

Trải qa hơn 1 canh giờ , rốt cuộc Đoạn vô ngân cũng hoàn thành xong việc truyền nội lực sang người  Nhan Uyển Vân . Sau đó ông cũng từ từ nhắm mắt lại , ra đj một cách thanh bình .

Nhan uyển vân nhìn vào người trước mặt đau lòng khóc một trận lớn , sau đó ngậm ngùi mang thi thể Đoạn Vô Ngân đi hoả thiêu , để có thể dễ dàng mang về Thánh Linh sơn . Sau khi hoàn thành xong mọi chuyện , Nhan Uyển Vân làm theo dj nguyện của Đoạn Vô Ngân , mang dơn động này tiêu huỷ , để tránh kẻ gian lợi dụng rồi lặng lẽ rời đj sơn cốc
.............contineun...........,,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro