scaramouche | đấu tranh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

"anh thích em không
phải vì em là ai, mà là vì
anh sẽ trở thành người
như thế nào khi ở bên em"

---

note: motip theo hiện đại

bạn ngồi trên giường, những suy nghĩ cứ quẩn quanh trong đầu bạn như là không muốn nhưng bắt buộc bạn phải đến trường, và đã nhiều lần bạn suy nghĩ như vậy, nhưng đôi chân bạn vẫn không hề nhúc nhích, dù chỉ là một inch, và mắt thì luôn nhìn lên trần nhà. bạn đếm đến mười, và hứa rằng sẽ đứng dậy sau khi đếm xong, nhưng cơ thể không chịu cử động. bạn không bị liệt, chỉ mất động lực. tuy nhiên, bạn bỗng nghe thấy tiếng đập cửa.

"ai đấy...?" bạn mệt mỏi rên rỉ.

"cậu vẫn còn ở trên giường phải không?"

"ồ, là scara à... vào đi," bạn thở dài, nhận ra giọng nói ngay lập tức.

"nếu không ra mở cửa, tôi sẽ phá cửa này."

"không, sẽ không," bạn cãi lại, "để tớ yên."

"tôi sẽ để yên khi cậu ngừng lười biếng và đứng dậy," hắn nói to

"hôm nay tớ không đi học," bạn tuyên bố, "tớ bị ốm."

"hôm nào cũng vậy," hắn chế giễu.

"nếu cậu không muốn bị lây bệnh và muộn học thì hãy đến trường trước đi ," bạn đảo mắt, cầu nguyện cho hắn chấp nhận rằng bạn đang bị ốm

cánh cửa bật mở và scaramouche bước vào với vẻ mặt cáu kỉnh. bạn nao núng khi nghe thấy tiếng động nhưng vẫn giữ bình tĩnh. bạn biết hắn sẽ không ngần ngại đá tung cánh cửa, có thể nó đã bị hỏng, nhưng có vẻ hắn không quan tâm

"đứng lên trước khi tôi bóp cổ cậu," hắn ta đe dọa, và bạn chắc rằng hắn sẽ không làm thế, ít nhất là với tôi.

"tớ đã nói với cậu rồi, tớ bị ốm," bạn lặp lại.

hắn thở ra một hơi rồi đứng cạnh giường, đặt tay lên trán bạn, chắc là để kiểm tra nhiệt độ, hắn chỉ nhìn bạn chằm chằm một lúc trước khi đảo mắt và xác nhận bạn đang nói dối, vậy là hết cứu rồi.

nằm trên giường. những chuyện như thế xảy ra thường xuyên, và lần nào bạn cũng viện cớ vớ vẩn nào đó để không dậy khiến hắn dễ dàng lật tẩy và lôi kéo bạn ra khỏi giường rất nhiều lần. ngoài ra còn tiếp tục giúp bạn những việc khác mặc dù bạn đã nhiều lần nói là không cần phải làm thế,

scaramouche ném chăn ra khỏi giường và nắm lấy mắt cá chân để kéo bạn ra. bạn thở dài và đứng dậy, không nói thêm lời nào nữa trước khi chọn quần áo của mình và đi vào phòng tắm để sẵn sàng.

------

trên đường đến trường, mọi thứ đều yên lặng. bình thường là vậy, nhưng hình như scaramouche muốn nói điều gì đó nhưng lại không đủ can đảm. hắn cứ liếc nhìn bạn với ánh mắt gay gắt, và bạn đã vài lần quay lại, và ngay lập tức hắn chuyển ánh mắt sang chỗ khác. hắn luôn hành động kỳ lạ như vậy xung quanh bạn

hai người ngồi xuống chỗ được chỉ định, nơi bạn ngồi là trước mặt hắn. bạn nghe thấy một vài người thì thầm từ một hàng ghế khác, nói về scaramouche. họ đang nói về việc hắn bắt nạt một đám trẻ con hay gì đó tương tự, nhưng chuyện đó đã từ rất lâu, họ không bao giờ nói rằng người ấy đang cố gắng thay đổi và bù đắp cho những hành động trong quá khứ của mình.

bạn quan tâm đến hắn rất nhiều, và biết những khó khăn của hắn, người ấy đang cố gắng, dù không bao giờ thừa nhận việc đấy.

"thật không lịch sự khi thì thầm nói xấu về một người ," bạn nói với vẻ mặt đờ đẫn khi nhìn chằm chằm vào họ.

họ chỉ đơn giản là nhìn qua bạn trước khi chuyển sự chú ý của họ sang phía trước của căn phòng và giữ im lặng. bạn đảo mắt trước hành vi của họ nhưng may mắn thay, không cần phải lo lắng nữa vì giáo viên đã bước vào và bắt đầu điểm danh.

"không cần nói chuyện với những người đó," scaramouche thì thầm gay gắt.

"dù họ nói sai sự thật về cậu?" bạn trả lời.

"dù cậu có muốn thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không thể làm bất cứ điều gì, điều đó chỉ khiến họ ghét tôi hơn, dù gì thì đã không thích nhau thì cần gì lí do," hắn nói. "thật vô nghĩa khi phải giải thích"

"ừ, ừ, sao cũng được."

bạn biết hắn muốn đập chết tất cả những kẻ ngốc đó bất cứ khi nào họ mở miệng, nhưng scaramouche thậm chí không nói một lời nào. và thay vào đó, hắn cần một không gian để trút bỏ cơn giận của mình.

-------

"cậu biết đấy, tớ luôn tự hào về cậu," bạn vừa nói vừa đung đưa chân qua lại khi ngồi trên ghế trong công viên bỏ hoang mà scaramouche và bạn thỉnh thoảng ghé thăm.

scaramouche nhìn sang bạn, "cậu đang nói cái quái gì vậy?"

"tớ thấy cậu đang cố gắng thay đổi," bạn nói

"...cảm ơn, tôi đoán vậy," hắn thở dài.

tôi cười nhạt.

tôi mỉm cười và thở dài, nhìn vào tất cả các thiết bị ở sân chơi không sử dụng trước mặt. scaramouche dường như bị lạc trong thế giới của chính anh ấy trước khi bạn chọc má hắn để thu hút sự chú ý, tự hỏi hắn đang nghĩ gì.

"cái gì?"

"chuyện gì đang xảy ra trong cái đầu lộn xộn của cậu vậy? bạn đã hỏi.

"im đi, không cần bận tâm đến, đó không phải việc của cậu"

"hmm, được rồi," bạn nhún vai. "gần đây cậu luôn hành động kỳ lạ và tớ muốn biết chuyện gì đang xảy ra"

"tôi đã... phát hiện ra một thứ."

"hửm? 'thứ' gì?

"cảm xúc của tôi về cậu"

bạn hầu như không thể tin vào tai mình. scaramouche thích bạn?, hay có chuyện gì khác đang xảy ra? sự tò mò của bạn ngày càng nhiều hơn, và bạn không thể chịu đựng được việc không biết.

"điều đó có nghĩa là gì?" bạn đã thẩm vấn.

"... tại sao cậu muốn biết? "

"bởi vì tớ thích cậu," bạn đã nói.

scaramouche có vẻ ngạc nhiên trước câu trả lời đó, "nghiêm túc thật...?"

"ừ"

có một sự im lặng, sau đó là những ngọn gió nhẹ, thật nhẹ se sẻ lướt qua những hàng cây. có vẻ như hắn đang suy nghĩ nên nói hay là giữ im lặng, nhưng bất kể scara đang nghĩ gì, sự lo lắng của bạn không thể giảm đi. đó là một sự im lặng đau đớn cho đến khi scaramouche làm điều gì đó khiến bạn hoàn toàn mất cảnh giác.

hắn nắm lấy cánh tay bạn và kéo bạn lại gần hơn, rồi nhẹ nhàng đặt lên môi hôn. bạn nhắm mắt lại và đáp lại. đó không phải là cách mà bạn tưởng tượng, nhưng nó thực tế và không ngạc nhiên lắm khi scaramouche làm điều đó. hắn không giỏi nói, đặc biệt là khi nói đến những việc này.

"tớ đoán đó là câu trả lời sau đó... nhỉ?" bạn thì thầm.

"... ừ. tốt hơn là bây giờ cậu nên cảm thấy hạnh phúc. nếu phải kéo cậu ra khỏi giường một lần nữa vào ngày mai, tôi sẽ giết cậu"

"tớ không nghĩ cậu sẽ cần phải lo lắng về điều đó, ít nhất là đến ngày mai" bạn nói với giọng điệu vui vẻ

-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro