Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đang ngồi ở công viên ăn bánh bao thịt và uống nước trái cây (ngoại trừ Kageyama uống sữa). Nishinoya, Tanaka và Taketora đang ngồi trên xích đu, xem ai có thể đu cao hơn người kia trong khi Asahi lo lắng về việc họ có thể bị ngã. Kageyama đang tranh cãi với Tsukishima trong khi Yamaguchi đứng một bên cười. 

Daichi và Sugawara ngồi bên cạnh Hinata vì mọi người đang tranh giành những vị trí này. Kenma, Kuroo và Lev ngồi đối diện với Hinata, không hài lòng với khoảng cách giữa họ và mặt trời nhỏ.

"Nè, Kenma!" Hinata hét lên khiến cậu game thủ giật mình. "Anh có nhắn tin với em và nói rằng anh có một trò chơi mới! Anh đã chơi nó chưa?" Hinata mỉm cười hỏi. Kenma cũng mỉm cười, lôi PSP ra khỏi ba lô. "Ừ, thật ra thì. Em có muốn thử không?" 

Đôi mắt Hinata sáng lên trước lời đề nghị của bạn mình. "Em có thể sao?!" Kenma gật đầu, anh và bé quýt đứng dậy đi đến cầu trượt. Kuroo và Lev chán nản nhìn Hinata. "Không công bằng ..." Lev lẩm bẩm, đá chân xuống gầm bàn.

Daichi và Suga liếc nhau, hiểu rõ tại sao hai người kia lại trầm mặc như vậy. "Cậu biết đấy, tôi tình cờ nghe được huấn luyện viên Ukai và thầy Takeda nói về một trại huấn luyện sắp tới. Cậu đã nghe về nó chưa?" Daichi nói với Kuroo và Lev.

Tai họ vểnh lên. "Thật sao? Chúng tôi vẫn chưa nghe bất cứ điều gì về nó," Kuroo nói, véo cằm bằng ngón cái và ngón trỏ. "Đúng vậy, phải đến tháng sau khi mùa bóng chuyền kết thúc," Sugawara nói thêm.

"Cái gì? Họ định nói với chúng ta vào ngày cuối cùng sao?" Lev đặt câu hỏi. Daichi nhún vai, uống nước từ hộp nước trái cây của mình.

~ Timeskip sang ngày hôm sau (sau buổi tập sáng) ~

Nekoma's POV (tạm thời)

Huấn luyện viên Nekomata đã làm tập trung đội bằng cách thổi còi. Mọi người chen chúc trong một vòng lộn xộn xung quanh ông. "Thầy và các huấn luyện viên khác đã bàn về cái này một thời gian rồi, và tình cờ có một phòng tập thể dục mới mở ở Tokyo, vì vậy ..."

Huấn luyện viên Nekomata nhìn quanh toàn đội, mọi người kiên nhẫn chờ ông nói tiếp.

"... Bọn thầy đã quyết định tổ chức một trại huấn luyện trong thời gian trái mùa giải. Thầy sẽ phát tờ rơi cho các em sau khi buổi tập kết thúc, nhưng thầy chỉ muốn nói với các em trước thôi. Còn khoảng một tháng nữa thôi , vì vậy hãy đảm bảo rằng  mình có mọi thứ cần thiết trước thời điểm đó. "

Quá phấn khích, tất cả mọi người đều hét lên một tiếng đồng ý (tất nhiên là ngoại trừ Kenma, nhưng anh ấy đã lầm bầm điều đó) và định quay lại trở lại tập luyện cho đến khi huấn luyện viên của họ ngăn lại. "Một điều nữa, sẽ có nhiều trường học mạnh ở đó, và nó sẽ kéo dài 3 tuần. Bây giờ thì hãy ra ngoài và luyện tập đi."

Nekomata dùng tay xua đuổi chúng, quay lại và ngồi trên một trong những chiếc ghế dài với một tiếng thở dài rầu rỉ.

POV của Karasuno:

Buổi tập vừa kết thúc và mọi người đang thay đồng phục học sinh. Huấn luyện viên Ukai và Takeda đã chính thức nói với mọi người về trại huấn luyện, và phải nói rằng tất cả mọi người đều rất hào hứng không phải là một lời nói đùa.

Yachi và Kiyoko đã phát tờ rơi cho các thành viên của đội bóng chuyền sau giờ tập, trên đó có in thông tin phòng trường hợp họ quên thứ gì đó. Hinata đang cài chiếc cúc cuối cùng trên áo sơ mi của mình, trước khi nhận ra rằng cậu vẫn còn một chiếc cúc khác, nhưng không có lỗ để cài.

"Ugh, tớ ghét áo sơ mi!" Hinata rên rỉ, quay đầu lại trong tuyệt vọng. Tsukishima cười nhạo cậu, rời khỏi phòng câu lạc bộ mà không liếc nhìn lại. "Ờm... cậu có muốn tớ giúp không, Hinata?" Yamaguchi lịch sự hỏi.

Hinata mỉm cười với Yamaguchi. "Cảm ơn cậu, nhưng tớ có thể tự làm được." Hinata bắt đầu cởi từng chiếc cúc trên áo sơ mi của mình những lại bị chặn lại bởi một đôi tay lớn hơn của cậu. "Tớ sẽ giúp cậu," Yamaguchi lẩm bẩm, liếc nhìn Hinata qua hàng mi. 

Tanaka và Nishinoya (hai người cuối cùng trong phòng câu lạc bộ, ngoài Hinata và Yamaguchi) rời đi, cánh cửa đóng lại sau lưng họ. Hinata hơi đỏ mặt, khẽ gãi má. "C-Cảm ơn ..." Sau khi nút cuối cùng được mở ra, Yamaguchi đưa tay lên bụng Hinata, cảm nhận cơ bụng nhỏ mềm mại bên dưới da của mình.

Hinata thở dốc. "Y-Yamaguchi, t-tớ thực sự có thể tự mình làm việc này," cậu lắp bắp nói. Yamaguchi từ từ bước về phía Hinata, khiến thiếu niên nhỏ hơn phải lùi lại một bước. Yamaguchi bước chậm hơn vài bước cho đến khi Hinata dựa vào bức tường phía sau của phòng câu lạc bộ. 

Tay thiếu niên tóc xanh đặt lên vòng eo khá nữ tính của Hinata, ôm sát cậu vào người mình. "Y-Yamaguchi, chúng ta cần đến lớp hoặc-chúng ta sẽ-" Hinata nắm lấy lưng áo của Yamaguchi, cố gắng kéo người kia ra khỏi cậu.

Cậu sẽ không nói dối, hơi ấm từ cơ thể Yamaguchi thật tuyệt. Chỉ nghĩ đến nó thôi cũng khiến mặt cậu đỏ bừng. "Hinata, cậu thật đáng yêu đó nha," Yamaguchi lẩm bẩm phía trên chiếc cổ ngắn hơn của người dưới thân. Hinata vùi mặt vào áo Yamaguchi, ngượng ngùng. "K-Không, tớ không ..." 

Yamaguchi chỉ mỉm cười, nắm lấy cổ tay Hinata và ghim nó vào tường bằng một tay, dùng tay kia để khám phá cơ thể của Hinata. Nó mang cảm giác mềm mại hơn cả lụa, với một tông màu trắng sữa hoàn hảo. Nó khiến Yamaguchi phát điên.

Thiếu niên cao hơn đưa mặt lên cổ Hinata, liếm một chút trước khi mở to miệng. Hinata bối rối trước sự liếm láp này, cổ họng tắc nghẽn bởi một tiếng động không rõ mà cậu không dám phát ra.

Ding Dong Ding Dong

Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học sắp bắt đầu. Yamaguchi dứt ra và vô hồn cài cúc áo cho Hinata, mái tóc che khuất đôi mắt. "Y-Yamaguchi ... cậu có sao không?" Hinata đặt câu hỏi. Người kia vừa nói vừa nắm lấy túi và áo khoác đồng phục của Hinata, đưa chúng cho thiếu niên nhỏ hơn.

"Tớ xin lỗi, Hinata. Tớ không biết điều gì đã xảy ra với bản thân nữa. Tớ thực sự chỉ muốn giúp cậu thôi, tớ thề đấy." Yamaguchi với đôi mắt ngấn nước nhìn lên. "X-Xin đừng giận." Anh choàng tay qua mặt mình, giấu nó khỏi Hinata. 

Hinata đặt tay lên tay của, cười rạng rỡ. "Không sao đâu, Yamaguchi. Tớ không hiểu lắm, nhưng tớ biết cậu sẽ không bao giờ làm gì tổn thương tớ mà!" Hinata cười khúc khích và đeo cặp qua vai.

"Cảm ơn vì đã giúp tớ với chiếc áo! Bây giờ thì chúng ta nên vào lớp trước khi bị đánh muộn đó!" Yamaguchi mỉm cười ôn nhu với người nhỏ hơn, vui vẻ đi theo cậu ra khỏi phòng câu lạc bộ. Khi cánh cửa đóng lại, Yamaguchi liếm môi, vẫn chưa thể quên được cảm giác tuyệt vời mà anh đã cảm nhận được vừa rồi với Hinata.

.

.

.End chap.

Yamaguchi đúng chuẩn tâm cơ boi :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro