{epilogue}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

original author: luvskpk

___


Mọi thứ đã trở lại bình thường. Taehyung thì không thể nhớ nổi cái gì đã diễn ra. Seokjin đã giải thích tại sao anh phải đóng vai 'người đàn ông đeo mặt nạ trắng' cho dù anh không hề muốn, và chúng tôi hiện tại đang ở nhà Jungkook, cố gắng tìm hiểu tất cả những thứ điên rồ trong câu chuyện này.


"đây là tấm ảnh anh có từ điện thoại của Taehyung ngay trước khi anh xóa tài khoản đó." Tôi nói với Jungkook, tay truyền cho thằng bé điện thoại đang có tấm ảnh mở ra của mình.

"phía cuối bên trái." Hoseok nói khi tay anh chỉ vào những dấu gạch ngang và dấu chấm.



"ahh đương nhiên rồi, chúng thể nào cũng nhét mã morse vào." Jungkook lên giọng châm biếm.

"chúng nói gì?" Taehyung hỏi.

"từ từ đã." Jungkook đáp lời, cậu nhanh tay mở bức ảnh tra cứu mã morse với đống kí tự của nó.


"đây." Thằng em vừa nói vừa cho chúng tôi xem những từ nó đã giải được trong mẩu giấy.


m a s q u e r a d e ? (lễ hội hóa trang)


Jungkook tra trên mạng nhưng nó thật sự không có tác dụng gì khi mọi kết quả hiện lên chỉ là hình ảnh của mấy cái mặt nạ và chỗ bán chúng.

"hay là thử cái gì đó như masquerade gang?" Hoseok cười đùa nhưng Jungkook lại làm theo lời ông anh nói.


"the masquerade" là một tổ chức tội phạm nguy hiểm, khiến nạn nhân thực hiện những hành vi phạm tội bằng cách buộc họ xem một đoạn video hoặc nghe một đoạn audio chứa những âm thanh bị bóp méo, cái đéo gì đây.." Jungkook đọc.


Chúng tôi xem thêm một vài tài liệu sau đó nhưng chúng chỉ giải thích những gì Jungkook đã đọc lên khi nãy, và chẳng cái nào (tài liệu) cho biết những thành viên của gang là ai vì không người nào biết danh tính của chúng.



Sau khi đã bào mòn con mắt trên (chắc là) tập thông tin thứ 5, chúng tôi rã ra và tôi về nhà. Tôi phá được mọi nghi ngờ tôi có thể đặt ra và chưa bao giờ tôi thấy vui như thế trước đây.

Tôi tiến tới máy tính của mình với miện cười tươi rói, không lo ngại gì thêm về người đàn ông đeo mặt nạ trắng.





Dancing Man

@8mandancer8



Dancing Man:

wOAH

Dancing Man:

Cậu là PARK JIMIN?

Dancing Man:

Ý tôi là dancer trên Youtube Park Jimin?


Jimin:

Yes tôi đây ^^


Dancing Man:

OMG

Dancing Man:

Tôi không tin được là tôi tìm thấy cậu

Dancing Man:

Cậu có thể làm một bản remake (làm lại) bản cover này không?

Dancing Man:

[video]

Dancing Man:

làm ơn điiiiii? nó chắc chắn sẽ là món quà tuyệt nhất cho sinh nhật của tôi.


Jimin:

okay okay tôi sẽ làm mà XD

Jimin:

để tôi xem video trước đã



Bài hát cậu ta gửi là Take You Down của Chris Brown, nó khiến tôi phải chăm chú vì đó chính là bài tôi thích nhất.

Động tác thật sự rất mượt và nhịp nhàng với tiết tấu, tôi cũng khá thích cách dancer thể hiện cảm xúc của cô ấy.


Đoạn video quá đỗi suất xắc khiến tôi muốn đứng dậy nhún nhảy và luyện tập ngay lập tức, cho tới khi tôi nhận ra có thứ gì đó lạ lạ.

Khuôn mặt của cô gái trông lạ hơn so với mười giây đầu của video. Mặt cô biến dạng đôi chút và đồng tử giãn rộng cho tới khi cả hai mắt cô nàng toàn là màu đen. Thay vì tập trung vào điệu nhảy thì tôi lại bị phân tâm.


Nhạc chậm dần, và có một loạt nhiễu thanh với âm lượng lớn nổi lên. Âm nhạc trở thành thứ gì đó trong những cơn ác mộng của tôi.


Tôi phải ngừng cái video này lại, tôi biết chắc chắn nó sẽ làm những gì. Tôi muốn dừng lại nhưng cơ thể tôi không thể nào chuyển động được nữa. Cứ như thể nó muốn tôi như vậy.


Màn hình dần trở nên tối đen như mực với tiếng nhiễu loạn không ngừng lặp lại. Không một nốt nhạc, mọi thứ đều là âm thanh rè rè lớn đến khó chịu. Tôi bắt đầu hét thật to khi tiếng ồn đó như muốn đâm thủng màng nhĩ của park jimin này ra, nhưng ngoài việc đó, tôi dường như không thể làm gì.



Đoạn video đột ngột dừng và chiếu dòng morse code tôi thấy trong bức ảnh ở máy Taehyung.



Tíc tắc sau đó, tôi ngã sập xuống.






Yoongi's POV:



Jimin Park

@jmnprk95z


Jimin Park:

Yoongi à

Jimin Park:

Chúng ta có thể chơi một trò không?



__ _ __


e n d


__ _ __


chaewoncafe // 2018-2019


the two sunflowers // 2020-2021


___

translator: joookmin3107


không biết có phải là ý đồ của tác giả hay mọi người có để ý không, nhưng taehyung trong singularity cũng đeo mặt nạ trắng và cũng nói về sự cô đơn :D 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro