Namjoon02 tháng 05 năm 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay từ đầu ngõ, tôi đã thấy đồ đạc trong nhà chất đống trên mặt đất từ ​​xa.

"Namjoon-ah, chuyện gì đã xảy ra ở đó vậy?" Bố hỏi tôi trong khi thở ra một cách nặng nhọc. Chúng tôi đang trên đường trở về nhà sau khi đưa ông đến bệnh viện. Bố đã gặp rất nhiều khó khăn khi đi bộ từ bến xe buýt về nhà dù chỉ cách có 100m, nhưng cảnh tượng trước mắt đã khiến ông chạy về nhà mà không ngừng lại. Nhìn thấy chúng tôi, ngồi xổm sau đống đồ gia dụng chất đống dọc theo bức tường, mẹ tôi đứng dậy và chạy về phía chúng tôi.

"Namjoon-ah, chúng ta phải làm gì?"

Mẹ nói với tôi rằng anh trai tôi đã đánh nhau với con trai của chủ nhà khi cậu ta đến để đòi tiền thuê nhà.

Sau đó tôi cùng bố đến kho chứa đồ phía sau chợ thị trấn. Trong khi tôi dọn đồ đạc, mẹ tôi sắp xếp các bàn ăn. Tất cả các vật dụng trong ngôi nhà chỉ có vỏn vẹn hai phòng được chất thành đống trong kho. Có những thứ tôi muốn vứt bỏ, nhưng hiện giờ chúng tôi còn chẳng đủ tiền để sống.

Khi chúng tôi hoàn thành mọi thứ, trời đã chuyển sang đêm. Mồ hôi chảy dài trên lưng khi mẹ đưa đũa để tôi có thể ăn gì đó nhưng bây giờ tôi thật sự không có tâm trạng ăn.

Kho chứa đồ ngột ngạt nên tôi ra ngoài ngồi trên ghế đá trước chợ.

"Namjoon-ah. Namhyun đã đi đâu vậy? "

Tựa như một dây đàn căng ra bị kéo đứt, tôi tức giận hét lên với mẹ mình, "Làm sao con biết được ?!"

Namjoon. Namjoon. Namjoon. Tôi phát ngán vì nó. Tôi hối hận vì đã nói với anh trai mình rằng đừng để bất cứ điều gì làm anh thất vọng. Ngay cả khi chúng tôi có thể ở lại kho vài ngày, nhưng sau đó thì sao? Tôi không thể nghĩ về bất cứ điều gì.

Chủ chợ đặt một lon bia xuống rồi đi vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro