2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể lại bằng lời của Tại Hưởng

-----------------------------------------

"A ! nó đang chảy lên tay!"

Nước dưa hấu dính đến tay, tôi vốn muốn không để ý tới em ấy , nghĩ nghĩ rằng em ấy đang ở bên cạnh , tôi liền lè lưỡi liếm nước dính trên tay , tôi biết rõ em ấy nhất định sẽ chằm chằm vào tôi .

Tôi nghe thấy thanh âm nuốt nước miếng của Chính Quốc , đệ đệ quá non rồi, điểm ấy không kiên trì nổi sao?

"Anh , quần áo bị bẩn. "

Em ấy cầm cái điều khiển từ xa trong tay và bước tới chỗ tôi . Trên người tỏa ra hương vị nam tính , hình như dạo này em ấy có chút cao hơn trước rồi

"Ah. . . Sẽ bị Tích Trân ca phàn nàn "

Tôi đúng là không quan tâm vấn đề bị Tích Trân  mắng , dù sao cái này áo là của Điền Chính Quốc , hỏi tại sao thì, có lẽ là vì tôi thích cái mùi của em ấy bao quanh  ?

Điều này sẽ làm cho huyệt sau của tôi ngứa ngáy .

Tôi đem dưa hấu bỏ vào dĩa . Thấy cậu nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt giống như là của hắc lang đang tìm mồi , phản bội tâm trí mình

"Ah! Tuấn Chung Quốc ! Không cho em đụng vào tóc anh nữa  "

Tóc của tôi bị em ấy  vân vê trong tay , tôi mất hứng nhìn em ấy , từ khi tôi để tóc dài , Chung Quốc cứ thế mà bắt đầu một mực đùa nghịch tóc của tôi.

Em ấy nhéo cái mũi của tôi một cái , tôi mở to hai mắt, xem em ấy cười nói nhận lỗi, tôi cũng cười.

"Hừ. . . Được rồi ...tha lỗi cho em đấy . Bởi vì anh là ca ca mà , phải không ~ ? " 

Tôi lộ ra dáng cười ngọt ngào .Nhưng em ấy  sắc mặt đột nhiên trở nên rất khó coi, là không vui sao?

"Điền Chính Quốc ?"

"Em về phòng trước rồi"

Tôi nhìn em ấy tay nắm thành quả đấm bước ra khỏi phòng khách , làm sao vậy, đột nhiên tức giận?

Tôi lại nhìn cái điều khiển trên mặt đất , rõ ràng đã nói chờ tôi ăn xong muốn cùng tôi chơi điện tử mà. . .

Người xấu.

"Em đứng tại anh cửa ra vào làm gì?"

Là tới tìm tôi đấy sao?

Tôi xem em ấy nuốt nước miếng trầm mặc không nói, tôi liền thẳng theo dõi hắn, hai người nhìn nhau vài giây, tôi mới phát hiện thứ nhô lên tại đũng quần của em ấy.

"Cương ?"

Tôi chỉ vào đũng quần hỏi , em ấy như thỏ con trợn hai mắt nhìn tôi , tôi thoáng nở nụ cười , em ấy lại không muốn trả lời câu hỏi của tôi, vứt bỏ một câu " Em đi tắm rửa"sau đó bỏ chạy tiến phòng tắm rồi.

Tôi xoa bả vai mới bị Điền Chính Quốc đẩy, con mắt vẫn nhìn cánh cửa kia không có điểm ly khai , tôi cắn chặt môi dưới, muốn đẩy ra cánh cửa kia ra .

Hỏi em ấy một chút , Điền Chính Quốc ,em hiện tại che dấu cái gì.


------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro