Có đôi khi anh nghĩ
Về một nơi rất xa
Nơi mà hai chúng ta
Chẳng bao giờ buồn chán
Nơi đó không có gián
Cũng chẳng có bọ to
Em chớ có âu lo
Chỉ vui cười thôi nhé
Khi mặt trời vừa hé
Ta sẽ ngắm bình minh
Nói đủ thứ linh tinh
Rồi nhìn nhau cười ngốc
Em ơi đời mấy chốc
Ai biết đến ngày sau
Nếu chỉ lướt qua nhau
Thì thật nhiều nuối tiếc
Vậy nên anh sẽ viết
Tặng em những vần thơ
Trong anh một mối mơ
Chờ ngày em gỡ rối
Em ơi em mở lối
Trái tim có được không?
Mặc ngày tháng mênh mông
Bao lâu anh cũng đợi.
....
Điên thật, thay vì làm nốt khóa luận thì mình ngồi đây làm thơ 😧😧😩😩😫😫
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro