Đêm Trăng Rầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm 13, trăng vẫn chưa tròn, em ngồi đây, kế bên hiên nhà. Mắt cứ nhìn, nhìn trời, nhìn đất, nhìn bóng mình phản chiếu trên mặt ao. Tiếng gió rít, lạnh buốt tâm can, em thả hồn mình bay theo ngọn gió. Ôi em ơi, chuyện gì đã đến? Mà khiến em tôi chênh vênh giữa đời?

Đêm 14, trăng đã tròn nhưng ánh trăng chưa sáng. Vẫn hiên nhà, vẫn em ngồi đấy. Vết bầm mới đè lên vết bầm cũ, nỗi đau tâm hồn cùng nỗi đau thể xác. Tim vẫn đập, mắt vẫn mở, tai vẫn nghe, nhưng giờ đây em chẳng khác gì cái xác không hồn. Ôi em ơi, em còn quá trẻ, mà sao đời lại bất công với em?

Đêm 15, trăng tròn vành vạnh, ánh trăng soi sáng góc sân vườn. Vẫn hiên nhà, nhưng không có em. Chiếc ao kia đã không còn bóng em phản chiếu, mà giờ đây em đã hoà vào làn nước mát dưới ao. Ánh trăng rằm nhìn từ dưới đáy ao rất đẹp, sáng ngời như đôi mắt của em ngày ấy. Ôi em ơi, giờ đây mắt em đã nhắm, tim em đã ngừng đập, nhưng miệng em lại nở nụ cười, nụ cười của sự tự do.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro