Có những điều bây giờ mới thấu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn về quá khứ, ta sẽ nghiệm ra vô vàn những lỗi lầm mà bản thân đã mắc phải, vô số sự hối hận đều tuôn ra khi ta trầm ngâm về những kỉ niệm không vui.

"Giá như, giá mà, nếu, nếu được, ước gì,..." Rất nhiều từ diễn tả nỗi lòng muốn được quay trở lại quá khứ để sửa chữa những sai lầm trước kia của mình. Nhưng tiếc rằng "cỗ máy thời gian" là một điều viễn tưởng, không có thật. Để sửa chữa những sai lầm ấy thì ta không còn cách nào khác ngoài việc tiến lên trong tương lai, thay đổi hiện tại và dùng những bài học kinh nghiệm từ sai lầm của mình trong quá khứ để làm mình không bị vướng phải nữa.

Bản thân ta bây giờ đủ lớn để nhận ra rằng:" Đôi khi, có những kỉ niệm thì chỉ mãi là kỉ niệm, không thể nào tái hiện lại được những kỉ niệm ấy một lần nào nữa trong hiện tại hay tương lai. Bởi không có gì là mãi mãi, cái gì cũng phải có cái giá của nó"

Cái giá ở đây mang rất nhiều ý nghĩa, giá trị khác nhau. Nếu bạn từ bỏ một mối tình không đi đến đâu và một tình cảm chỉ đến từ một phía thì cái "giá" của bạn sẽ khác đi. Bạn sẽ có thể bắt đầu, tìm kiếm một mối quan hệ mới tốt đẹp hơn, hay bạn không bắt đầu mối quan hệ mới, thì bạn sẽ có cho mình một không gian một mình chiêm nghiệm, làm mới và phục hồi bản thân mình sau một thời gian bị tổn thương.

Khi ta đủ trưởng thành, đủ để nhận thức được mọi chuyện, mọi lỗi lầm mình gây ra thì điều đầu tiên chúng ta mắc phải có lẽ là hối hận, chứ không hề vui vẻ khi biết" À mình nghiệm, mình nghĩ ra được rồi".

Có những điều ở quá khứ, mà cho đến tận hiện tại, tận ở tương lai thì ta mới thấu được. Nhưng cái giá mà ta phải trả là sự hối hận, không thể nào quay lại quá khứ để thay đổi lỗi lầm mình làm.Những lỗi lầm, kí ức không vui ấy sẽ thấm vào trong tâm trí của ta, phải cần đến độ một thời gian nhất định để nó phai dần... Và khi nó phai dần, ta sẽ đôi khi hay bất chợt nhớ lại với một nụ cười trên môi, chứ không hề tỏ ra vẻ tiếc nuối nữa...

Điều mà ta cần làm khi ta đã thấu được, đó chính là phải học cách chấp nhận. Chỉ có chấp nhận sự thật nghiệt ngã, đau lòng này, ta mới có thể tiến lên một bước, vượt qua khỏi đám dây tơ kí ức quá khứ chằng chịt đang vây trói chúng ta...

Thế nên, hãy chấp nhận và đổi thay. Có những cái vụt mất đi rồi không thể nào níu lấy lại được, có những người mà ta đã từng yêu thương nhất xa ta rồi thì không thể nào quay trở lại. Chúng ta phải thấu và học cách chấp nhận sự thật ấy mà thôi...

See ya!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro