Đại hải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Người cá Kaname × Hải tặc Zero ]

Au: 725324.lofter

[ 1]

Gió nhẹ nhàng lướt qua, đại dương xanh thẳm lúc này một mảnh yên tĩnh, hải âu trắng giang ra cánh đón gió bay lượn, xa xa thỉnh thoảng còn có cá heo nhảy lên mặt biển, lúc rơi xuống làm cho rất nhiều bọt nước bắn tung tóe.

Nhưng đối với những người lớn lên trên biển mà nói, bức tranh yên tĩnh tùy thời có thể thay đổi. Trong phút chốc, ngoài khơi yên ả liền dâng lên những cơn sóng cuồn cuộn, bầu trời trong xanh ngay lập tức bị mưa rền gió dữ thay thế.

Di chuyển trên biển cả rộng lớn, phải luôn thường xuyên duy trì cảnh giác.

Chàng trai tóc bạc thu hồi ánh nhìn ra xa mặt biển, tiếp tục dọn dẹp boong tàu. Vì đề phòng trượt chân trong lúc chiến đấu, việc dọn dẹp boong trên tàu hải hặc rất quan trọng.

Phủ xong một mảnh rong biển cuối cùng trên boong, Kiryu Zero ngồi dậy, hoạt động chân tay có chút cứng ngắc, bắt đầu leo lên trên tháp canh, ngày hôm nay đến phiên cậu canh gác.

Ra khơi đã hai tuần lễ, ắt hẳn sắp đạt được mục đích.

Đang lúc mặt trời lặn xuống mặt biển, một tòa hải đăng xuất hiện ngay đường chân trời.

[ 2]

Thuyền hải tặc ở nơi đảo nhỏ này thả neo. Thuyền trưởng ra lệnh đem số dầu cá được tỉ mỉ bảo quản mang lên, đổ hết vào ngọn lửa nơi hải đăng.

"Làm như vậy có thật sự hiệu quả không?" lúc đang vận chuyển dầu, Kiryu Zero thấp giọng hỏi một hải tặc đã có tuổi bên cạnh mình.

"Lão chỉ mong nó thật sự vô dụng." ông già hải tặc nhỏ giọng trả lời, đồng thời lo lắng nhìn thoáng ra ngoài khơi.

"Tuy lão nghe nói qua quả thật có người bắt được nhân ngư, thế nhưng ... Lại chẳng có kẻ nào tìm được. Hơn nữa những thuyền bắt được người cá, cứ mười thuyền thì có hết tám chín bị biến mất. \ "

Chiếc thuyền hải tặc này đang muốn tìm chính là " Suối nguồn tươi trẻ" trong truyền thuyết

Trong truyền thuyết, "Suối nguồn tươi trẻ" có thể khiến người ta trẻ mãi không già, thế nhưng một nửa kia truyền thuyết là nước của Suối nguồn tươi trẻ phải trộn lẫn với nước mắt của người cá mới có thể làm cho người uống trẻ mãi không già, nếu như không có nước mắt nhân ngư, thì cho dù là nước của Suối nguồn tươi trẻ cũng chẳng khác gì so với nước của mấy con suối thông thường kia.

Truyền thuyết này được lưu truyền trên biển đã lâu, có người nói ngay cả quốc vương đều từng ra lệnh tìm kiếm Suối nguồn tươi trẻ. Thế nhưng, đến nay vẫn chưa từng có lấy một người thật sự sự trẻ mãi không già.

Kiryu Zero không nói chuyện, đối với truyền thuyết của đại dương, cho dù không tin, cũng muốn ôm lòng kính sợ.

Một vầng trăng tròn lẳng lặng hiện lên trên trời.

"Đốt lửa." Thuyền trưởng hạ lệnh.

Dầu cá thượng hạng làm cho ngọn lửa lập tức cháy hừng hực. Bên trên đèn pha bắn ra một vệt ánh sáng rực rỡ, chậm rãi chuyển động, mờ mờ ảo ảo chiếu trên mặt biển.

Bọn hải tặc vài người một nhóm, chèo một con thuyền nhỏ theo sóng biển trôi dạt. Theo truyền thuyết, vào buổi tối, người cá sẽ bị ánh sáng rực rỡ trên mặt biển hấp dẫn, nổi lên mặt nước, đây là cơ hội duy nhất để bắt được chúng.

Kiryu Zero cũng lên thuyền nhỏ, thế nhưng cậu đi ra quá xa, mà giữ nguyên tại một vị trí cách bờ không gần không xa.

Từng giấy từng phút chậm rãi trôi, đã có vài người trên thuyền khác không nhịn được. Cách phía trước hướng bên phải của Zero khoảng 50 mét, trên một con thuyền nhỏ đã có người cầm mái chèo lên, xem ra dự định tìm đường trở về.

Biến cố vào giờ phút này phát sinh.

Người nọ đang muốn vung mái chèo, lại đột nhiên ngây ngẩn cả người. Bên phải mạng thuyền, không biết lúc nào nào xuất hiện một cô gá. Nàng có mái tóc dài màu vàng óng, phần đuôi tóc vẫn còn đọng lại những giọt nước, da thịt trắng nõn ngay dưới ánh trăng phảng phất lóe sáng. Đôi mắt xanh biết của nàng bình tĩnh nhìn người lái tàu, môi đỏ mọng hơi câu lên, lại tựa như không tiếng động mời gọi.

Người lái thuyền giống như bị câu dẫn, không tự giác hướng về phía cô gái. Những người bạn trên thuyền đang muốn ngăn cản, lại phát hiện lại có thêm vài cô gái khác từ trên mặt biển xuất hiện, vẻ ngoài các nàng mỗi người đều không giống nhau, lại giống nhau lạnh như băng, cực kỳ xinh đẹp.

"Tùm!" tiếng vật nào đó rơi xuống nước đột phá vỡ thời khắc tĩnh mịch này. Giống như nhận được tín hiệu thông báo, những cô gái trong nước lộ ra hàm răng sắc bén, đó là vũ khí sinh tồn trong đại dương tàn khốc này. Chỉ một thoáng, tiếng kêu thảm thiết, tiến groi xuống nước, tiếng rống lên, tiếng thuyền gỗ bị gãy làm cho ngoài khơi trở nên ầm ĩ hơn.

Thuyền trưởng đang lúc bắt đầu hỗn loạn trước tiên leo lên tháp đèn, bắt đầu dập tắt ngọn lửa, nếu không, ánh sáng sẽ hấp dẫn ngày càng nhiều nhân ngư, đến lúc đó thuyền chính cũng có thể sẽ chìm nghỉm.

Theo một tiếng vang thật lớn, một ngọn lửa lớn rơi vào trong biển. Nhưng dầu cá là nhiên liệu thượng hạn, theo lượng dầu tràn ra biển, ngọn lửa cũng theo đó lan ra cháy dữ dội.

Kiryu Zero kéo vài bạn rơi xuống nước lên, lại phát hiện lửa đang từng bước lan tràn, gần chặt đứt đường trở lại trên bờ, cậu lập tức đem những dụng cụ dùng để bắt nhân ngư ném xuống biển để giảm bớt sức nặng, sau đó cầm lấy mái chèo dùng sức hướng bờ trèo tới. Trên thuyền đồng bọn cũng gia tham gia một tay. Dưới sự nỗ lực của mọi người, thuyền nhỏ lao ra khỏi biển lửa.

Nhưng không phải tất cả mọi người đều may mắn như vậy, có người đã vĩnh viễn an nghỉ trong lòng đại dương.

Kiryu Zero sau khi lên bờ mới phát hiện, vừa rồi vội vã vứt đồ đạc, lưới dùng bắt nhân ngư cũng chưa vứt hết, mà là vướn ở đuôi thuyền, cậu tự tay muốn đem lưới kéo lên để xếp gọn lại.

Dùng sức kéo một cái, sau đó Kiryu Zero lập tức phát hiện dị thường. Trong lưới như đang vây nhốt vật gì đó, lại đang không ngừng giãy dụa. Cậu vội vã dùng sức nỗ lực đem lưới kéo lên, thế nhưng sinh vật trong lưới sức lực rất lớn, ngay cả Kiryu Zero cả ngày giao du với biển cả cũng không thể kéo nó di chuyển.

"Thuyền trưởng, tôi giống như bắt được thứ gì." ngay lúc suýt chút nữa rơi vào trong nước, Kiryu Zero hướng thuyền trưởng phát ra tín hiệu. Rất nhanh có mấy người khác chạy tới hỗ trợ.

Lưới chậm rãi bị kéo ra khỏi mặt nước.

Đầu tiên lộ ra mặt nước là một cái đuôi thon dài chắc khỏe. Có người vui mừng la lên, nỗ lực trong một đêm cuối cùng không có uổng phí.

Sau khi người cá hoàn toàn bị lôi ra khỏi mặt nước, hắn như biết mình đã rời khỏi đại dương, giãy dụa trong lưới cũng ngừng lại.

Người cá quay đầu, ánh mắt xuyên thấu qua lưới liếc nhìn Kiryu Zero. Loại ánh mắt đó làm cho Kiryu Zero nghĩ tới một lần rơi xuống biển phải cùng một con cá mập mặt đối mặt, hai người ánh mắt rất giống nhau, thờ ơ, mang theo ngạo mạn giữa kẻ săn mồi và kẻ bị săn.

Kiryu Zero bình tĩnh lại, nghiêm túc ngắm nhìn nhân ngư trước mắt, cậu đột nhiên ý thức được, kẻ trước mắt có gương mặt cực kỳ xinh đẹp, hiển nhiên không phải thuộc về phái nữ.

Cậu bắt được một con người cá giống đực cực kỳ hiếm thấy.

[ 3]

Người cá vốn đã hiếm thấy, mà người cá giống đực đã ít lại càng ít, chỉ có le que mấy móng lại không rõ có thật sự tồn tại trong trong truyền thuyết hay không.

Thời gian bắt nhân ngư đã qua, thuyền trưởng quyết định, mang theo người cá giống đực này đi về phía Suối nguồn tươi trẻ được ghi lại trên tấm bản đồ cổ.

Trước khi khởi hành, thuyền trưởng làm sẵn một cái tủ kiếng để nhốt người cá bắt được vào.Vì là người bắt được nên Kiryu Zero lãnh trách nhiệm trông giữ người cá này

Thế nhưng công việc này hiển nhiên sẽ không dễ dàng gì, con người cá này dường như quyết định ngoan cố chống đối, liên tiếp ba ngày, mặc kệ Kiryu Zero đưa tới loại thức ăn gì, nó đều không nhúc nhít. Mặt nước trong tủ kiếng thỉnh thoảng nổi lên một chuỗi bọt khí hầu như trở thành dấu hiệu sinh mệnh duy nhất của nó.

Kiryu Zero rất nóng ruột, nếu như người cá này chết đi, không chỉ mọi cố gắng trước đó đều trôi theo dòng nước, cậu còn sẽ phải chịu nghiêm phạt cảu thuyền trưởng. Vì không để kiếm củi ba năm đốt một giờ, cậu tìm cách khiến người cá này mở miệng ăn cơm. Mỗi ngày, số cá biển ba lần đưa đến trước mặt nó đều là Kiryu Zero tự mình bắt được trong biển, thừa dịp cá còn dãy dụa bỏ vào trong tủ kiếng. Tủ kiếng tự chế này còn có thể thay nước, cách mỗi một ngày Kiryu Zero đều sẽ đổi mới nước biển ở bên trong. Thế cho nên đám bạn trên tàu đều chê cười cậu không muốn làm hải tặc nữa, mà sắp sửa biến thành ngư dân luôn rồi.

"Chúng tôi không muốn để cho anh chết, chờ sau khi chúng tôi đạt được mục đích sẽ thả anh ra liền." ngày thứ năm người cá bị bắt, Kiryu Zero đem con cá bắt được bỏ vào trong tủ kiếng, nói một câu mang theo theo một ít dụ dỗ, cũng chuẩn bị tinh thần cá sẽ bị người cá này ném ra.

Mấy ngày làm việc liên tục khiến cho Kiryu Zero rất mệt mỏi, thế nhưng người cá này còn có thể chống bao lâu, cậu thực sự cũng không chắc được.

"Vậy thì, các người đến cùng có mục đích gì?" không có dấu hiệu nào, một giọng nói xa lạ vang lên trong khoang thuyền.

Kiryu Zero kinh ngạc nhìn khắp bốn phía, cậu xác định trong khoang thuyền chỉ có một mình cậu, như vậy giọng nói này là...

"Anh có thể nói chuyện!" kinh ngạc đã biến thành khiếp sợ, Kiryu Zero thấy người cá bên trong tủ kiếng ló đầu ra khỏi mặt nước, rõ ràng nói: "Đúng vậy, cho nên hãy nói cho ta biết mục đích của các ngươi."

Kiryu Zero theo bản năng lui về sau một bước, "Bọn tôi muốn tìm Suối nguồn tươi trẻ, mà nước mắt người cá cũng không thể thiếu. "

"Vì một câu chuyện không rõ thực hư, con người liền xông vào lãnh địa của bọn ta rồi bắt đi những đồng loại của bọn ta, đây chính là thủ đoạn của đám người tự xưng là văn minh hay sao?"

Bên tai thanh âm trầm thấp dễ nghe, làm cho Kiryu Zero nhớ tới từng nghe qua một loại dụng cụ âm nhạc gọi là đàn vi-ô-lông, thế nhưng bên trong giọng nói như có vô vàng lửa giận đang thiêu đốt.

Kiryu Zero quay đầu đi chỗ khác, không hề đối diện cùng cặp mắt tựa như hồng san hô kia "Bọn tôi sẽ không vĩnh viễn nhốt anh, chỉ cần tìm được Suối nguồn tươi trẻ, rất nhanh liền có thể thả anh đi."

Người cá nhìn chàng trai tóc bạc trước mắt không rõ ràng tỏ ra yếu kém, đột nhiên thu hồi ánh mắt, tự tay cầm lên cá biển vừa mới để vào trong tủ kiếng hiện đang còn sống, đưa đến bên mép cắn.

Hắn không thích cảm giác mất đi tự do này, nhưng hắn cũng không muốn chết, nếu hiểu rõ ý đồ của loài người, hắn hiện tại cần tích góp thể lực tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

"Kuran Kaname, đây là tên của ta, con người, cũng xin cậu không nên đem ta xem thành một sinh vật bình thường dưới biển. Mà tên của cậu, tại thời điểm bị bắt khỏi mặt nước ta đã biết." người cá cắt đứt lời Kiryu Zero còn chưa kịp nói, bên môi câu ra một nụ cười mỉa mai..

Kuran Kaname thật ra là bị bắt ngoài ý muốn, hắn biết cách một đoạn thời gian sẽ có con người xông vào lãnh địa của người cá, xuất phát từ thiên tính cẩn thận, hắn chưa từng tới gần mặt biển. Thế nhưng lần này, Yuki- đứa em gái không nghe lời của hắn đem rắc rồi tới cho hắn.

Khi Kuran Kaname phát giác tình huống không đúng, ngoài khơi đã hỗn loạn tưng bừng, hắn bơi nơi đó tìm kiếm Yuki, lại phát hiện con bé bị một tấm lưới quấn lấy, mà lửa cháy từ dầu cá đang dần lan sang đây. Trong quá trình giúp Yuki thoát khỏi lưới đánh cá, hắn không có chú ý cái đuôi của mình không cẩn thận vướn vào trong lưới.

Khi Kuran Kaname bị bắt nổi lên mặt nước, nghe được câu nói đầu tiên là: "Kiryu Zero, làm tốt lắm!"

Kiryu Zero? Chính là người này đã bắt được mình sao? Kuran Kaname quay đầu lại nhìn, chàng trai tóc bạc mang theo dáng vẻ không biết phải làm sao chiếu vào tầm mắt của hắn.

[ 4]

Kiryu Zero không nghĩ tới người cá này sau khi bắt đầu ăn cơm cư nhiên gây phiền toái đến vậy. Nếu không phải ghét bỏ cậu bắt cá không tươi chính là ghét bỏ cậu bắt cá quá khó ăn, Kiryu Zero có mấy lần hầu như cũng không muốn để ý Kuran Kaname nữa. Không ăn liền chết đói đi!

Mặc dù rất muốn rũ hết trách nhiệm không làm nữa, thế nhưng nghĩ đến đối phương bởi vì mình mới mất đi tự do, còn muốn bị mang tới chỗ cách khá xa quê hương, Kiryu Zero vẫn cố hết khả năng thỏa mãn yêu cầu của đối phương, mỗi ngày thay đổi rất nhiều cách bắt cá cho Kuran Kaname.

Tuy việc trông giữ Kuran Kaname chiếm lấy phần lớn thời gian của Kiryu Zero, thế nhưng làm một hải tặc, công việc cũng không đơn giản chút nào. Có hai lần gặp được mục tiêu thích hợp, mọi người trên thuyền không chút do dự triển khai tấn công.

Tiếng súng, tiếng pháo, tiếng thân tàu bị nổ tung, tiếng vãn gỗ bị gảy, tiếng kêu thảm thiết, tiếng rên rỉ, cuối cùng là tiếng hoan hô truyền tới từ trên thuyền hải tặc.

Cuộc sống chân chính của hải tặc là thế, sẽ gặp được nhiều cuộc tranh đao đấu kiếm cũng như tràn ngập mùi khói súng.

Sau mỗi lần cướp đoạt thành công, theo thông lệ đều có có một bữa tiệt chúc mừng, đây là phần thưởng mà hải tặc phải dùng tánh mạng tới đánh đổi, ngày thường không khí trên tàu rất căng thẳng, nhưng đêm nay phần lớn mọi người đang chìm trong sự cuồng hoan.

Cho nên khi Kuran Kaname thấy Kiryu Zero đi vào buồng nhỏ trên tàu, mà trên boong tàu tiếng cuồng hoan còn đang kéo dài, hắn có chút kinh ngạc. Kiryu Zero thoạt nhìn cũng không phải uống say, nhưng trên mặt cậu không có mang theo nụ cười, không nói một lời đi vào buồng nhỏ trên tàu, ngồi ở vị trí thường ngày.

Trong khoang thuyền một mảnh trầm mặc, đến cả tiếng náo nhiệt trên boong cũng co thể nghe thấy.

Thời điểm Kuran Kaname chuẩn bị nói chuyện, Kiryu Zero lên tiếng trước: "Ngày hôm nay chưa kịp chuẩn bị cá cho anh, thế nhưng ban ngày chiến đấu quá kịch liệt, cá gần khu vực này bị dọa bỏ chạy sạch rồi," thanh âm của cậu hiện ra mệt mỏi, "Ngày mai tôi sẽ nhanh chóng đi bắt cá."

Kuran Kaname im lặng mấy giây, mở miệng nói: "Cảm ơn Kiryu-kun dốc lòng chăm sóc." hắn dừng một chút, tiếp tục nói: "Ta muốn mạo muội hỏi một câu, các cậu tìm kiếm Suối nguồn tươi trẻ, là vì muốn được nhà vua ban thưởng sao?"

"Tại sao anh lại nghĩ như vậy?" lúc đầu cho rằng mình sẽ phải chịu giễu cợt, Kiryu Zero không nghĩ tới đối phương sẽ hỏi như vậy.

"Trước đây cũng có người xông vào lãnh địa của chúng ta, ta hỏi qua hải âu, chúng nó nói cho ta biết, nhà vua trên đất liền treo giải thưởng, cho nên mới có nhiều người muốn tới nơi đó."

Sau khi nghe xong lời của đối phương. Kiryu Zero đi đến gần tủ kiếng, "Tôi không biết anh có thể hiểu hay không, thế nhưng làm một hải tặc, vận mệnh của tôi cùng đại dương gắn liền nhau, những người như chúng tôi chỉ chiến đấu vì bản thân."

Kuran Kaname ngẩng đầu nhìn lại đối phương chàng trai tóc bạc nhạt đôi người màu tím, dưới ngọn đèn dầu mờ tối lại có thể rạng ngời rực rỡ đến vậy, luôn luôn trong trẻo lạnh lùng âm sắc dĩ nhiên mang theo vài phần nhiệt huyết cùng sục sôi, hắn đột nhiên ý thức được, người trước mắt mình đáy giống như đại dương mà hắn sớm chiều chung đụng, bề ngoài cằn cỗi nhưng bên trong sức sống dạt dào.

Khi tiếng náo nhiệt trên boong dừng lại, trời đã tối khuya. Kuran Kaname hướng Kiryu Zero đưa ra yêu cầu, hắn muốn ngắm biển một chút.

Kiryu Zero lúc đầu cự tuyệt, thứ nhất cậu lo lắng người cá này nhân cơ hội chạy trốn, thứ hai chỉ có một mình cậu căn bản không khả năng đem cái tủ kiếng kia đẩy lên boong thuyền được.

Lúc sau Kiryu Zero nghĩ đến một phương pháp, cậu đi tới kho vũ khí, cẩn thận gỡ ra một cổ đại pháo, sau đó về lại khoang thuyền. "Tôi không thể mang anh tới trên boong thuyền, thế nhưng ngay tại kho vũ khí cũng có thể ngắm nhìn biển cả."

Nhưng mà... Kiryu Zero nhìn thoáng qua cái đuôi thật dài của Kuran Kaname, thực sự chẳng biết được nếu không có nước người cá sẽ di chuyển bằng cách nào. Kuran Kaname dường như cũng đã nhìn ra suy nghĩ của Kiryuu Zero, hắn lấy tay nắm tại bên mép của tủ kiến, từng điểm từng điểm đem bản thân kéo lên. Kiryu Zero không biết hắn muốn làm gì, nào ngờ đuôi cá của Kuran Kaname vẫy một cái, cả người ngã vào trong ngực cậu: "Vậy đành làm phiền Kiryu-kun rồi."

Thời điểm nói như vậy bên môi hắn còn mang theo một nụ cười hài hước, Kiryu Zero bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên, quay đầu sang chỗ khác, không còn cách nào khác dành phải ôm người cá này đi xuống kho vũ khí.

Vảy cá từng mảnh nhỏ rất trơn, vì phòng ngừa không cẩn thận làm rơi Kuran Kaname xuống đất, Kiryu Zero thận trọng bước từng bước, còn phải cố gắng ôm chắc Kuran Kaname trong ngực, may mà rất nhanh liền đi đến kho vũ khí.

Kuran Kaname nằm úp sấp tại lỗ tròn dùng để đặt khẩu pháo, ngửi mùi vị quen thuộc của gió biển.

Sau tự do ngắn ngủi, Kiryu Zero thừa dịp không ai phát hiện, đem Kuran Kaname ôm trở về tủ kiếng. "Tìm được Suối nguồn tươi trẻ rồi, nhất định sẽ thả anh ra." Cậu hướng phía người cá cam đoan.

Sắp đến phiên cậu gác đêm rồi, ngay lúc Kiryu Zero đi ra khoang thuyền, cậu nghe được Kuran Kaname nói.

"Kiryu-kun, ta tin tưởng cậu."

[ 5]

Căn cứ theo bản đồ cổ xưa ghi chép, thuyền hải tặc thả neo bên cạnh một hòn đảo nhỏ phía xa. Hòn đảo nhỏ cách xa đường hàng hải, trên bản đồ hàng hải thông dụng căn bản không có cách nào tìm được nó.

Khi hoàng hôn buông xuống, tủ kiếng chứa nhân ngư bị dời đến trên bờ. Thuyền trưởng mở ra tủ kiếng, khiến cho nước trong tủ kiếng dần chảy cạn.

Chờ đến khi nước đã chảy khô, thuyền trưởng đột nhiên cầm lấy đao treo trên thắt lưng, hướng phía đuôi người cá chém tới.

Sự tình phát sinh quá đột ngột, Kiryu Zero trong chốc lát không kịp phản ứng, trong mắt cậu, thời gian giống như trở nên chậm chập, cậu thậm chí có thể nhìn thấy đường bay của những mảnh vảy bị bóc, trong đầu không hiểu tại sao lại nghĩ tới trong một lần nói chuyện, Kuran Kaname đã từng nói với cậu: "Vảy đối với người cá mà nói rất là một vật rất quan trọng, tùy theo số vảy bị lộ ra, cậu có thể biết được lịch trình sinh mệnh của người cá."

Đuôi bị vũ khí chém cảm giác vô cùng tệ hại, thế nhưng Kuran Kaname chỉ kịch liệt giật mình run rẩy.

Ở trong đại dương, bị cái miệng khổng lồ của rắn biển cắn so với bị như này đau đớn gấp nhiều lần.

"Thuyền trưởng, đây là muốn..." sau khi kịp phản ứng lại, Kiryu Zero chen đến giữa thuyền trưởng cùng Kuran Kaname.

Đột nhiên bị ngăn lại làm cho thuyền trưởng thật bất ngờ, thế nhưng hắn lập tức nói lớn tiếng quát: "Nước của Suối nguồn tươi trẻ cần dùng chung với nước mắt người cá mới có tác dụng, thế nhưng toàn bộ người cá đều là sinh vật lãnh khốc vô tình, sẽ không bị bất kỳ thứ gì khiến chúng rung động, có người nói bọn chúng cả đời cũng sẽ không rơi lệ. Chúng ta muốn tiến vào bên trong đảo tìm kiếm Suối nguồn tươi trẻ, không có khả năng mang người cá cùng vào, cho nên, hiện tại cần phải lấy được nước mắt của nó."

"Thế nhưng như vậy cũng không cần... \ "

"Kiryu Zero, lẽ nào mày có biện pháp khác? Mày cảm thấy van xin nó vài câu, con cá này sẽ ngoan ngoãn khóc lên?" thuyền trưởng thô lỗ cắt đứt lời nói của Kiryu Zero, không khỏi châm chọc mở miệng, "Muốn cho con quái vật lạnh băng này rơi nước mắt, đòn roi mới là phương pháp hữu hiệu nhất!"

Thuyền trưởng đẩy ra Kiryu Zero, cởi xuống roi da bên hông, men theo hướng đầu Kuran Kaname đánh xuống.

Roi da trên thuyền hải tặc đều bị ngấm qua nước muối, ngẫu nhiên đánh một cái lên da thịt cũng sẽ khiến cho người đó đau đến thấu xương, Kiryu Zero đã từng bị đánh, đó là khi cậu vừa lên thuyền hải tặc không lâu, một lần vì không kịp lúc nhường đường cho thuyền trưởng, thuyền trưởng rút roi da ra. Cho tới bây giờ, trên lưng Kiryu Zero vẫn còn lưu một vết sẹo.

Thế nhưng Kuran Kaname thậm chí cũng không dự định chống trả, chỉ là ngẫu nhiên sẽ đem hai mắt khép lại.

Ở trong lòng đại dương kia, vết cắn của những con sứa độc gây ra so với đòn roi này còn đau gấp vạn lần. Huống chi, hiện tại phản kháng cũng chẳng làm nên chuyện gì, ngược lại càng khiến bản thân chịu nhiều thương tổn hơn.

Lúc này những ngôi sao đã dần hiện rõ trên bầu trời đêm, thuyền trưởng nhìn đến hắn dùng vũ lực căn bản không có tác dụng, hạ lệnh đem Kuran Kaname trói ngay rừng cây gần đó.

"Ngày mai sau khi mặt trời mọc, ngươi cũng sẽ bị nắng phơi thành cá khô, nếu không muốn giống như đồng loại bên cạnh ngươi, tốt nhất nên khóc mấy tiếng đi, khóc vài tiếng cũng sẽ không chết."

Kuran Kaname nghiêng đầu nhìn chung quanh, thấy được mấy cổ thi thể của đồng loại, không biết bị trói ở phía trên tự lúc nào, đã hoàn toàn biến thành xác khô.

Đại khái là cảm thấy người cá này trốn không thoát, thuyền trưởng để lại mấy người thay phiên gác đêm, phái những người khác tiến vào đảo thăm dò trước.

Nửa đêm qua đi, một thân ảnh lặng lẽ đến gần nơi trói người cá, Kuran Kaname căng thẳng đuôi cá, nhìn thấy dưới ánh trăng là một đầu tóc bạc sau đó mới dần buông lỏng xuống, "Kiryu-kun, cậu tới nơi này làm gì?" giọng nói cùng bình thường giống nhau như đúc.

Kiryu Zero không trả lời hắn, dưới ánh trăng chiếu sáng, cậu nhìn thấy Kuran Kaname lộ ra nửa người trên chằn chịt những vết roi.

Hắn đã mất đi tự do, lại còn bị đối xử tàn nhẫn như vậy.

"Xin lỗi... " người trước mắt cúi đầu, thanh âm có điểm buồn bực. Kuran Kaname không thèm để ý cười khẽ một tiếng, "Không có gì, không cần lo lắng cho ta, sinh tồn ở trong đại dương so với hiện tại càng khó khăn hơn."

Kiryu Zero nhớ lại ánh mắt lúc mới gặp gỡ lúc Kuran Kaname, biết lấy tính cách của đối phương tuyệt đối sẽ không rơi nước mắt. Hắn không thèm nhắc lại, lấy ra một cây dao nhỏ bắt đầu cắt sợi dây buộc chặt Kuran Kaname.

"Kiryu... Zero, cậu đang làm gì?"

"Đừng nhúc nhích, tôi lập tức thả anh ra." sợi dây này được dùng làm dây cột buồm trên thuyền hải tặc, vừa thô ráp vừa cứng rắn, Kiryu Zero nhanh nhẹn lại cẩn thận di chuyển dao găm tránh gây thương tổn đến Kuran Kaname. "Rất xin lỗi, tôi không biết bọn họ lại làm như vậy."

"Zero, cậu không cần nói xin lỗi, làm tổn thương ta không phải cậu."

"Người bên kia là ai!?" cách đó không xa truyền đến tiếng hét, người gác đêm phát hiện gần nhân ngư nhiều hơn một thân ảnh, cảnh giác thông tri đồng bọn.

Bị phát hiện! Tay Kiryu Zero tăng thêm sức lực, rốt cục đem sợi dây toàn bộ cắt đứt.

"Anh tự do rồi, đi mau!"

Kuran Kaname không kịp nói cái gì, bóng người cầm đuốc đã ép tới gần, hắn xoay người, nhanh chóng lẻn vào trong nước, rễ cây đước dưới nước rập rạp như mê cung, thêm vào đó đang là buổi tối, những người này không có khả năng lại bắt được hắn.

Sau cùng trong tầm mắt Kuran Kaname là hình ảnh Kiryu Zero mỉm cười nhìn về phía hắn.

[ 6]

Trời vừa mờ sáng, trên thuyền hải tặc, đang tiến hành một cuộc biểu diễn tàn khốc. Bởi vì một người thả cho người cá trốn chạy, khiến cho hết thảy nỗ lực đều thành công cốc, thuyền trưởng quyết định, để Kiryu Zero tự mình nhảy xuống biển. Mà vùng biển này, là vùng biển nguy hiểm được gọ là "Nơi ở của cá mập".

Kiryu Zero đứng trên thành thuyền, lũ cá mập trong biển dường như nhận ra được điều gì, bắt đầu tụ tập lại.

Cậu không hối hận đã để Kuran Kaname chạy thoát, đây là lời hứa của cậu.

Ngay lúc Kiryu Zero chuẩn bị nhảy xuống, trong loa truyền đến cảnh báo: Là hạm đội hải quân! Bọn chúng là tử địch của hải tặc.

Vài chiếc tàu chiến hạng nhẹ bao vây thuyền hải tặc, một hồi chiến đấu khốc liệt đang nổ ra ngoài khơi yên tĩnh.

Kiryu Zero cầm vũ khí lên gia nhập vào chiến đấu, với cậu mà nói, chết ở trên chiến trường tốt hơn nhiều so với chết đuối rồi bị cá mập ăn tươi.

Hải quân chiếm ưu thế về số lượng, lại trang bị đầy đủ đại pháo, bắn thủng một lỗ lớn trên thân thuyền hải. Kiryu Zero bị rung lắc kịch liệt khiến cậu rơi xuống biển sâu. Đã xui lại còn xui hơn khi có một tấm thép lớn rơi ngay phía trên cậu, mặc dù không đập trực tiếp đập vô người nhưng lại che kín đường hướng về mặt biển

Dưỡng khí trong phổi dần cạn kiệt, cảm giác hít thở không thông dâng lên, Kiryu Zero vẫn đang cố gắng bơi lên mặt, thế nhưng sức mạnh của cậu càng lúc càng yếu.

Quả nhiên, hải tặc cuối cùng cũng muốn chết nơi biển sâu?

Sau đó, cậu cảm giác môi bị cạy ra, có không khí đưa tới. Kiryu Zero nỗ lực mở mắt, trong cơn đau rát nước biển mang tới, trước mắt rõ ràng một đôi mắt màu rượu đỏ, tại nước biển trong suốt giống như bảo thạch tỏa sáng lấp lánh.

Đuôi cá thon dài hữu lực chuyển động, chiến trường hỗn loạn rất nhanh bị người cá quăng lại phía sau, thẳng đến rời đi đủ xa, Kuran Kaname mới nổi lên mặt nước.

Trong mũi đã lâu không có không khí, Kiryu Zero rất muốn hít sâu mấy hơi, thế nhưng cậu phát hiện, Kuran Kaname còn chưa nhả môi mình ra.

Nói cách khác, cậu hiện tại đang cùng Kuran Kaname... Hôn môi? !

Điều này làm cho khuôn mặt bởi vì thiếu dưỡng khí mà tái nhợt của Kiryu Zero dính vào tươi đẹp màu sắc, cậu muốn lui về sau, thế nhưng Kuran Kaname một tay thủ sẵn sau đầu cậu, Zero muốn đẩy ra Kuran Kaname, nhưng khi nhìn đến vết thương trên người đối phương lại thu tay về.

Kuran Kaname thừa dịp Kiryu Zero sững sờ, dùng đầu lưỡi cạy ra khớp hàm cậu, nhẹ nhàng liếm láp khoang miệng cùng đầu lưỡi đối phương.

Chờ sau khi nụ hôn này kết thúc, Kiryu Zero đã thở không ra hơi, "Anh... Anh phát điên gì vậy... "

Kuran Kaname kéo tay Kiryu Zero, áp vào mặt mình.

Đầu ngón tay chuyền tới giọt nước không cùng nhiệt độ với nước biển, Kiryu Zero ngây ngẩn cả người, đây là...

"Nước mắt người cá, chỉ xuất hiện lúc tình cảm kịch liệt nhất, mà bây giờ, ta đang đang cảm thụ loại tình cảm kịch liệt này, Zero."

Những viên nước trên sợi tóc nâu đang từng giọt từng giọt rơi xuống, nhưng lực chú ý của Kiryu Zero hoàn toàn tập trung vào đôi mắt như như hồng ngọc kia. Thâm sâu như đại dương lại như có gì đó đang nhiệt liệt thiêu đốt.

"Em là con người, ta sẽ không cầu mong em làm bạn cùng ta nơi đại dương thâm sâu này, nhưng chỉ cần còn ở trên biển, em có thể nhìn thấy ta tại bấy kỳ nơi nào trên đại dương này, Zero, ta cam đoan."

Phía sau Kuran Kaname là biển khơi xanh biếc cùng bầu trời tươi mát, vô biên vô hạn, khuôn mặt của hắn ở nơi đó không gì rõ ràng hơn, ôn nhu như một cơn gió nhẹ.

Kiryu Zero vươn hai tay, cùng Kuran Kaname ôm nhau giữ biển trời rộng lớn.

[ 7]

Có người từng nói vị thuyền trưởng Kiryu tiếng tăm lừng lẫy khắp biển cả kia vẫn còn độc thân chưa kết hôn, mỗi khi có người hỏi về người yêu của cậu, Zero luôn mỉm cười chỉ về phía biển khơi vô biên.

Mà theo lời thuyền viên của cậu nói, thuyền trưởng Kiryu có tình nhân, vị người yêu thần bí kia là tinh linh trong biển. Mỗi tháng luôn luôn có vài đêm, thuyền trưởng Kiryu sẽ một mình chèo thuyền nhỏ rời bến, cùng người yêu của cậu vượt qua buổi tối ấp áp lãng mạng.

[fin]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro