04. Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Tỏ tình 

Sau cơm tối, Zero trở lại phòng.

Tiếng đập cửa vang lên.

Zero mở cửa, Shiki còn buồn ngủ đứng ở cửa.

Zero có chút bất đắc dĩ "Shiki..."

"Gọi tôi Senri."

"Được rồi, Senri. Cậu nên về phòng của mình." Zero rất phiền muộn, cậu rõ ràng không phải một người tốt ở chung, vì sao Senri luôn muốn cùng cậu ngủ.

Senri không nói lời nào, chỉ là nhìn Zero, trong ánh mắt chớp lên một loại đáng thương? Đáng yêu? Manh?

Zero bị nhìn như vậy mấy phút, tước vũ khí đầu hàng "Được rồi, cậu vào đi..."

Hai người ngủ trên giường, Senri cuộn mình thành một đoàn, dựa bên cạnh Zero.

Thị lực đêm của Huyết Tộc khiến Zero và Senri có thể thấy rõ lẫn nhau.

Senri khó được mở to hai mắt, nhìn đường cong bộ mặt nhu hòa của Zero "Zero, cậu ngủ chưa?"

"Còn chưa." Senri có việc? Zero nhìn Senri, con ngươi màu bạc cùng con ngươi màu tím chống lại.

Đột nhiên trên môi một mảnh lạnh lẽo.

Nhìn khuôn mặt Senri trước mặt, Zero ngây dại. Cậu, bị hôn?

Nhìn bộ dáng Zero sững sờ, Senri cười.

Đôi tay ôm cổ Zero "Zero, tôi thích cậu."

Những lời này không thể nghi ngờ là quăng cho Zero một quả bom, so nụ hôn vừa nãy khiến cậu sững sờ càng lớn. Chờ phản ứng lại, nhìn thần tình nghiêm túc của Senri, Zero không biết nên nói gì.

"Chúng ta đều là nam nhân."

"Đối Huyết Tộc mà nói không quan hệ."

"Tôi là thợ săn."

"Tôi không quan tâm."

"..." Zero không biết phải làm thế nào.

"Zero, cậu chán ghét tôi sao?"

Tiềm thức Zero lắc đầu.

"Vậy cậu chán ghét nụ hôn vừa nãy sao?"

Vẫn là lắc đầu.

"Zero, tôi thật thích cậu, có lẽ nói, tôi yêu cậu. Tôi biết cậu khả năng nhất thời không tiếp thu được, thế nhưng tôi có thể chờ. Tôi biết cậu có bao nhiêu ghét hận vampire, nhưng cậu không ghét hận chúng tôi, không phải sao? Cho nên, cho tôi một cơ hội, khiến tôi hảo hảo chiếu cố cậu, chia sẻ cùng cậu, được không?"

Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Senri, trái tim Zero rung động.

Cậu không cự tuyệt.

Hiển nhiên, Senri cũng biết điểm này, cho nên cười thật cao hứng.

Đem cổ tiến đến trước mặt Zero "Zero, uống máu tôi đi."

Tiềm thức Zero cự tuyệt "Không, tôi không muốn..."

Lời còn không nói xong đã bị Senri cắt đứt "Zero, tôi biết cậu hôm nay mất máu, cậu nên bổ sung một ít!"

Nhìn Shiki kiên trì, Zero thỏa hiệp.

Răng nanh nhẹ nhàng cắn rách huyết quản, Zero không nghĩ tổn thương Senri.

Máu ngọt ngào chậm rãi vào hầu, Zero kinh đến!

Bất đồng khi đọa lạc uống máu Kuran Kaname, cậu rõ ràng cảm nhận tình cảm nồng hậu Senri dành cho mình.

Phức tạp nhìn Senri biểu tình hạnh phúc, Zero không biết nên nói thế nào.

"Vì sao?"

"Vì là cậu, tôi nguyện ý." Dứt lời, đôi môi băng lãnh lần thứ hai dán lên.

Cậu thế nhưng nhịn thật lâu! Bữa chính tạm thời ăn không được điểm tâm cũng có thể đỡ thèm!

...

�j�p�͉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro