Sự thức tỉnh của chiếc gương ( p2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hộc hộc " Ran choàng tỉnh dậy sau cơn ác mộng vừa diễn ra, những giọt nước mắt tràn ra bờ mi vẫn còn nóng hổi. Cơn mơ vừa qua đối với cô giống hệt như sự thật. Bất chợt, cô cầm chặt lấy chiếc gương như để trấn tĩnh bản thân. Sau một lúc, cô thở dài :
- Lại là một cơn ác mộng, sao dạo này mình toàn mơ thấy những điều kì lạ vậy nhỉ? Nhưng....Ran khựng lại, dường như cô nhớ ra một điều gì đó. - Chàng trai đó là ai?...Sao mình lại có cảm giác quen thuộc đến thế ? Chẳng lẽ...mình đã gặp ở đâu đó ...
- .... !
Sau một lúc suy nghĩ , cô lắc đầu để xua tan những ý nghĩ đang hiện ra trong đầu sau đó cô tự trấn an bản thân.
- Không đâu! Đó chỉ là giấc mơ...Phải một giấc mơ...Giọng Ran nhỏ dần.
Rồi cô lấy cốc nước đặt trên bàn, cô định uống để giữ lại bình tĩnh nhưng...
" Loảng xoảng..."Đôi bàn tay run rẩy của cô đã làm chiếc cốc rơi xuống đât và vỡ ra thành trăm mảnh. Cô cúi xuống định nhặt những mảnh cốc vỡ nhưng lại làm rơi thêm chiếc gương xuống đống thủy tinh cô liền nhanh chóng nhặt những mảnh vỡ. Nhưng cô sơ ý để mảnh thủy tinh nhỏ cứa vào tay làm tay cô bị chảy máu.
- Á . Ran rên lên thật khẽ , rồi cô nhìn vào ngón tay đang chảy máu của mình thở dài: -Mình thật là hậu đậu !!!
Sau đó cô quay ra tìm băng cá nhân. Nhưng có một điều mà Ran không hề hay biết, giọt máu của cô đã rơi xuống và loang rơi trên mặt gương,rồi nó dần ngấm vào mặt gương và biến mất trong nháy mắt.
"Loẹt xoẹt..." một tiếng động nhỏ vang lên .
Ran quay lại nhưng đằng sau cô vẫn là bức tường với chút ánh sáng le lói của chiếc đèn ngủ đc thu gọn trong không gian kín với bốn bức tường im ắng
- Chẳng lẽ mình bị hoang tưởng ? Ran lẩm bẩm một lúc rồi lại bắt đầu công việc tìm kiếm của mình "Loẹt xoẹt..." Âm thanh đó lại vang lên nhưng lần này to và rõ hơn .
Ran cũng quay lại và lần này cô chắc chắn lad mình nghe thấy một âm thanh gì đó, Ran cố tìm xung quanh xem nơi nào phát ra âm thanh kì lạ như thế và cuối cùng cũng có câu trả lời.
Từ đống hỗn độn chiếc gương từ từ bay lên và lơ lửng trên ko trung. Từ trong chiếc gương tỏa ra một thứ ánh sáng tuyệt đẹp và vô cùng ấm áp bao bọc lấy căn phòng nhỏ bé của cô.
Sau một lúc bàng hoàng Ran chợt nhận ra cảm giác ấm áp mà chiếc gương mang đến giống hệt cái cảm giác trong giấc mơ của cô lúc nãy.Theo phản xạ tự nhiên cô tiến gần chiếc gương và khẽ đưa tay chạm vào nó. Chiếc gương tỏa lên một vầng sáng nữa nhưng lần này nó chỉ vây xung quanh Ran mà thôi.
- Ấm áp quá...! Ran cảm nhận đc sự ấm áp đag bao bọc lấy toàn thân và tỏa ra trong cơ thể mình. Ran khẽ nhắm mắt lại để cảm nhận cảm giác tuyệt vời đó và từ từ cô chìm sâu vào trong giấc ngủ...
Ánh sáng từ chiếc gương nhạt dần rồi biến mất trả lại cho căn phòng sự yên tĩnh vốn có. Căn phòng trở lại màu đen và chiếc đèn ngủ vẫn tiếp tục phát ra tia sáng nhỏ bé của mình, những mảnh cốc vỡ vẫn nằm yên ở vị trí cũ...chỉ có chủ nhân căn phòng và chiếc gương đã biến mất....mà không để lại dấu vết gì .... giống như cả hai ....chưa từng tồn tại...




Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này và cũng cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ truyện của mình ....



..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro