Chương 6: TRÒ CHƠI ĐẦU TIÊN : CĂN PHÒNG TỬ VONG ( PHẦN 5 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[THỜI GIAN : 1 GIỜ 29 PHÚT 59 GIÂY]

[CÒN 28 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

Nó đang đếm ngược từng giây, cái âm thanh bên trong ti vi. Và thực sự mình ko hề thích cái vụ đếm ngược này 1 chút nào.

[CÒN 26 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

Sau khi đếm đến 0 giây thì chuyện gì xảy ra, những cái vòi trên đầu sẻ xả nước xuống rửa căn phòng hay sao. Những kẻ phía sau thích nhìn ngắm bọn này chết sạch sẻ hơn 1 chút sao.

[CÒN 20 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

Cứ đứng đây và đợi nó đếm đến o sao, rồi lỡ như...Một suy nghĩ kinh khủng bất chợt xuất hiện trong đầu. Ngó lên nhìn thật kĩ những cái vòi nước chi chít trên trần. Nếu thứ nó phum xuống ko phải là nước mà là 1 cái gì đó kinh khủng hơn thì sao. Lỡ nó phun virus gây bệnh hay chất thải dơ bẩn xuống chúng tôi. Có khi chữ "TẨY RỬA" ở đây ko mang nghĩa đơn thuần là làm sạch mà có ý nghĩa khác. Với bọn bệnh hoạn bày ra trò này thì ko gì là ko thể.

[CÒN 13 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

"Nó đang đếm cái quái gì vậy "

Ông chú quay qua hỏi tôi, ông ta cũng thắc mắc chuyện gì sẻ xảy đến tiếp theo nên chả còn hứng thú giết tôi ngay lúc này. Không thể đứng yên chịu trận như vậy được, phải làm gì đó. Nếu suy đoán của mình đúng thì mình chả thích cái "TẢY RỬA" này 1 chút nào. Nhưng phải làm sao, căn phòng trống trơn, chưa kể đến những lỗ hổng sâu ko thấy đấy xen kẽ khắp sàn nhà.

[CÒN 8 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

Khoan, có chổ trốn rồi. Tôi nhìn qua cái tủ đựng vũ khí, nó đủ rộng để 1 người bình thường chui vào. Mặc kệ, trước mắt cứ ko bị cái thứ "TẢY RỬA" này xịt trúng đã, ko còn thời gian nửa rồi. Tôi lao thật nhanh wa tủ đồ gần đó, dùng cây kiếm trên tay mình, quét nhanh đống đồ đạc linh tinh bên trong ra ngoài, để nó rớt đầy xuống và rơi xuống hố sâu.

[CÒN 5 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

Tôi nghĩ mình vẫn còn khá là tốt bụng khi cố hét lên cảnh báo ông chú biết

"Nếu giả xử thứ sắp "TẢY RỬA" chúng ta ko phải là nước mà là thứ gì đó khủng khiếp thì sao."

"Đệt bà nó."

Ông chú cũng nhận ra ngay ý nghĩa câu nói của tôi, ông ta lao nhanh về phía chiếc tủ còn lại, cũng quét sạch đồ bên trong ra.

[CÒN 2 GIÂY BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH]

Tôi nhanh chóng chui vào bên trong, chiều cao có thể cúi người nhưng bề rộng thì hơi chật. Rất may tôi là đứa ốm nhom, nhanh chóng chui tọt vào trong, tôi cẩn thận lấy 1 miến sắt vớ dc bên trong che chắn bên ngoài cho mình.

[BẮT ĐẦU TIẾN TRÌNH TẢY RỬA]

Tiến ục ục vang lên, nghe rõ là âm thanh nước chảy, hy vọng chỉ là tôi lo lắng quá nên thần hồn nát thần tính. Ông chú đến giờ mới vừa dọn sạch cái tủ, đang chật vật chui vào. Hình thể ông ta to gắp đôi tôi nên chỉ nhét dc có nửa người vào. hở 1 bên cánh tay cùng 1 bên chân. Cái bụng bia khiến ông ta ko nhét dc cả người mình vào trong như tôi.

PHỤT...PHỤT....XÌ...XÌ....XÈO...XÈO...

Nước bắt đầu phun xuống, những âm thanh khác nhau lần lượt vang lên, tiếng nước phun, âm thanh nước xịt qua vòng tròn giúp tán nước ra xung quanh. Và quyết định của tôi hoàn toàn chính xác, thứ phun xuống"TẢY RỬA" căn phòng hoàn toàn ko mang ý nghĩa làm sạch, nó ko phải nước. Thứ có độ lỏng tương tự, nhưng kinh khủng hơn nhiều lần, là ACID lỏng.

"AAAAAAAAAAAAAAAA.............................."

Âm thanh thịt cháy vang lên kèm theo tiếng la thất thanh của ông chú. Việc ko nhét người vào trong dc khiến 1 bên cánh tay cùng chân ông ta đang bị acid đốt cháy, quần ông ta lủng lổ chổ cực kì kinh khủng. Bày chuột bị giết khi nãy đang chảy dần ra, lòi ra những mảnh xương nhỏ xíu cực kì khủng khiếp.Đang chảy theo dòng nước acid xuống những cái lỗ trên sàn nhà.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAA.................."

Có thể cảm nhận dc tấm sắt trong tay tôi đang nóng lên khi bị acid phun trúng, bề mặt bên ngoài đang bị chảy ra. Quá trình "TẨY RỬA" diễn ra cực ngắn, vỏn vẹn 15s, sau đó nhỏ dần rồi dừng phun hẳn.

[TIẾN TRÌNH TẢY RỬA KẾT THÚC]

Âm thanh xác nhận vang lên, tôi ko vội ra khỏi tủ ngay, mặc dù hết phun nhưng trên sàn vẫn còn những vũng nước vương lại. Tôi ko dám kiểm tra độ bền đôi giày hàng si đa loại 2 này của mình với thứ nước đó đâu. Có cảm giác như vừa băng qua làn ranh sinh tử vậy, rất may là rớt lại bên sinh.

Cạnh cạnh....cạnh cạnh....

Âm thanh nhỏ vang lên, 1 bên vách tường bổng dịch qua 1 bên, ngay phía trên cái lỗ mà tụi chuột chui ra khi nãy, cái ô cực nhỏ, là 1 lỗ hổng có hình tròn, tối quá nên không nhìn rõ. Ông chú ngã vật xuống sàn nhà phía dưới cái tủ, dùng cái tay lành lặn của mình ôm chặt lấy cánh tay bị cháy đen kia, trông rất khủng khiếp, trong căn phòng còn thoang thoảng mùi thịt cháy khét nửa, thịt người sống cháy khét.

Tôi bình thường rất thích ăn đồ nướng, nhưng khi chứng kiến cái hình ảnh chân thực trăm phần trăm ngay trước mắt mình, tôi phải xem lại sở thích của mình rồi.

"Khốn nạn, đồ..., chết tiệt, bà mẹ nó, lũ mọi rợ kinh tởm"

Ông ta nằm đó, chửi tục lớn tiếng. Tôi cũng từ từ chui ra khỏi chổ trốn, nhìn lên màn hình

[THỜI GIAN : 1 GIỜ 18 PHÚT 2 GIÂY]

Vậy là xong thêm 1 cái tiến trình. Đúng 1 giờ sẻ diễn ra tiếp 1 cái nửa, càng ngày sự nguy hiểm càng tăng cao, tôi ko biết mình còn có thể may mắn thoát chết như lần này hay không nửa.

Tiến dần về phía cái lỗ xuất hiện khi nãy, cẩn thận ko dẫm lên vũng nước đọng nào. Là 1 cái lỗ lớn tầm quyển vở, ở giữa có 1 khung tròn lõm vào trong, thật cẩn thận đưa tay sờ thử. Ko hề có gì đặc biệt, chỉ là 1 cái lỗ hình tròn lõm vào trong hết sức bình thường. Khoan đã

Hình tròn, trong đầu tôi nảy ra ý tưởng, chạy ngay về phía chổ mình khi nãy. Rất may những khối sắt vẫn ở đó, lúc nãy chỉ kịp quăng đại tụi nó, may mà ko có món nào rơi xuống dưới sàn. 4 khối sắt đen xì có hình dạng lần lượt là hình vuông, tròn, tứ giác giống hình phi tiêu cùng 1 cây sắt dài tầm cánh tay phẳng 4 cạnh như cây đinh nhưng có kích thước cỡ chai nước.

Nhanh chóng nhặt lên khối sắt hình tròn, lao nhanh về phía chiếc lỗ vừa xuất hiện. Kích động xém chút hụt chân rơi xuống, cầu trời khấn phật suy luận của tôi mà đúng, chứ ko là ngồi chờ chết chắc lun. cầu xin có tác dụng. Tôi Ướm khối sắt hình tròn vào chỗ lõm đó, vừa khít luôn.

LẠCH CẠCH....KỊT...KỊT...KỊT...

Khối sắt tròn vừa in khảm lên bức tường, âm thanh lịt kịt vang lên, khối sắt di chuyển ngay vào sau bên trong, sau đó bức tường đóng lại, trơn nhẵn như chưa từng có lỗ hổng nào ở đó. Tôi thắc mắc kẻ tâm thần nào lại bỏ thời gian cùng tâm trí làm ra căn phòng với đầy cơ quan như thế này, với độ phức tạp cùng cơ quan nơi đây phải mất đến vài năm để hoàn thành là ít.

Mặc kệ là kẻ nào, ít nhất tôi đã phần nào giải dc câu đố của nơi này. Quả nhiên những tiến trình mỗi 30p đều dính liền đến 1 khối sắt. 3 tiến trình, vậy theo lý thuyết đã mở ra chỗ đặt 3 khối sắt mới đúng.

[THỜI GIAN : 1 GIỜ 11 PHÚT 55 GIÂY]

Ngó trên màn hình, chỉ còn 10p hơn nửa là đến tiến trình thứ 4, phải hành động ngay. Suy nghĩ nào, tiến trình đầu tiên là bọn chuột dính liền vào nhau, cái thứ 2 là sàn nhà. ko hề có lổ hổng nào xuất hiện giống vừa rồi sau khi xong 2 cái tiến trình đó. Hay là...

Ngó vào cái lỗ mà bọn chuột chui ra, những lỗ dùng gắn những khối sắt này vốn đã xuất hiện, chỉ là ko nằm trong tầm nhìn của mình mà thôi. Tôi cúi người ngó lại cái lỗ gần dưới chân mình, vẫn bốc lên mùi thối đến cay xè mũi của thịt thối rửa cùng mùi cống lâu năm ko dọn dẹp. Tôi thoáng lưỡng lự trong giây lát, hít 1 hơi thật sâu lấy bình tĩnh, kéo áo lên che lấy mũi, tôi khom người xuống nhìn kĩ hơn. Bên trong cái lỗ tối đen, im ắng, ko thể nhìn dc gì, phải chi có cái đèn pin ngay lúc này thì hay. Dùng cây kiếm trên tay mình thử đâm vào trong, bên trong ko sâu như tưởng tượng, bằng chứng là chỉ đâm tầm 2 phần 3 cây kiếm là đụng vách ( kiếm ngắn ). khoảng cách vừa đủ để đưa nguyên cánh tay vào.

Rõ ràng là người thiết kế có dụng ý, phải đưa tay vào sờ mó. Lỡ đang lần mò bên trong mà miếng sắt của cái lỗ đóng mạnh lại, coi như đứt 1 cánh tay. Ngó wa ông chú, ông ta vẫn đang nằm 1 đống ôm cánh tay rên rĩ. Cơn đau khiến ông ta ko còn sức mà la hét nửa, chỉ phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ, tôi yên tâm là mình sẻ ko bị đánh lén khi khom người lần mò cái lỗ này.

Thật chậm, đưa dần tay vào, cảm nhận đầu tiên là nhớp nháp, cứ như 1 mớ bầy nhày bên trong mà tôi ko dám liên tưởng lung tung đến 1 đống thứ kinh khủng trong đầu mình lúc này.nguyên cẳng tay đã vào trong, sau đó tôi khom người xuống tiếp để đưa vào nguyên cánh tay của mình. Mùi hôi ngày 1 nồng, mặt tôi ngay sát cái lỗ, cố gắng kìm nén cảm giác những thứ dịch trong dạ dày đang mún trồi lên khỏi miệng mình, vẫn chưa sờ dc đến tận cùng. Cố gắng dựa vào cảm giác tìm kiếm 1 lỗ hổng có thể nhét khối sắt vào, những 4 bức tường bên trong vẫn trơn nhẵn. Ngay khi cái lỗ chỉ còn cách cầu vai vài xen ti mét thì cũng vừa lúc tay tôi chạm dc vào sâu bên trong. Tên nào thiết kế quả là đoán như thần, cánh tay tôi vừa khít để chạm đến tận cùng cái lỗ này.

Và quả y như dự đoán. Ngay bức vách tận cùng nằm sau bên trong quả thật có điểm lõm vào, lần này là hình vuông. Xem ra tôi đoán đúng rồi, những khối sắt quả nhiên là chía khóa giúp cả 2 cùng sống sót ra khỏi căn phòng này. Tôi nhanh chóng lấy tay ra, hơi giật mình, nguyên cánh tay tôi từ bàn tay đến vai lúc này là trộn lẫn của máu, kèm theo 1 thứ màu trắng và vàng mà tôi khấn sao mình suy đoán sai, mùi khá khó ngửi. Nhưng ko còn thời gian mà sạch sẻ ở đây, mạng sống quan trọng hơn. Tóm lấy khối sắt hình vuông, tôi đưa nó vào bên trong cái lỗ, khi nãy lúc khối sắt tròn vừa đưa vào thì vài giây sau cánh cửa đóng lại. Tôi ko muốn mình sống sót thành 1 thành què cụt tay đâu. Ngay khi vừa gắn khối sắt vào, tôi rút tay ra nhanh hết mức có thể.

LẠCH CẠCH...KỊT...KỊT...KỊT...

Âm thanh vừa nãy lại vang lên, y như tôi đoán. bên hông cái lỗ nhanh chóng chui nhanh ra 1 miếng sắt chặn ngay phía trước. tạo thàng 1 vách tường hoàn chỉnh. Vậy là 2 khối sắt đã hoàn thành, còn 2 khối nửa. Ngó lên trên màn hình

[THỜI GIAN : 1 GIỜ 2 PHÚT 11 GIÂY]

Chết cha, ko đủ thời gian tìm cái thứ 3 rồi. Chắn chắn nó nằm đâu đó dưới sàn nhà, nhưng trước đó phải wa được cái tiến trình tiếp theo đã

"Này." Tôi la lên

"Cái gì ?" Ông chú nhăn nhó lên tiến

"Sắp đủ 30p rồi kìa."

"Khốn nạn" Ông ta chửi tục sau khi ngó lên ti vi

Cái tủ đồ vẫn mang lại cho tôi cảm giác an toàn nhất lúc này. Tôi lại chui vào bên trong đó, giơ lên miếng sắt, sẵn sàng cho bất kì cái gì chuẩn bị xuất hiện. ko quên tóm lấy 2 khối sắt còn lại nhét vào 2 bên túi quần.

[THỜI GIAN : 1 GIỜ 1 PHÚT 20 GIÂY]

Cố nén cơn đâu, lão ko còn cách nào khác là cố gắng chui vào bên trong cái tủ phía trên mình, lần này lão lôi ra toàn bộ mọi thứ bên trong 1 cách thô bạo, sau đó dùng hết sức bình sinh nhét cả cơ thể vào. Làm tôi cứ liên tưởng đến con bạch tuột cố nhét cả người nó vào cái hũ nhỏ xíu.

[THỜI GIAN :1 GIỜ 00 PHÚT 00 GIÂY]

[XÁC NHẬN TIẾN TRÌNH : LƯỠI CƯA]

Há hốc mồm, quả thật là vậy, những cái trước còn khá trừu tượng khó đoán. Nhưng cái này dễ đoán đến trăm phần trăm, chắn chắn tiếp theo đây chúng tôi sẻ dc kết bạn với những cái vòng chi chít đầu nhọn, quay với tốc độ cao và xé nát cơ thể bọn tôi như cắt 1 mẫu bánh mì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro