-Đoản 4- Mèo nhỏ của sói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác Giả: 巫奈正在码子

Trans/edit: FallinLoveWenZhu

-----------------------------------------------

Ở trường trung học Thời Đại, có một số bạn cùng lớp luôn bắt nạt Chu Chí Hâm, Nhưng họ không biết rằng họ sẽ phải đối mặt với những điều khủng khiếp sau này khi bắt nạt cậu ấy.

"Tại sao lại bị thương?" Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Chu Chí Hâm, "Tôi xin lỗi vì lại gây phiền toái cho cậu rồi." Chu Chí Hâm nhẹ nhàng nói, và đột nhiên có một bàn tay to cầm lấy tay cậu như cầm tay một con mèo con bị thương vậy.

"Được rồi, đợi ở đó tôi sẽ dạy những người hôm nay bắt nạt cậu một bài học," nhìn thấy Chu Chí Hâm muốn nói điều gì đó, Lưu Diệu Văn đã nhanh tay đặt Chu Chí Hâm xuống và bước vào lớp của cậu.

Lưu Diệu Văn ở trường trung học Thời Đại nổi tiếng chuyên đi bắt nạt người khác , về việc anh theo đuổi Chu Chí Hâm là điều mà cả trường ai cũng biết và có thể được miêu tả là bạo dạn và rất mãnh liệt , nhưng có một số người ghét Lưu Diệu Văn vì ghen tị và nhắm mục tiêu vào bắt nạt Chu Chí Hâm. Chu Chí Hâm giống như một chú mèo con vậy, ngoan ngoãn mềm yếu, luôn trông rất thanh tú và ít nói.

Khi Lưu Diệu Văn tìm thấy người đã bắt nạt Chu Chí Hâm, anh liền vẫy tay một cái, những người phía sau anh đã lao vào tẩn cho mấy người bắt nạt Chu Chí Hâm một trận ra trò. Lưu Diệu Văn nắm lấy đầu đại ca của bọn họ bằng một tay rồi nói:" Dám động vào người con trai của Lưu Diệu Văn này. Nếu mày còn để em ấy xảy ra chuyện này một lần nữa, thì hậu quả  sẽ không chỉ như thế này đâu." Lưu Diệu Văn để lại câu nói rồi quăng thằng đó  qua một bên rồi bỏ đi, cái khí chất này có thể nói là không thua gì  một bậc sói vương.

Sau khi Lưu Diệu Văn rửa tay xong , anh ta liền chạy đi tìm con mèo con của mình. Khi Lưu Diệu Văn bước vào ký túc xá thì nhìn thấy Chu Chí Hâm đang bôi thuốc ở tay, Lưu Diệu Văn liền lấy tăm bông từ tay Chu Chí Hâm và nhẹ nhàng xoa thuốc cho cậu. Khi Lưu Diệu Văn nhìn thấy biểu cảm buồn bã của Chu Chí Hâm, anh đã cảm thấy rất là đau lòng.

Ngày hôm sau,  ta thấy Lưu Diệu Văn cầm bản kiểm điểm trên bục chào cờ và nói một cách dõng dạc: "Nếu ai còn có ý định dám động đến Chu Chí Hâm thêm lần nào nữa, thì kết cục của kẻ đó sẽ không đơn giản như là bị đánh đâu." Nói xong, anh ta chạy đến đứng bên cạnh Chu Chí Hâm trước sự ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa của thầy cô, học sinh toàn trường.

Cũng kể từ ngày đó, không còn ai dám bắt nạt Chu Chí Hâm nữa, ngoại trừ những kẻ liều mạng .

Chúng ta thấy đó, vua sói cũng có cách bảo vệ rất tốt cho chú mèo con của mình mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro