Chưa Bao Giờ Gọi Tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một ngày đông lạnh lẽo đến thấu xương tim. Cô đứng dưới mưa. Không một thứ gì che chắn. Cô đứng đó. Hai dòng lệ cứ vậy mà tuôn rơi.
"Ào ào! Lộp độp!". Mưa vẫn cứ rơi. Mặc dù không cố ý nhưng chính nó đã làm cô mệt mỏi và khuỵu xuống.
.
Cô bỏ cuộc.
.
Sẽ chẳng còn ai chạy đến và đỡ cô dậy, cõng cô, bế cô, che chắn cho cô, chăm sóc cô những lúc cô mệt mỏi như thế này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro