Chương 2: Fate/Zero

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ai đó. . .cứu với. . ."

Ở trong một căn phòng thiếu thốt ánh sáng, một cái tiểu nữ hài nhìn lũ côn trùng hình thù kinh tởm từng bước đến gần mình, không chịu được rên rỉ cầu xin.

Ở phía sau lũ côn trùng, có một lão già đầy kinh dị bình thản đứng xem cảnh này diễn ra, không hề có ý định ngăn cản.

"Cứu với. . ."

Thấp giọng rên rỉ, tiểu nữ hài nhắm hai mắt lại, như là đánh cuộc vào hi vọng cuối cùng.

Đúng lúc này, cứ như là đáp lại lời kêu gọi của tiểu nữ hài, một cái dòng xoáy xuất hiện trước người cô.

Từ trong đó, một người thiếu niên tóc đen chậm rãi đi ra.

Nhìn thấy một người lạ mặt bỗng nhiên xuất hiện, lão già nhíu mày, đầy hứng thú đánh giá cậu.

"Người trẻ tuổi, có thể vượt qua được kết giới của nhà Matou để xâm nhập vào nơi này, cũng có một chút tài năng, hãy xưng tên họ đi!"

Vừa mới bước ra khỏi cái dòng xoáy, Tokiwa Sougo chưa kịp tỉnh hồn thì nghe thấy giọng nói khàn khàn, đầy kinh tởm.

Trên mặt không hề che giấu vẻ chán ghét, Tokiwa Sougo nhìn về vị trí phát ra thanh âm

Chỉ thấy, đó là một lão già gầy gò, đầu không hề có một sợi tóc, trên người mặc một bộ kimono cổ lão, hai mắt trắng dã, tay chống gậy đầy hứng thú nhìn cậu.

Nhíu mày, Tokiwa Sougo lại nhìn quang cảnh xung quanh, chỉ thấy khắp nơi toàn là côn trùng với côn trùng, đồng thời, cậu cũng nhìn thấy một bé gái tóc đen ngồi co rúm người ở sau lưng.

Hơi chút chỉnh lý lại trí nhớ, cuối cùng Tokiwa Sougo cũng biết mình đang ở đâu.

Thế giới Typemoon, thành phố Fuyuki, nhà Matou, năm 1994.

Cũng là thời gian một tháng trước cuộc chiến chén thánh lần IV.

Lão già trước mắt cậu tên là Matou Zouken, hay có tên gọi khác là Makiri Zolgen, là gia chủ gia tộc Matou.

Còn cô bé đang co lại một đoàn run lẩy bẩy là Tohsaka Sakura, à không, hiện tại phải gọi là Matou Sakura mới đúng.

Do gia tộc Matou càng ngày càng xuống dốc, thậm chí đời này cũng không có một cái người thừa kế nào, cho nên Matou Zouken xin một đứa bé từ gia tộc Tohsaka để làm con thừa tự, và đó chính là Sakura.

Ít nhất, đó là lí do mà Matou Zouken sử dụng để nhận nuôi Sakura.

Trên thực tế, mục đích của ông ta là muốn bồi dưỡng Sakura trở thành Tiểu Chén Thánh, để có thể thực hiện nguyện vọng của mình và bầy sâu gớm ghiết đang bò lổm cổm trên sàn nhà chính là công cụ cải tạo của Matou Zouken.

Ở kiếp trước, trong lúc xem bộ light novel Fate/Zero, Tokiwa Sougo rất căm tức trước hành động của lão già Matou Zouken này. Tuy hiện tại sự phẫn nộ đó đã bay đi phần nào nhưng Tokiwa Sougo vẫn không nhìn được hành động của Matou Zouken.

Trong lúc những suy nghĩ đó lướt qua đầu Tokiwa Sougo, Matou Zouken bắt đầu mất kiên nhẫn, thân là gia chủ gia tộc Matou, ở thành phố Fuyuki này, làm gì có ai dám phớt lờ hắn.

Vậy mà người lạ mặt này không chỉ tự tiện xông vào nhà Matou, đã vậy còn không thèm để hắn vào mắt, dù là sống hơn 500 năm lão quái vật như Matou Zouken cũng không nhịn được nổi lên cơn giận.

"Tìm chết!"

Khẽ quát một tiếng, Matou Zouken vận dụng ma lực điều động côn trùng tấn công Tokiwa Sougo.

"Thú vị. . ."

Khóe miệng bức lên một cái đường cong, Tokiwa Sougo bấm công tắc kích hoạt Ridewatch màu trắng mặt đỏ trong tay.

[Wizard]

[Defend]

Ngay lập tức, một cái vòm lửa hơn hai mét xuất hiện trước mặt Tokiwa Sougo và đốt cháy những con côn trùng chạm vào đó.

"Ma thuật nguyên tố?"

Matou Zouken ngoài ý muốn nói.

"Chỉ có vậy thôi sao?"

Tokiwa Sougo nhàm chán lên tiếng, sau đó giơ ngón tay chỉ vào mặt Matou Zouken.

"Vậy thì chết đi!"

[Chōīne, Blizzard! Saikō!]

Chữ 'chết' vừa ra khỏi miệng, âm thanh máy móc vang theo, ngay lập tức, một cái hư ảnh đầu rồng xuất hiện và phun ra một cơn bão tuyết.

Không kịp phản ứng, Matou Zouken và những con côn trùng xung quanh hắn ngay lập tức bị đóng băng.

Nhìn khối băng điêu trước mặt, Tokiwa Sougo khó chịu bĩu môi, vẫy tay một cái, trong chớp mắt, khối băng vỡ tung thành từng mảnh vụn rồi tan biến trong không gian.

"Lão già nhàm chán. . ."

Lẩm bẩm một câu như vậy, Tokiwa Sougo quay mặt về phía Matou Sakura ở sau lưng mình, tùy ý nói.

"Từ giờ trở đi, nhóc đã được giải phóng khỏi nhà Matou rồi, có muốn quay về với cha mẹ không?"

"Quay về với. . .cha mẹ. . .?"

Thì thầm nói, Matou Sakura không khỏi hồi tưởng lại gia đình mình, nhưng sau đó lại không thể kìm chế run lẩy bẩy, hai tay ôm đầu hét toáng lên.

"Không. . .không muốn. . .không muốn đâu. . ."

Nhìn thấy biểu hiện của Matou Sakura, Tokiwa Sougo không khỏi dâng lên lòng thương tiếc.

Chỉ mới mấy tuổi đầu đã bị cha mẹ đưa đi khỏi nhà, sau đó rơi vào trong tay lão già Matou Zouken, nếu không phải mình đúng lúc xuất hiện ở đây, thì có lẽ Sakura đã rơi vào thảm trạng như trong tiểu thuyết rồi.

Nghĩ như vậy, Tokiwa Sougo đưa tay xoa xoa mái tóc Sakura.

"Nếu nhóc không muốn quay lại, thì đi theo ta có chịu không?"

"Đi theo onii-chan sao?"

"Ừm, đi theo onii-chan. . ."

---------

Ngày hôm sau, tại nhà Tohsaka.

"Vậy sao. . ."

Đọc tin tức do sử ma truyền đến, người trung niên hơi nhíu mày, nhưng không hề tỏ ra thất thố, vẫn giữ nguyên động tác ưu nhã của mình.

"Nhà Matou gia chủ, Matou Zouken bị một người lạ mặt giết rồi à. . ."

Đứng ở sau lưng ông, người thiếu phụ xinh đẹp trên mặt hiện ra vẻ lo lắng, chỉ thiếu chút nữa là khóc run rẩy nhẹ giọng nói.

"Vậy. . .con bé Sakura đâu rồi?. . ."

Nghe vậy, người trung niên trầm mặc lại.

Người trung niên đó, chính là gia chủ nhà Tohsaka, Tohsaka Tokiomi, còn người thiếu phụ đứng sau lưng ông chính là vợ ông, Tohsaka Aoi.

"Tuy không biết tình trạng hiện tại của Sakura thế nào, nhưng có lẽ. . .con bé vẫn còn sống. . ."

Tohsaka Tokiomi không quá tự tin nói.

"Aoi, tuy anh dự tính đợi vài ngày nữa rồi mới cho em với Rin rời khỏi thành phố Fuyuki, nhưng có lẽ hiện tại em nên đi đi, còn chuyện của Sakura. . .thì cứ để anh lo."

"Vâng. . ."

Tuy trong lòng Tohsaka Aoi không muốn, nhưng là một người phụ nữ trong gia đình quý tộc như nhà Tohsaka, cô không phản đối ý kiến của chồng mình, nói một tiếng sau đó lui về chuẩn bị hành lý rời khỏi thành phố Fuyuki.

Còn Tohsaka Tokiomi sau khi thấy Tohsaka Aoi rời khỏi phòng thì đứng dậy, hai mắt nhìn về phía bầu trời, không biết đang suy nghĩ lấy gì.

-------

Đức, lâu đài nhà Einzbern.

Trong một căn phòng, một lão già tóc trắng và một người đàn ông tóc đen đang ngồi nói chuyện với nhau.

Hai người họ chính là nhà Einzbern gia chủ, Jubstacheit von Einzbern và con rể nhà Einzbern, sát thủ ma thuật sư (Magus Killer), Emiya Kiritsugu.

Trầm mặc một hồi, Emiya Kiritsugu lên tiếng.

"Theo tình báo nhận được, nhà Matou gia chủ, Matou Zouken đã bị giết bởi một người bí ẩn. . ."

"Vậy sao?"

Nghe vậy, Jubstacheit tùy ý đáp lời, rõ ràng không có đem chuyện này để ở trong lòng.

"Đúng rồi, thánh di vật đã chuẩn bị hoàn tất, cậu với Irisviel cũng nhanh chóng chuẩn bị để triệu hoán Servant đi."

"Rõ rồi."

Nhìn thấy Jubstacheit không quan tâm đến việc Matou Zouken bị giết, Emiya Kiristugu âm thầm thở dài, dự tính tự điều tra sau, bởi vì bản năng của ông cảnh báo rằng, chuyện của Matou Zouken không đơn giản như vẻ bề ngoài.

-------

"Lão già chết rồi!?"

Đang trên đường trở về thành phố Fuyuki, con thứ nhà Matou, Matou Kiriya nhận được điện báo rằng Matou Zouken đã chết.

"Biết rồi."

Nói xong, Matou Kiriya cúp điện thoại, tuy trên mặt không thể hiện ra vẻ gì nhưng trong lòng thì cực kỳ cao hứng.

Sống trong nhà Matou được hơn hai mươi năm, tính cách của Matou Zouken thế nào, Matou Kiriya phi thường rõ ràng, nếu không phải hôm qua nhận được cuộc điện thoại của Tohsaka Aoi nói rằng Sakura đã bị lão ta nhận nuôi thì có lẽ Kiriya cũng không dự tính quay về thành phố Fuyuki làm gì.

"Không biết Sakura sao rồi?"

Nhìn về vị trí thành phố Fuyuki, Matou Kiriya như quyết định điều gì, cắn răng lên chuyến xe chạy về thành phố Fuyuki.

--------

Chỉ trong vòng chưa đến một ngày, tin tức gia chủ nhà Matou, Matou Zouken bị giết đã lan đi toàn bộ giới ma thuật, vậy mà người gây nên chuyện này hiện tại lại đang ngồi tận hưởng ở một quán ăn gia đình, trên mặt treo lên nụ cười nhìn Matou Sakura. . .à không, giờ phải gọi là Tokiwa Sakura mới đúng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro