🌻Bức thư từ khói đạn gửi những người đang sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✨ BỨC THƯ TỪ KHÓI ĐẠN GỬI NHỮNG NGƯỜI ĐANG SỐNG ✨
-----///-----
📍Hôm nay, ngày 2/9/2023, cả nước đang hướng về ngày 2/9/1945 năm nào, khoảnh khắc ấy được ví là trang vàng của lịch sử dân tộc, dấu ấn trong lịch sử của toàn thế giới. Giây phút áng Tuyên ngôn độc lập được cất lên, lời Bác đọc như vang vọng núi sông, lời Bác đọc như chảy trong huyết mạch của cả đồng bào nhân dân cả nước.

📍1% Văn Chương lại quay về với câu hỏi: Vì cớ gì, điều gì, mà hôm nay, chúng ta lại được nở nụ cười chúc tụng cho nền độc lập dân tộc ấy? Nhờ ai mà ngay tại thời khắc này, niềm hân hoan tự do được uống cạn, nền hoà bình được đi vào trang sử sách của nước nhà? Hãy cùng chúng tớ lật giở bức thư được gói lại kĩ càng giữa cánh rừng, bức thư với những nét nguệch ngoạc run rẩy vì đói, bị thương khi đứng trước thời khắc sinh tử của những người chiến sĩ Vũ - Chí - Dũng từ Trung đội Ký con để đánh đổi lấy độc lập tự do cho dân tộc, một bức thư đi từ khói đạn lửa bom đến phút giây hoà bình thiêng liêng, trao đến tay những người đang sống:

[...]
Mỗi người đứng trước cái chết của mình cố gắng dùng một chút sức còn lại, quả thật rất ít ỏi, để thay nhau chấp bút. Chúng tôi đã chọn cây gỗ tơ còn sống lâu này làm trụ, giúp nhau mắc võng cho từng người, thống nhất nhau tư thế nằm trên võng, sắp xếp vài đồ vật còn lại… Chúng tôi sẽ chết ung dung thư thái như đã từng sống mãnh liệt mà thư thái với công việc chúng tôi đã làm…

Thời gian không chờ chúng tôi nữa. Chúng tôi đã cảm thấy sắp đến giờ phải từ giã cõi đời này rồi. Trước khi ra đi, thư phải được bảo quản cẩn thận để tránh thời gian mưa nắng phũ phàng. Thư. Thư phải về tới tay những người đang sống…

Nếu lá thư này được về với đồng đội chúng tôi trong Trung đoàn BG quân giải phóng miền Nam hay một đơn vị bạn nào đó qua đây, xin chuyển lên giùm cấp trên.

Tiểu đội Giải phóng quân chúng tôi  trong Trung đội “Ký Con” đã hoàn thành nhiệm vụ. Chúng tôi mong được ghi nhận rằng chúng tôi đã từng sống, chiến đấu và đã chết trong một mùa Xuân giữa đất trời như trăm ngàn cái chết của người Việt Nam chân chính cho Tổ quốc và dân tộc sống còn.

Còn như chúng tôi được phát hiện muộn hơn sau 5 năm – 10 năm – tự do quý giá, thì xin cho chúng tôi – gởi đến những người đang sống, sống đúng ý nghĩa của nó, trong một thời đại vinh quang, lời biết ơn sâu sắc vì các bạn đang làm cho cái chết của chúng tôi giữ được  đầy đủ ý nghĩa. Các bạn đang lao động quên mình cũng như chúng tôi đã chiến đấu quên mình cho đất nước ta ngày nay tươi đẹp, cho dân ta ngày càng ấm no, hạnh phúc, cho xã hội ta ngày càng dân chủ công bằng.

Hay trong trường hợp đến 50-100 năm sau, thư này mới tới những người, có thể gọi là thế hệ mai sau, thì cho phép chúng tôi gửi lời chào xã hội chủ nghĩa, cho phép chúng tôi bày tỏ vui mừng tuyệt diệu vì hạnh phúc và hòa bình đang tràn ngập hành tinh chúng ta mà chúng tôi trở thành những hạt bụi có ích – Và hơn thế nữa nếu được, cho chúng tôi gửi lời chào niềm nở nhất đến những con người ở những vì sao xa xôi, những người bạn mới giữa các hành tinh.

Mùa Xuân giữa rừng miền Đông Nam Bộ.

Vũ-Chí-Dũng”

Nguồn: Báo Tiền Phong
-----///-----
🪶Người cầm bút: Cỏ non
🖌 Người cầm cọ: Quýt
-----///-----
Thông tin liên hệ:
☀️ Email: [email protected]
☀️ Instagram: @1ptvanchuong

CRE F: 1% Văn Chương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#học