🌻Thơ Haiku - Một phân tử cuộc đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✨ THƠ HAIKU - MỘT PHÂN TỬ CUỘC ĐỜI ✨

📍 “Thơ, đong từng ngao như tát bể
Là cái cân nhỏ xíu nhưng lại cân đời.” (Chế Lan Viên)

Tham vọng lớn nhất của thơ ca có lẽ là như thế. Chỉ với ngần ấy chữ nghĩa mà khát khao sinh sự, thâu tóm cả cuộc đời. Nhưng một cách lặng lẽ mà đầy kiêu hãnh, nó vẫn làm được điều đó. Không thể không kể đến những vần thơ Haiku xứ sở Phù Tang, đọc thơ mà cứ như đang đọc lấy một phân tử cuộc đời.

📍 Một phân tử đất trời:
“Từ bốn phương trời xa
cánh hoa đào lả tả
gợn sóng hồ Bi-oa” (Basho)
Cả trời đất rộng mở, vươn mình tới mọi phương chiều kích, để rồi thu lại chỉ vỏn vẹn trong những cánh đào lả tả rơi. Toàn không gian lặng thinh như đứng yên, cho đến phút giây cánh đào rũ mình xuống nước. Bất chợt giữa cái tĩnh mênh mông, cái động mơn man, lan tỏa, nhẹ nhàng và tinh tế. Những khoảnh khắc lụi tàn của sự sống, như hoá bất tử trong cái mênh mông của trời đất. Phải đủ rộng mở, phải đủ tĩnh lặng thì hồn người ta mới rúng động chỉ bởi vài cánh hoa như thế. Vẻ đẹp vô thường “cảm hóa” cả thiên nhiên, đất trời. Cái đẹp của những gì bé nhỏ lại cấu thành nên cái đẹp của vũ trụ bao la vô hạn.

📍 Một phân tử đời người:
“Đất khách mười mùa sương
về thăm quê ngoảnh lại
Edo là cố hương” (Basho)
“Mười mùa sương” lướt qua trong cái chớp mắt đầy chóng vánh. Đời người từ “đất khách” cho đến “quê cũ” cũng chỉ chừng ấy tháng năm. Cái thật sự kết tinh, lắng lọc cả một đời người ấy, mới chính là khoảnh khắc “ngoảnh lại.” “Ngoảnh lại” để nhìn lại tất cả một cách bình tâm, “ngoảnh lại” để chiêm nghiệm từng con người, từng ký ức, và ngoảnh lại để tri nhận những giá trị thật sự vĩnh cửu trong tâm hồn con người: “Edo là cố hương.” Chúng ta đã thử “ngoảnh lại” một lần để gạn khơi, để lưu giữ những giá trị chân chính cho cuộc đời mình hay chưa?

📍 Một phân tử tâm hồn:
“Ôi hoa triêu nhan
dây gàu vương hoa bên giếng
đành xin nước nhà bên” (Chiyo)
Một bông hoa dại thôi cũng đủ khiến một trái tim thanh cao thảng thốt, hân hoan, vui sướng. Chỉ vì “dây gàu vương hoa bên giếng” mà “đành xin nước nhà bên.” Một nét tâm hồn không thể nào tinh tế hơn: nâng niu, trân trọng từng vẻ đẹp nguyên sơ, bình thường mà trong khiết nhất trong dòng chảy đời sống. Một nỗi niềm, một rung cảm bé nhỏ trước cuộc đời thôi cũng đủ chứng minh một tâm hồn đang sống, một trái tim còn hứng khởi vô bờ trong niềm tin yêu cuộc đời rồi. Ấy là cách mà vần thơ soi tỏ những góc hồn tươi xanh của nhân loại.

📍 Có đứng trước thác đời cuồn cuộn mà không dám dấn mình, thì một đời cũng như nước chảy mây trôi, chẳng lưu đọng gì trong tâm hồn vốn trống trải. Một giọt nước đời thôi mà cũng cảm thấu bằng từng lớp da thịt, mà cũng nâng niu bằng toàn vẹn tri giác, thì cũng đã sống xứng đáng với chữ “sống” rồi. Thơ Haiku đã cho con người ta được sống như thế.
-----///-----
🪶 Người cầm bút: Vô lề
🖌 Người cầm cọ: Quýt
-----///-----
Thông tin liên hệ:
☀️ Email: [email protected]
☀️ Instagram: @1ptvanchuong

CRE F: 1% Văn Chương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#học