Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoài trời lác đác những hạt mưa đầu hạ, lòng KiKwang nóng như lửa đốt vì mãi mà Yoseop chưa về.Những lần trước chỉ 11 giờ là cậu đã về gặm gặm đôi tai KiKwang huyên thuyên đủ thứ về chuyện tình giữa cậu và quản lí Nam. Cảm thấy không ổn khi đã quá 12 giờ KiKwang ra cửa phòng trọ đợi Yoseop. Vừa mở cửa thì bị vướng vào vật gì đó lầm KiKwang giật mình lùi lại vài bước. Nheo mắt quan sát cậu gần như hét lên

-Yoseop, Sao cậu ngồi đây hả đồ ngốc. Có nhà không vào muốn chết à-KiKwang lao tới ôm trọn Yoseop trong lòng tham lam truyền cho cậu chút hơi ấm

Chỉ chờ có vậy nước mắt Yoseop bắt đầu trào ra khó lòng kiểm soát

-Kwangie ...ô......ô ....huuuuuuuu....KiKwangah.....huuuuuuu

-Nói....Cậu bị sao thế hả. Quản lí Nam làm gì cậu

-Mình..HyunGu..huu.......anh ấy không làm gì mình cả.....huuuu....chúng mình chia tay rồi -Yoseop khóc mối lúc một lớn hơn

-Mình biết ngay con người đó không có gì tốt đẹp mà. Vào nhà ngay. Ai cho cậu vì một người như vậy mà hành hạ bản thân. cậu mà bị sao mình ăn nói với bác gái sao đây-KiKwang làm bộ xách mắng cùng lúc xốc vai Yoseop dìu vào nhà

-Chỉ có cậu là tốt với mình nhất thôi -Yoseop hít hít mũi

Vài tiếng trước, Yoseop. Cậu đã muốn rời đi.

Muốn đi, đi về nơi có ánh sáng. Rời bỏ nơi này

Thế nhưng cậuchỉ có thể đem bản thân giấu vào một góc nào đó mà ánh mắt người đời không soi mói tới.
Không để người khác tìm được. Không thể bị người khác nhìn thấy.


Tới khi nhận ra KiKwang vẫn bên cạnh cậu.


Mới cảm thấy ấm lòng làm sao
-----------
Sáng
Có vẻ dính chút mưa cộng với cơ thể ốm yếu bẩm sinh nên Yoseop hơi sốt. Mặt cậu đỏ lựng và giọng thì khàn khàn tới mức khó nghe. KiKwang nói cậu ở nhà nghỉ ngơi nhưng cậu nhất định không chịu, một hai cứ đòi đi làm. Thật là cứng đầu KiKwang đành đầu hàng.


Hôm nay bar được một vị khách bao . Nghe nói là kỉ niệm hai năm  với bạn gái.


"Đúng là những kẻ giàu có thật biết cách vung tiền qua cửa sổ" -Yoseop tự nhủ


Nhớ lại lần kỉ niệm 22 ngày của cậu và người yêu cũ chỉ một bịch hạt dẻ nướng , dựa vào vai anh ngắm hoànghôn bên sông Hàn đã ấm thiệt ấm rồi.
Cánh môi mệt mỏi vẽ lên một nụ cười ngây ngốc


Chắc em nên quên đi thôi
--------------------
Không khí tại biệt thự của Yong tổng tài lúc này thật đáng sợ. Đám gia nhân đến thở cũng không dám phát ra tiếng bởi không ai biết sẽ bị đuổi việc vào thời khắc nào
Sự thể đại khái là Yong tổng tài cố bỏ tâm ý đặt trọn nhà hàng YET để hôm nay cùng HyunA tiểu thư kỉ niêm hai năm ngày hai người chính thức hẹn hò. Nhẫn rồi Hoa rồi ban nhạc cả loại rượu quý ngài cố ý đặt từ Đức 2 tháng trước đều sẵn sàng. Aya vậy mà mới khi nãy HYunA tiểu thư gọi điện thông báo phải bay gấp sang Việt Nam chuẩn bị cho buỗi biểu diễn giao lưu văn hóa Hàn Quốc Việt Nam. Khi ấy tổng tài đáng kính của họ chỉ ôn nhu "em đi may mắn nhé" còn cười cười nữa chứ. HyunA tiểu thư ơi là HyunA tiểu thư cô đâu có biết sau câu nói ngọt ngào và nụ cười ấy thì đám gia nhân chúng tôi lòng lo nơm nớp như có bom nổ chậm không?


JunHyung gầm lên phá tan bầu không khí nặng nề
-Cút.........cút hết......... Khôn hồn đừng lảng vảng trước mắt ta


kèm theo đó là cơ số tiếng đổ vỡ. Này bình cổ, này ly tách, này lọ hoa ,này bình trà........ đã được yên vị dưới nền đá hoa cương. Lạnh lẽo


Đi một mạch ra gara JunHyung tra chìa khóa vào ổ cắm rồi nhấn ga vọt ra khỏi cổng lớn/ Bóng chiếc xe từ đó cũng xa dần
Quản gia Jung lắc đầu ngao ngán
-Mong sao khi trở về biệt thự tâm trạng của tổng tài sẽ tốt lên. Bằng không chúng ta khó sống lắm- đoạn ông quay sang bên những cô nữ giúp việc- Mấy cô cũng liệu chăm sóc cho JunAh . Nó là bảo bối của Tổng tài. Nó có mệnh hệ gì mạng cả nhà các cô cũng không đền được đâu
JunHyung dừng xe trước bar YET. HyunA sẽ không đến, anh còn đến làm gì chứ?


...


Yong tổng tài mọi thứ ngài cố ý sắp sếp đã được bố trí một cách ổn thỏa nhất rồi và tôi xin cam đoan sẽ không có sia sót đâu ạ -tay Quản lí bắt đầu giở cái giọng xu nịnh thấy ghét ấy ra


-Lui xuống hết cho ta-JunHyung đập chiếc ly xuống sàn đánh cái choang rồi gầm lên. Tay quản lí mặt cắt không còn một giọt


-Yong tổng tài bớt giận chúng tôi không làm phiền ngài nữa ạ. CHúc ngài và tiểu thư sẽ có những khoảnh khắc đáng nhớ tạo bar của chúng tôi

-Đứng lại...... Để lại một người rót rượu cho ta. ta sẽ trả tiền boa hậu hĩnh -JunHyung đột ngột chuyển ý


-Dạ ......sẽ........sẽ theo ý tổng tài ạ- Tay quản lí nhanh chóng rút ra phía sau


Có một cuộc hội ý nhỏ ngay lập tức diễn ra trong đám nhân viên. Làm gì có kẻ nào ngu nhận công việc này. Dù có được bao nhiêu tiền boa. Đang lúc lo lắng không biết phải xử trí ra sao thì Yoseop từ nhà kho đi ra


-ÔI chao Yoseop cậu rất cần tiền phải không-Tay quản lí chạy lại bên cậu nắn nắn vai


-Phải, thưa quản lí,-Cậu ngây ngốc đáp


-Ngoài kia là vị khách rất quan trọng cậu hãy rót rượu phục vụ anh ta tháng này tôi tăng 50% lương cho. okie


-Được ạ. Chỉ là rót rượu mà, Quản lí cứ yên tâm, nói rồi cậu thay chiếc áo đồng phục mới bước ra quầy mà chẳng hay mình đang bị đám người kia đẩy vào đường chết

...............


-Chào ngài, tôi là.........


-Là cái mẹ gì, rót.........Chẳng kịp nói hết tên đã bị hắn cướp lời, song cậu vẫn bình tĩnh rót ly thứ nhất
-Rượu mẹ gì mà đắng vậy.
.
.
-Đây là thứ rượu đít gì, nhạt thế này
.
.
.-Cậu chơi tôi à, Rượu này cho người uống sao
.
.
-Cậu muốn chết à, rót ly khác
.
.
-Cậu.......bị...... ấc......đuổi việc
-TRời ơi nhịn nãy giờ chứ thề với CHúa Yoseop tôi chịu đựng đủ lắm rồi. Lấy đâu ra thứ người khó chiều khó chịu khó ưa. văng tục như chỗ khong người. Tưởng có chút tiền mà hay à. Tiền boa của anh tôi không cần nữa


NÓi đoạn Yoseop đi thẳng nhà kho chẳng đề hắn kịp phản ứng


-hay lắm, Tôi sẽ nhớ cậu....ấc..Yosep cái đít gì..........cậu biết cái............ấc....cái mẹ gì....... Cậu....ấc......không tồi đâu hahahahahahhahahaaha


Hắn cười lớn làm tay quản lí và hết thảy đám nhân viên run lên từng cơn. Yoseop opwi là Yoseop cậu chọc vào ông trời rồi. Haiz.


Về phần Yoseop cơn sốt đêm qua tìm đến cậu sau gần một ngày làm việc và phục vụ tên khách khó ưa kia. Huh. Khó chịu quá. Khó chịu chết mất. Với lấy bìa thuốc cảm sốt cậu uống vội hai viên rồi vào phòng nghỉ của nhân viên ngủ một giấc. Mong rằng sau khi tỉnh dậy cậu sẽ khá hơn. tên khách gia trưởng thích làm màu kia làm cậu thật khó chịu

Kệ đi, ngủ đã
-Yong tổng tài nhà vệ sinh phía bên này ạ. Đi tới cuối là đến-Tay quản lí miệng nói mà run như sắp chết
-Ấc......toi biết rồi.....ấc..........anh quay lại mau, ai cho theo nhìn trộm tôi
Hừm, tôi chỉ ước không gặp lại ngài thôi ấy tổng tài đáng kính ơi, NGhĩ bụng tay quản lí rút êm mặc kệ tên tổng tài nặc nồng trong men rượu đang lần mò từng bước tới nhà vệ sinh kia
Đập cửa cái rầm, hắn gầm lên
-Waaaaaaaa cái quán bar này nhà vệ sinh đẹp ghê
Rồi mắt hắn từng lên như phát hiện ra gì đó
-Kim HyunA. em trốn trong chăn làm gì thế hả. Ra đây anh còn phải tính sổ với em
Nói đoạn hắn tiến tới bên giường kéo tuột tấm chăn.............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro