Chương 35: Ngư ông đắc lợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Kyler
Beta: Va

"Em mặc kệ, vừa rồi chị đã đáp ứng em." Tô Nghi Tu cúi đầu hôn lên trán Giang Tiểu Âm, ôm cô đi đến cửa rồi nhỏ giọng hỏi: "Chị nghĩ người gõ cửa là ai?"

"Nghi Tu... Em muốn làm gì?" Giang Tiểu Âm có chút kinh hoảng mà lắc đầu.

"Yên tâm, em sẽ không mở cửa."

Tô Nghi Tu nói xong liền đè lưng Giang Tiểu Âm lên cửa huyền quan, gắt gao nhéo mông cô, bắt đầu đâm sâu vào. Mặc kệ là Khúc Cẩn hay là Trương Sư Lễ ở bên ngoài, anh đều phải cho bọn họ nghe được Tiểu Âm của anh bị anh làm đến thoải mái rên rỉ.

"Không cần... Ân ân... Đừng ở chỗ này......"

"Không cần? Tao huyệt chị so với lúc nãy còn kẹp chặt hơn." Tô Nghi Tu cũng không có tiếp tục hạ giọng, "Dương vật lớn của em suýt chút còn bị tao huyệt của chị Tiểu Âm cắn đứt, còn nói không cần."

"Chị không có..." Tưởng tượng đến ngoài cửa có người, Giang Tiểu Âm liền khẩn trương, "Sẽ bị nghe thấy... Nghi Tu, em nhỏ giọng... A a... Một chút a..."

"Sẽ không nghe thấy, chất lượng cửa phòng cách âm chống nghe trộm đặc biệt tốt."

Tô Nghi Tu!

Khúc Cẩn đứng ngoài cửa nghe anh lừa gạt Giang Tiểu Âm, dù tức giận nhưng cũng không có làm gì được. Trận pháp không dễ phá, tạm thời căn bản là vào không được, huống chi Trương Sư Lễ còn ở bên cạnh.

"Anh ở chỗ này làm gì?" Khúc Cẩn mắt lạnh nhìn Trương Sư Lễ mặt đỏ tai hồng, "Nghe cháu mình làm tình cùng người khác sao?"

"Không phải, tôi không có..."

Trương Sư Lễ hoảng loạn vẫy tay, Giang Tiểu Âm rên rỉ làm người đã 35 tuổi vẫn chưa tiếp xúc với tình yêu nam nữ như anh, tâm hoảng ý loạn đồng thời còn có chút khó chịu.

"Tôi tôi tôi đây liền đi." Trương Sư Lễ quay đầu chuẩn bị thoát khỏi cảnh tượng vừa hương diễm lại xấu hổ này, nhưng sau khi đi hai bước anh lại quay đầu túm chặt Khúc Cẩn, "Cậu cũng mau đi cùng tôi."

"Đừng chạm vào tôi."

Dương khí trên người đàn ông này làm cánh tay bị bắt lấy của Khúc Cẩn đau đớn như bị kim đâm.

"Cậu không đi theo tôi, tôi sẽ không buông tay." Trương Sư Lễ một chút biểu tình ý tứ thoái nhượng cũng không có. Trong suy nghĩ của anh, quỷ nên đến địa phương mà nó phải đến, chứ không phải ở lại nhân gian, lại còn ở bên cạnh cháu của anh.

"Ngu xuẩn." Cuộc đời Khúc Cẩn ghét nhất loại người này: "Anh muốn làm thêm vài lần chim cò đánh nhau ngư ông đắc lợi?"

Trương Sư Lễ suy nghĩ hơn nửa ngày mới lý giải được ý tứ của Khúc Cẩn.

Anh nhìn vào cửa phòng phía sau Khúc Cẩn, nhấp miệng trầm mặc một hồi mới mở miệng nói: "Tô Nghi Tu là bạn trai của Tiểu Âm..."

"A."

Khúc Cẩn cười lạnh một tiếng.

Mặc kệ là anh hay là Tô Nghi Tu đều nhìn ra được cho dù đã biết Giang Tiểu Âm là cháu của mình, nhưng trong lòng Trương Sư Lễ vẫn còn ôm tình cảm nam nữ kia, chẳng qua anh mãnh liệt phủ nhận, còn tự nhủ đó chỉ là thân tình.

Anh cũng không có hứng thú thức tỉnh tên đàn ông đáng ghét này.

Nghĩ như vậy, Khúc Cẩn cũng không muốn cùng Trương Sư Lễ tiếp tục ở chỗ này.

"Buông tay, tôi trở về văn phòng."

"Nghi Tu... Tao huyệt bị thao hỏng rồi... A a... Chậm một chút... Sướng quá..."

Tiếng rên rỉ cùng tiếng kêu sau cánh cửa càng lúc càng lớn, ai cũng nghe được Giang Tiểu Âm bị Tô Nghi Tu làm thoải mái bao nhiêu. Trương Sư Lễ mặt đỏ sắp bốc cháy, anh buông Khúc Cẩn, nhìn Khúc Cẩn xuống lầu xong lại lập tức đi theo.

Nghe tiếng bước chân bên ngoài dần dần biến mất, Tô Nghi Tu cười cười lúc này mới ôm Giang Tiểu Âm đến phòng ngủ của anh, ở trên giường làm cô thoải mái đến kêu không nổi.

"Nghi Tu..."

"Làm sao vậy?" Tô Nghi Tu ôm cô vào lòng, hôn hôn khóe miệng cô.

"Em tên xấu xa này sao có thể bắn ở bên trong."

Anh bắn tinh xong, dương vật nửa mềm vẫn còn cắm bên trong tiểu huyệt cô, chặn toàn bộ tinh dịch vừa rồi không kịp rút ra mà bắn ở bên trong.

"Còn không phải bởi vì tao huyệt chị Tiểu Âm đạt cao trào mà cắn dương vật không buông." Tô Nghi Tu ủy ủy khuất khuất mà giải thích, lại ở trong thân thể Giang Tiểu Âm đỉnh côn thịt hai cái, "Hơn nữa Tiểu Âm, vừa rồi rõ ràng chị cũng nói là bắn vào chị rất thoải mái."

"Em không thể chỉ thoải mái một lúc, sau đó đối đãi với chị vô tình như vậy.

"Cút!"

Giang Tiểu Âm vô lực mắng Tô Nghi Tu một tiếng, sau đó dùng sức lực cuối cùng đánh lên ngực anh một cái.

"Chị muốn đi mua thuốc." Cô giãy giụa suy nghĩ muốn từ trên giường bò dậy.

"Em đi mua." Ấn Giang Tiểu Âm trở lại giường, Tô Nghi Tu rút côn thịt từ tiểu huyệt cô ra, "Chị nghỉ ngơi cho tốt."

"Lại mua một hộp áo mưa......"

Tô Nghi Tu mặc xong quần áo lại nghe thấy Giang Tiểu Âm nói gì đó, nhưng mà thanh âm quá nhỏ căn bản anh chưa nghe rõ.

"Ân?"

"Áo mưa!"

Nhận được câu trả lời kèm theo một cái gối bay về phía mặt anh, Tô Nghi Tu bắt được chiếc gối nhếch miệng nở nụ cười. Ý tứ mua áo mưa chính là về sau còn có thể tiếp tục, anh cũng sắp vui vẻ đến chết.

"Em sẽ mua thêm mấy hộp."

Sau đó là cái gối thứ hai ném tới.

Tô Nghi Tu mang vẻ mặt đầy cảnh xuân, cười đến nhộn nhạo liền thấy Trương Sư Lễ ngồi ở hàng hiên, mặt lúc hồng lúc trắng, không cần đoán, Tô Nghi Tu liền biết anh đang suy nghĩ gì.

"Cậu nhỏ." Anh cười gọi Trương Sư Lễ một tiếng.

Trương Sư Lễ đang thất thần bị Tô Nghi Tu gọi một tiếng sợ tới mức giật mình, anh ngẩng đầu nhìn Tô Nghi Tu lắp bắp nói: "Cậu không phải..... Cùng Tiểu Âm......" Càng nói càng cảm thấy không đúng, Trương Sư Lễ lập tức xấu hổ ngậm miệng.

Tô Nghi Tu không có một chút kiêng kỵ về chuyện để Trương Sư Lễ biết, không bằng anh sẽ rất vui lòng cho Trương Sư Lễ biết, sau đó để anh ta biết khó mà rút lui.

"Tôi đi mua thuốc." Tô Nghi Tu giải thích, "Tiểu Âm hiện tại vẫn chưa muốn sinh em bé."

"Em.. Em bé......"

"Đúng rồi, chờ đến khi tôi cùng Tiểu Âm kết hôn, có thể mời cậu nhỏ đảm đương vị trí chủ hôn lễ không?"

"Không được!" Trương Sư Lễ cơ hồ theo phản xạ có điều kiện mà nói không được, nói xong lập tức ý thức được phản ứng này rất kỳ quái, anh nhanh chóng giải thích nói, "Tiểu Âm cô ấy sẽ không nguyện ý......"

"Hiện tại cậu là thân nhân duy nhất của chị Tiểu Âm."

Tô Nghi Tu sang sảng mà đối Trương Sư Lễ cười cười: "Chờ Tiểu Âm suy nghĩ thông suốt, chị ấy nhất định sẽ tiếp thu cậu."

"Thân nhân......"

"Không được, tôi không thể tiếp tục lề mề, Tiểu Âm còn ở trên lầu chờ tôi đi mua thuốc."

Anh vẫy vẫy tay với Trương Sư Lễ, thoạt nhìn rất sốt ruột mà chạy xuống dưới lầu, lúc chạy còn nhỏ giọng thì thầm: "Cũng không biết Tiểu Âm muốn mua áo mưa loại nào, mua sai mà bị giận thì làm sao bây giờ?"

--------

Cậu nhỏ: Các người ai cũng khi dễ tôi QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro