Duyên phận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Những ng mà chúng ta ngặp ko phải là tình cờ mà họ đi ngang qua đời ta là có một lý do

Tôi ngặp em ở góc quán quen. Đầu tóc em bối rối , nước mắt lưng tròng, em đg khóc cho con tym vụn vỡ, khóc cho những mãnh vỡ tình yêu

Em có bk ko cx có rất nhiều cô gái đg khóc, khóc cho những tình yêu vụn vỡ. Khóc cho những mối tình chưa kịp thành tên, nhiều cô gái như e  cứ tựa mình vào nổi nhớ  những kỷ niệm đã phai màu , bất cẩn trái tym , bất cần tình yêu phối mặt cho dòng đời chôi chảy 

Đó là duyên phân 

Chúng ta ngặp đc nhau đã là duyên , ngặp nhau cx là duyên,  quen nhau cx là duyên . Duyên đén rồi duyên đi để lại cho ta nổi tuyệt vọng . Em đừng quá tuyệt vọg,  đừng quá ưu buồn mà quên mất lý trí,  em hãy  tạo cơ hội đừng ôm khư khư cái quá khứ đã phai màu ấy.  Trời hôm ấy đã mưa,  mưa rất to ng ta ns khi mih buồn nhất và đau lòng nhất thì tr sẽ mưa. 

Ngoài kia cx có nhiều cô gái như em,  nhữg cô gái đã khóc,  khóc cho con tym tan nát khóc cho cái tình yêu rẻ mạt.  Ng đến rồi ng đi , ng cho ta nổi dung nhớ rồi lại ban cho ta cái tuyệt vọg . Tôi nhìn thấy e mà đau lòng,  em nhìn duyên của  đg rời đi em khóc và ôm lấy cái quá khứ nhạt nhoà kia. Cái quá khứ khiến mọi cô gái như em phải ngục ngã  cái quá khứ nguyền rủa khiến tôi ko thể bên em , tôi nhìn em ko khỏi xót xa tại sao em cứ giữ cái quá khứ ko tốt đẹp j . Nó khiến rm buồn khiến em đau khiến  em ko tin vào tinh yêu mà đi vào vựt thẩm của tình yêu.  Lúc đó duyên phận của tôi vs em đã đến nhưg tại sao lại ko thể bên nhau,  tôi đã buồn tại sao lại tin vào cái vạn sự tùy duyên vô nghĩa ấy 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro