BẠCH TUYẾT VÀ BẢY CHÚ LÙN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gương kia ngự ở trên tường
Nước ta ai đẹp được dường như ta?"
Gương thần mở giọng kêu ca
Mụ cười ha hả rằng ta nhất trần

Một lần cũng tựa bao lần
Phù thuỷ gặng hỏi, gương thần xin thưa
"Bà đẹp nhất trần đã xưa
Ngày nay Bạch Tuyết xin thưa hơn bà"

Phù thuỷ mặt tím như cà
Rắp tâm hãm hại rất là nhẫn tâm
Mụ ta lén lút âm thầm
Sai thợ săn giết, đòi cầm được tim

Thợ săn không nói lặng im
Giết con nai nhỏ cầm tim đem về
Bạch Tuyết rừng thẳng không về
Một mình lặng lẽ não nề rừng sâu

Nàng đang đối diện nơi đâu?
Một căn nhà nhỏ, cúi đầu vào trong
Đồ vật bé xíu nàng trông
Bảy giường bé nhỏ xếp nồng giấc say.

Phù thuỷ độc ác vung tay
Từ nay ta đẹp không ai sáng bằng
Gương thần trung thực thưa rằng
Ngày nay Bạch Tuyết trăm đằng đẹp hơn

Mụ ta điên loạn từng cơn
Quyết tâm sát hại để hơn muôn người
Dã tâm nhoẻn miệng thầm cười
Giả thành bà lão như người hiền tâm

Rừng sâu bước vội âm thầm
Miệng cười độc ác, tay cầm táo xanh
Tẩm độc hóa đỏ từ xanh
Trao nàng Bạch Tuyết "Hãy ăn đi nào!"

Bạch Tuyết vui vẻ câu chào
Ăn một miếng táo đâu nào có hay
Mắt nhắm, vội vã xuôi tay
Phù thuỷ độc ác vỗ tay thầm mừng

Bảy người nhanh vội về rừng
Thấy nàng Bạch Tuyết đã ngừng chút hơi
Bảy chàng thương tiếc không vơi
Thôi nàng Bạch Tuyết đành rời chúng ta

Hoàng tử thấy được từ xa
Một nàng công chúa làn da trắng ngần
Xinh đẹp tuyệt mỹ muôn phần
Nhưng nay nhắm mắt trăm phần tiếc thương

Cúi đầu hôn lệ sầu thương
Mắt nàng Bạch Tuyết như dường mở ra
Hoàng tử tuấn tú hào hoa
Cùng nàng Bạch Tuyết kết là nhân duyên.

_Quỷ_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro