Hở nhưng chẳng đầy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình vừa lên, lụi cụi mấy vần thơ

Em đi mất rồi thơ sao chẳng có?

Chữ nghĩa chẳng thấy đâu, buồn đứng đó.

Bút một mình, vần chữ cứ trơ trơ...

Thơ ơi thơ tính đợi đến bao giờ?

Sao không cho thỏa cái niềm riêng tư ấy?

Sao không cho lạc đến giấc mơ say?

Sao chẳng cho siết một ngón lẻ tay?

Sao không thả em về ngay hôm nay?

Tôi tự tình, thơ có đáp trả đâu?

Vẫn vu vơ, vẫn lặng tự bao giờ.

Thơ nghiêng ngả, nằm trong van tim hở.

Bỏ lại tôi, ôm thực tại vào lòng.

Thơ thật thà, chẳng biết nói dối đâu.

Không nâng niu, chỉ giỏi bỏ thêm sầu.

***

Viết vài câu đầu thuở cô đơn, có biết em là ai đâu? Hồi đó mộng mơ, cứ tự cho mình thất tình buồn bã lắm! Bây giờ viết nốt vài câu kết, cũng biết chút ít về tình yêu. Nhưng em ơi, biết để làm gì thế nhỉ?

Thuở tập viết lần đầu, 2021

18/05/2023.

Chết rồi đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro