Chương 48: Năm lớp 9(2) Loát cặc trước mặt con gái đang ngủ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài nhà gỗ tiếng mưa rơi sột soạt, mà trong phòng một mảnh tối đen, duy chỉ có ánh lửa trong chậu than là đang nhảy nhót vui sướnɠ, thỉnh thoảng sẽ phát ra tiếng răng rắc của củi khô cháy. Bầu không khí an nhàn như thế, phảng phất đưa người ta trở về năm lớp 9 xa xôi kia.

Vãn Vãn nằm nghiêng trên giường, hai mắt nhắm nghiền tựa hồ đã ngủ rồi, trên người cô mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình, hạ thân không mặc quần, lộ ra đôi chân trắng nõn trơn mềm. Hai chân cô hơi gấp khúc khép lại, bờ mông hình thành một độ cong ái muội, vạt áo vừa vặn đem mông cô che lại, chỉ lộ ra một chút qυầи ɭóŧ giữa hai chân. Qυần ɭóŧ có vẻ hơi chật, đem u cốc thít chặt phình lên tròn trịa, mơ hồ có thể nhìn thấy khe lồn múp hẹp ở giữa.

Lâm Triều Sinh không biết đã đứng ở mép giường bao lâu, vốn là muốn đi vào xin lỗi con gái, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Vãn Vãn, anh lại có chút không nỡ đánh thức cô.

Hôm nay anh lại cãi nhau với con gái, đứa trẻ lên lớp 9 đúng là đang trong thời kỳ phản nghịch của tuổi trẻ, lúc nào cũng thích cãi lại người lớn, chẳng thèm nghe lời khuyên bảo. Tối hôm qua là cuối tuần nên cô đi ra ngoài chơi với bạn học, mãi đến gần 12 giờ đêm mới trở về. Trong lúc đó Lâm Triều Sinh đã gọi cho cô không biết bao nhiêu cuộc nhưng lúc đầu Vãn Vãn còn nghe, về sau thấy phiền, cô liền dứt khoát tắt máy, khiến Lâm Triều Sinh vô cùng lo lắng. Anh lập tức lái xe, đi những nơi Vãn Vãn có khả năng sẽ đến để tìm cô, nhưng cuối cùng cũng không tìm được, mà Vãn Vãn lại được một bạn nam cùng lớp đưa về.
Chuyện này khiến Lâm Triều Sinh rất tức giận, buổi sáng liền nói Vãn Vãn, mà Vãn Vãn được nuông chiều đã quen, khi nghe ba ba dùng ngữ khí nghiêm khắc nói cô, cô không khỏi tức giận, ba ba vậy mà quá độc đoán, cho nên cô đã ầm ĩ với anh một trận. Cuối cùng Lâm Triều Sinh vung cửa đi ra ngoài, thì cuộc cãi vã giữa hai cha con mới kết thúc.

Sau khi bình tĩnh lại, Lâm Triều Sinh cảm thấy bản thân có hơi quá đáng, con cái lớn như vậy nên có một chút không gian riêng. Anh cảm thấy Vãn Vãn trở về muộn, kỳ thật có thể nói bằng nhiều cách khác thay vì cãi vã.

Vì thế Lâm Triều Sinh định trở về xin lỗi Vãn Vãn, kết quả đi vào phòng cô lại nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.

Đây là thân thể hoàn mỹ của thiếu nữ, mang theo hơi thở ngây ngô ngọt ngào, như có như không mà kɧıêυ ҡɧícɧ thị giác cùng khứu giác của Lâm Triều Sinh. Anh giống như bị si ngốc, đứng ở mép giường một hồi, cũng không gọi cô dậy, mà chậm rãi ngồi xổm xuống, để tầm mắt nhìn từ dưới nhìn lên. Hơn nữa nhìn từ góc độ này, có thể thấy rõ phong cảnh bên trong vạt áo phông, cặp mông tròn trịa săn chắc được bao bọc trong qυần ɭóŧ, cùng lỗ lồn xử nữ mập mạp.

Hô hấp Lâm Triều Sinh triệt để rối loạn, tim đập phanh phanh phanh loạn xạ, nhanh đến mức như muốn phá lỗ lồn non  kia. Anh gian nan nuốt nước bọt, muốn chính mình đứng dậy chạy đi thật nhanh, không được quay đầu nhìn lại. Hành động này là phi thường tội ác, không có người cha nào sẽ ngồi xổm bên giường như vậy mà nhìn lén khe lồn xử nữ của con gái ruột do mình sinh ra.
Nhưng cho dù trong lòng anh xây dựng như thế nào thì chân anh tựa như đã mọc rễ, vẫn ngồi xổm không nhúc nhích, thậm chí cả người còn chậm rãi tới gần, đem đầu chúi về phía trước, đưa cái mũi vào giữa hai chân cô, sau đó dừng lại, hít một hơi thật sâu.

Có lẽ do vừa tắm xong nên khe lồn xử nữ của con gái không có mùi gì, chỉ có hương thơm thoang thoảng của sữa tắm, mơ hồ còn kèm theo một tia tao vị đặc trưng của nữ nhân.

Lâm Triều Sinh biết bộ dạng hiện tại của bản thân, chắc hẳn là vô cùng dâʍ dê, anh ở mép giường ghé vào người con gái, ngồi xổm chổng mông, dùng mũi lén lút ngửi lỗ lồn cô, tựa như một cơn nghiện thuốc tái phát thành nghiện người, liều mạng ngửi, như thế mùi nơi đó mới là không khí để anh dựa vào mà sống.

Con cặc trong quần đã hoàn toàn cương cứng, ngạnh đến nỗi như sắp nổ tung. Lâm Triều Sinh do dự vài giây, cuối cùng du͙c vọиɠ vẫn chiến tanhg bản năng, vì vậy anh đem một bàn tay thò vào đũng quần của mình, nắm lấy con cặc thô cứng kia, nhanh chóng vuốt ve lên xuống. Mà chóp mũi anh vẫn như cũ ghé vào u cốc khe lồn tơ non của con gái, từng chút mà hít sâu, thậm chí còn vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ một chút lên trên qυần ɭóŧ của cô.
Bỗng nhiên, thân thể con gái cử động, Lâm Triều Sinh cả kinh nhanh chóng rụt người lại, sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm con gái, sau đó phát hiện người trên giường hóa ra chỉ là trở mình, từ nằm nghiêng chuyển thành nằm thẳng. Mà theo động tác cô thay đổi, vạt áo bị cuốn lên đến thắt lưng, lập tức đem u cốc khe lồn đang mặc qυần ɭóŧ nhỏ dâu tây hoàn toàn bại lộ ra trước mắt Lâm Triều Sinh.

Lâm Triều Sinh triệt để quên mất nên hít thở như thế nào, ánh mắt anh như có hai ngọn lửa đang đốt cháy, gắt gao nhìn chằm chằm vào chân tâm của con gái.

Qυần ɭóŧ dâu tây rất mỏng, thậm chí còn hơi trong suốt, anh mơ hồ có thể nhìn ra âʍ đa͙σ non nớt mập mạp đang đóng chặt khe lồn kia, vừa thanh thuần đáng yêu lại vừa dâʍ đãиɠ quyến rũ.

Lâm Triều Sinh di chuyển bàn tay trong quần càng ngày càng nhanh chóng hơn.

Ngay lúc bản thân anh đang ở trong tình trạng dơ bẩn hèn mọn như thế, đột nhiên liền nghe thấy một tiếng gọi mang theo nồng đậm buồn ngủ: “Ba ba?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro