Chương 84: Nằm giữa cánh đồng hoa Cặc địt Lồn không ngừng sướng tê Cặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những bông hoa cải dầu trải khắp đồi núi, khẽ đung đưa theo gió, dưới ánh nắng vàng rực như những luồng ánh sáng.

Vãn Vãn đứng ở ven đường nhỏ nhìn ra xa, yên lặng thưởng thức một hồi, thầm nghĩ ngày mai nhất định phải mang theo bảng vẽ đến mới được. Trong thôn có một nơi đẹp như này, tội gì phải chạy khắp nơi.

Đứng một lúc, Vãn Vãn liền được ba ba dẫn ra cánh đồng hoa. Đứng trên bờ ruộng, xung quanh đều là những khóm hoa cải dày đặc, chúng mọc rất tươi tốt, cao gần bằng người, Vãn Vãn hỏi ba ba: “Em có thể hái một cành không?”

Ba ba cũng không quay đầu, nói: “Hái cả cây cũng không sao.”

Vãn Vãn buồn cười trước câu nói của ba, cô chỉ muốn hái một cành chứ không có ý định hái cả cây.

“Nếu chủ ở đây biết họ có mắng không?” Cô do dự hỏi.

Lâm Triều Sinh cười khẽ, nói: “Chủ ở đây cho em tùy ý hái.”

Vãn Vãn ngẩn ra rồi mới hiểu ý tứ trong lời ba ba nói, ngạc nhiên hỏi: “Vậy cánh đồng hoa này là do ba ba trồng?”

“Nói chính xác hơn là ba ba đã thuê người khác trồng.”

Vãn Vãn không để ý tới anh, ngay trước mặt ba ba vui vẻ ngắt một bông hoa, rồi cài lên tóc mai, hỏi: “Nhìn đẹp không?”
Lâm Triều Sinh quay đầu nhìn cô, nói: “Đẹp, em so với hoa còn đẹp hơn.” Nói xong, anh lấy điện thoại ra, lui về phía sau hai bước, rồi chụp cho Vãn Vãn một tấm ảnh.

“Cho em xem, cho em xem.” Vãn Vãn lại gần muốn nhìn bức ảnh trong điện thoại, thân thể mềm mại không ngừng cọ vào trong ngực ba ba, cọ đến tâm tình Lâm Triều Sinh một trận nhộn nhạo. CẶC mới xuất tinh cách đây không lâu lại dần dần cứng lên trong quần.

Lâm Triều Sinh vòng tay qua eo Vãn Vãn, ôm cô vào trong lòng, sau đó nắm cằm cô, hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng. Bờ môi hai người cọ xát, đầu lưỡi quấn lấy nhau, mút liếm triền miên hôn hít một hồi. Sau khi nụ hôn kết thúc, Lâm Triều Sinh mới cho cô xem điện thoại.

Bức ảnh trong điện thoại là bức chân dung tự chụp lúc hai người đang hôn mút lưỡi nhau, Vãn Vãn dang tay ôm cổ ba ba với vẻ mặt mê hoặc, giống như được hiến tế mà hôn anh một cách thành kính.

“Vừa thuần khiết lại dâʍ ɖu͙c, chính là đang nói về một con điếm như em.” Lâm Triều Sinh nhìn ảnh chụp con gái, trong sự thanh thuần mang theo một tia mị hoặc, đây là dáng vẻ có khả năng quyến rũ được đàn ông nhất. Đũng quần anh lập tức căng lên thành một cái lều vải lớn.

Vãn Vãn hờn dỗi: “Hứ, lão lưu manh!”

Một câu “Lão lưu manh” rõ ràng mắng Lâm Triều Sinh lưu manh nhưng anh lại ôm eo Vãn Vãn, nửa ôm nửa đẩy cô vào sâu bên trong ruộng hoa tìm một chỗ bằng phẳng. Anh nhấc chân đạp mạnh xuống một bụi hoa, rất nhanh bụi hoa liền tạo thành một khối đất nhỏ bằng phẳng. Vãn Vãn dở khóc dở cười: “Ba ba, cho dù cánh đồng hoa này là của nhà chúng ta, nhưng ba cũng không thể giẫm đạp như vậy được.”
Lâm Triều Sinh giẫm lên bụi hoa mấy phát, mới hài lòng cởϊ áσ thun trải xuống, đối với Vãn Vãn nói: “Bảo bối, nằm xuống đi, ba ba chụp ảnh cho em.”

Nhịp tim Vãn Vãn đập nhanh hơn, đỏ mặt ngước mắt nhìn xung quanh, đồng ruộng mênh mông, non nước mây trời, trong cảnh đẹp thơ mộng không có một bóng người. Lúc này cô mới cúi người ngồi xuống quần áo của ba ba, vừa vặn sau lưng dựa vào những khóm hoa um tùm.

Lâm Triều Sinh lùi lại hai bước, điều chỉnh góc máy, Vãn Vãn duỗi tay chọn vài bông hoa tùy ý cầm trên tay chơi đùa.

“Vén vạt áo cao lên, mở chân ra chút.” Lâm Triều Sinh khàn giọng ra lệnh.

Vãn Vãn bĩu môi trừng anh một cái, nhưng cô cũng không cự tuyệt, dạng hai đùi ra, váy ngắn kéo đến tận hông, lộ ra hai môi LỒN bánh bao được bọc trong chiếc qυần lóŧ ren trắng. Sau đó một tay như lơ đãng mà vén vạt áo lên, nghiêng người đầu dựa vào phía sau, một đóa hoa tươi bị cô giơ cao lên che mặt.

Lâm Triều Sinh chụp cô từ dưới lên, tâm điểm của camera là khe LỒN múp míp bọc trong chiếc qυần ɭóŧ. Yết hầu anh nhấp nhô, thở hổn hển ấn nút chụp.
Đổi tư thế khác.” Thanh âm anh càng lúc càng thô nặng, vừa nghe liền biết anh đang cố gắng đè nén du͙c vọnɠ.

Vãn Vãn bị cảm xúc của anh kéo theo, cả người cô cũng dần trở nên dâʍ đãnɠ, không cần ba ba kêu, cô đã chủ động cởϊ áσ trên người xuống, để lộ chiếc áσ ɭóŧ ren trắng có thể thấy rõ hai núʍ ѵú hồng nhạt bên trong.

“Cởi cả váy xuống đi.” Lâm Triều Sinh ngắt một ít hoa tươi ở bên cạnh Vãn Vãn, rồi nắm thành một bó trên tay, chờ Vãn Vãn đem váy cởi xong, liền đưa bó hoa kia cho cô: “Ôm lấy.”

Cô gái trong bộ nội y sεメy gợi cảm, tay ôm một bó hoa màu vàng rực rỡ, hình ảnh này trông hấp dẫn làm sao. Lâm Triều Sinh chụp liên tiếp vài tấm, rồi lại nói với Vãn Vãn: “Bé yêu, lẳnɠ ɭơ hơn chút, khiến đàn ông vừa thấy liền có suy nghĩ muốn đè em ra ĐỊT”

Vãn Vãn bị ba ba kích thích đến trái tim đập thình thịch, nhưng cô vẫn oán giận nói: “Em sẽ không cho những người đàn ông khác nhìn.”

“Ba chỉ nói như vậy để em đĩ thõa hơn, cái loại đĩ thõa mà chỉ muốn dùng Con CẶC lớn hung hăng ĐỊT em một trận.”

Vãn Vãn bị lời thô tục của ba ba làm cho thẹn thùng đến toàn thân mềm nhũn, đũng qυần ɭóŧ chưa kịp khô đã lại ướt đẫm một mảng lớn.

Cô kéo một bên áσ ɭóŧ xuống, trong đầu lóe lên một ý niệm, cô cầm đóa hoa nhẹ nhàng gãi lên núʍ ѵú của chính mình, hai mắt cô mờ mịt, môi đỏ khẽ mở, nhẹ giọng rên ɾỉ: “Thật thoải mái…”
được, cô thúc giục ba ba nhưng lại không nói anh nhanh làm cái gì.

Lâm Triều Sinh quỳ xuống giữa hai chân cô, nhặt một bông hoa lên, dùng áo lau sạch cuống của nó, sau đó vạch mép LỒN của Vãn Vãn ra, đẩy cuống hoa vào trong khe LỒN để cô kẹp lại. Bông hoa thật sự bị cô kẹp chặt dựng đứng, vừa buồn cười lại dâm mỹ.

Lâm Triều Sinh chụp vài tấm hình Le LỒN  nhỏ đang kẹp hoa, rồi mới ném điện thoại sang một bên, tách hai chân Vãn Vãn ra, cầm con CẶC  cứng ngắc hung hăng ĐỊT mạnh . vào lỗ LỒN mềm nóng của con gái yêu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro