chap1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên chủ năm nay mười bảy tuổi, cũng không được xem là thiếu niên thiên tài, kết quả khoa cử hoàn toàn dựa vào kinh nghiệm tích lũy và quen thuộc quá trình khảo thí. Ai mà ngờ trận đại hồng thủy ngàn năm hiếm gặp lại xảy ra, mười mấy quận chịu thiên tai, lão hoàng đế quá mức tốt bụng, trực tiếp cử các sĩ tử đi học cử nhân, tham gia thi hội. Nguyên chủ là một trong số đó.

Bởi vì tỷ lệ rớt trong thi hội cao đến chín phần nên triều đình đã ban bố một loạt chính sách nhằm phát triển khoa cử và tạo điều kiện cho quan viên, chẳng hạn, sĩ tử rớt thi hội sẽ được vào học ở Quốc Tử Giám, sau đó liên tục tham gia thi hội cho đến khi đậu, hoặc là chờ thời cơ, biết đâu sẽ có cơ hội được bổ nhiệm vào các bộ chuyên chính.

Nguyên chủ… vận may lần nữa ập đến, sau khi vào được Quốc Tử Giám, không bao lâu sau, vì Lại Bộ thiếu người nên được cất chức lên làm quan, trở thành Lại Bộ Tư Vụ - chịu trách nhiệm tiếp nhận công văn thư từ, đăng ký các công việc phát sinh và phân giao cho các tư xử lý.

[Không biết sáng nay Thái Thường Tự Khanh phát điên cái gì mà đến tìm loại tiểu quan như ta nói chuyện phiếm.]

Từ phía trên truyền đến tiếng hô của quan lễ nghi.

"Quỳ ——"

Hứa Yên Diểu quỳ xuống cùng những người khác.

"Lạy ——"

Sau đó cùng nhau lạy.

Đoán rằng lão hoàng đế đã xuất hiện, Hứa Yên Diểu giương mắt nhìn trộm, nhưng lại không nhìn thấy gì, xung quanh có quá nhiều người chẳng nhìn thấy j, chỉ có thể nhìn thấy cái mông trước mặt.

Hứa Yên Diểu trong tiềm thức nghĩ ——

[Mông cong thật. Làm quan không chỉ nhìn mặt mà còn nhìn mông sao? 】

Hai bên đường đi yên tĩnh có bảy tám tiếng ho khan như bị sặc nước miếng đột ngột vang lên.

"..."

Trên ngài vàng, sau một hồi trầm lặng, thái giám tuyên ra chỉ dụ của lão hoàng đế:

“Mấy ngày nay, trong kinh trời trở nên lạnh, mọi người nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng để bị cảm.”

Hứa Yên Diểu thuần thục làm theo những người khác, cũng thuần thục động tiếng lòng

[Không phải nói lão hoàng đế tính khí thất thường, sáng nắng chiều mưa sao? Những cơn ho vừa rồi bị coi là sự sỉ nhục đối với hoàng đế, nhưng không thấy lão so đo tính toán gì, tính tình cũng tốt đấy chứ. 】

Quay đầu sang một bên, Hứa Nhạn Kỳ sững sờ khi nhìn thấy có người đang lau mồ hôi.

[Cái này... lão hoàng đế đáng sợ như vậy sao? 】

Dọa người đến nỗi toát hết mồ hôi giữa trời đông giá rét ?

Người đang lau mồ hôi gần như sắp bật khóc. Không chỉ có hắn, Hứa Nhạn Kỳ phát hiện những người xung quanh đều đổ mồ hôi trán hoặc run rẩy trong thời tiết lạnh giá, điều khoa trương nhất là vị huynh đài bên phải,  nước mắt rơi lã trã, như thể anh ta chẳng còn sống đc bao lâu. sớm thôi Có vẻ như ai đó có thẩm quyền sẽ ra tay với anh ta.

Hứa Yên Diểu: ?

Lúc này, vị huynh đài bên cạnh nước mắt rơi lã chã, nhỏ giọng nói

“Hứa lang……”

Hứa Yên Diểu nỗ lực mỉm cười, đè nặng thanh âm
" Có chuyện gì? ”

Vị huynh đài kia sụt sịt

“Ta cảm thấy…… Bệ hạ vẫn còn trong độ tuổi sức sống căng tràn ... nào có chỗ già yếu... Ngươi có thấy vậy ko?”

Hứa Yên Diểu:??

Hứa Yên Diểu tiếp tục mỉm cười

“ Ừ...Ta  cũng cảm thấy vậy.”

【 làm sao lại đột nhiên nói cái này? Không lẽ quanh đây có Cẩm Y Vệ mật thám? Hay hắn muốn thông qua Cẩm Y Vệ tỏ lòng trung thành tới hoàng đế? 】

【 bất quá, thật không hổ là người có thể lăn lộn trên triều đình, thật có thể trợn mắt nói dối, lão hoàng đế năm nay cũng đã 63 tuổi, chỉ sợ tóc bạc cùng nếp nhăn trên mặt cũng không ít, thế mà có thể mặt không đỏ, tim không loạn nói hoàng đế không già chút nào...】

Thu lại những suy nghĩ trong đầu, Hứa Yên Diểu nhanh chóng định thần lại,quay sang vị tiểu quan bên cạnh nhìn kỹ hơn, thấy hắn che mặt đầu cúi xuống đất, mu bàn tay đặt trên trán, khó có thể biết hắn đã nín khóc hay chưa

Phía trên kim đài sau một lúc im lặng.

Hai ba tức sau, thái giám truyền lời

“ Bãi triều ——”

“Khởi ——”

Các quan văn võ trong triều đều đứng dậy.

Chỉ là những động tác…… Một một động tác đều mang chút khẩn trương, gấp đến độ chỉ hận không thể bày luôn ra ngoài.

Lão hoàng đế bắt đầu cùng bách quan thương nghị sự vụ.

—— nói là bách quan, nhưng trên thực tế chỉ có quan nhị phẩm, quan viên dưới nhị phẩm không có tư cách cùng hoàng đế nói chuyện.

Mọi sự vụ đều được giải quyết và sắp xếp từng cái một, chính sách liên quan đến vận mệnh bá tánh thiên hạ đều ra đời từ đây, hoặc là tán đồng, hoặc là bác bỏ...

Bọn họ cai trị quốc gia này. Chi phối vạn dân trong thiên hạ.

Mà cậu chỉ có thể đứng ở trong đám người mênh mông, nghe nội dung hội nghị, chờ sau khi trở về sẽ tiếp nhận công văn, sau đó chạy đi khắp mọi nơi bằng thần thể không còn bao nhiêu hơi ấm này.

Nghĩ tới đây, hứa yên diểu trong lòng có chút rung động.

【 cũng không biết khi nào ta có thể làm đại lão, góp chút sức chi phối quốc gia và nhân dân. 】

【 ta muốn nỗ lực! 】

【 ta muốn phấn đấu! 】

Hứa yên diểu ngẩng đầu nhìn thành thiên bạch nhật , nghĩ đến sáng nay 3 giờ  sáng rời khỏi giường, gió thổi qua...

【 ân……】

【 thôi quên đi.  loại vô dụng như ta vẫn là nằm yên một chỗ. Không biết lão hoàng đế khi nào mới có thể hạ triều, đói quá đi. Đành tìm thứ gì đó để giết thời gian vậy...】

【 Hóng chút drama vậy ——】

Hứa Yên Diểu hưng phấn mở hệ thống, mà không nhìn thấy những ánh mắt hoảng sợ của những người khác.

【 ồ Wow, ngày hôm qua lão Hoàng đế vừa mới nạp một thiếu nữ 16 tuổi làm quý nhân! Đúng là châu già gặm cỏ non a ! Càng già càng dẻo dai! Hơn nữa còn điên đảo chăn gối , cả một đêm không ngủ, hiện tại giọng còn có thể mạnh mẽ hữu lực như vậy! Lợi hại! Thật lợi hại! 】

【 không ngờ tới quý nhân này còn từng là ngoại thất của Thái Tôn, Wow wow wow! Thái Tôn còn hiểu loại văn học véo eo đỏ mắt* sao! 】

*véo eo đỏ mắt – hành động kịch tính phản ánh tính chiếm hữu và những cảm xúc thú vị khác nhau của một người, thậm chí là phi logic và thái quá, nhằm làm nổi bật sự mãnh liệt của tình yêu.b

【 Wow wow wow wow! Thái Tôn xông vào hậu cung của gia gia … aiz—— thừa dịp lúc lão hoàng đế thượng triều mà Abcxyz! Mau lên mau lên! Sao lại không có video……】

【 Hở ? Sao lại không có âm thanh ? 】

Hứa Yên Diểu thật cẩn thận ngẩng đầu, trộm ngắm bốn phía.

【 Có chuyện gì xảy ra? Sao lại quỳ đầy đất rồi?  Còn lão Hoàng đế đâu? 】

Hoàng đế đến hậu cung bắt gian rồi.

Các triều thần ở trong lòng bồi thêm một câu ——

Bị ngươi chi phối :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro