Sầu 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Xẻ nhỏ, mà thôi, Diệp Ninh, trong đó, một phần của anh ấy, cho đến khi bạn cảm thấy vui vẻ, hài lòng. as cô, người mang danh mặt S.

Vu gia following cô to Mộ gia đứng bên hoảng sợ, out of Phía sau cô chủ mình sợ hãi kêu lên:

"Một ...... Cậu chủ, please tha cho cô chủ our đi, cô ấy thật sự biết sai rồi ......"

because Vu Gia nhìn Diệp Ninh lớn lên be are due Cổ Mã rầu thui ruột" cậu chủ, cô hai nhà our main is not understood chuyện, cô ấy are as you want cùng cậu kéo Quảng Đông quan hệ, xin vui lòng tha cho cô từ. "

Phần cứng là người của cô ấy, người bạn thích

Khi hôn cô ấy, khi cô ấy hôn, cô ấy không có gì khác nhau, không có gì khác nhau, không có gì khác nhau, không có gì khác nhau. Diệp gia sinh ra, không lên trên bàn, bàn, không có gì.

Sự ra đời của Diệp Ninh, một phần

Chỉ là, ăn, chỉ có một cách khác nhau, đó là một cách tốt nhất , trong đó là một trong những thứ khác nhau, một trong những thứ khác Mặt bàn, có thể gả cho Mộ Dạ Lê, b

Mộ Dạ Lê Sự hát một trong hai

Người đàn ông trong phòng ngủ và người hâm mộ

Tinh ranh

Tay của anh vẫn giữ lấy cổ của cô.

"cô dám dùng thuốc với tôi? Diệp Ninh cô nói thử xem, cô muốn chết kiểu nào?"

Hung dữ quá!

Đẹp trai thì ích gì, hư thối như vậy, thật phí công Diệp Ninh đối với anh ta một dạ chung tình.

"nói cái gì mà hạ thuốc anh chứ? Mộ Dạ Lê, nếu em nhớ không lầm, chúng ta là vợ chồng, cái đó là nghĩa vụ anh phải làm, em sao có thể xem là hạ thuốc chứ...... Em cho nhiều lắm là...... Cho là vợ chồng chúng ta tăng thêm thú vui trong phòng thôi à......"

Diệp Nịnh nói có chút chột dạ, bởi vì thật sự là nguyên chủ cuối cùng là muốn nhân lần này mà trói anhta lại.

Nhưng mà lời nói của cô làm cho cái bản mặt nam thần u ám này lộ đầy sửng sốt

Cái cô gái này, sao lại không giống trước chứ?

Khi mà nhìn thấy anh, ngay cả lời nói cũng nói không ra lời, chỉ là một bộ hoa si, tựa hồ giống như thèm chảy cả dãi, ánh mắt tham lam mời gọi kia làm người ta vô cùng chán ghét, nhưng ngay lúc này đây lại dám nhìn thẳng vào mắt anh, không nói thì thôi, mà nói ra thì...

Cái gì mà thú vui trong phòng chứ!

"Tôi phải có nghĩa vụ đối với cô sao?" anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, cô gái này không hề trang điểm, khuôn mặt cũng không phải quá khó coi, chỉ là lúc nào cũng mặc trên người mấy bộ quần áo quê mùa, lại càng làm người ta thêm chướng mắt.

Vậy mà ngay lúc này, nhìn thẳng vào mắt cô, anh lại cảm thấy đôi mắt trong sáng, lung linh như ngôi sao nhỏ, dễ dàng mà cuốn lấy tâm tư của người khác

Chắc chắn là thuốc chưa tan hết đi!

Nghĩ đến đây, anh lại nhìn vào mắt cô, càng thêm ghét, càng thêm tức giận. cô gái đáng chết, thật to gan lớn mật

"Thú vui trong phòng? Tôi đây bây giờ sẽ cho cô thấy, thú vui cuả tôi là cái gì." Tay Mộ Dạ Lê một lần nữa lại áp tới.

Diệp Nịnh nào lại cho anh có cơ hội làm thế với mình chứ!

Nhưng mà vừa động, cô liền nhận ra đối với thân thể này thật sự không giống nhau mà, quá yếu ớt, hơn nữa lại bị cái tên đàn ông này lăn qua lộn lại giờ cả người điều bủn rủn, không thể nào dùng sức quá lớn được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro