vangchong2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yahoo! 360° - Truyen nguoi lon - Vắng chồng (phần 2)Yahoo! 360° News | Beta

Feedback Start your own Yahoo! 360° page Home|My Page|My Blog|My

Friends|Mailbox|Invite|Search|Settings Truyen Nguoi Lon Top Page | Blog |

Feeds | Friends | Lists Add

Truyen Nguoi Lon is not connected to you in Yahoo! 360°.

Offline IM Send Message Add to Messenger Ignore this person (What's this?)

Report for abuse View page without theme Last updated Wed Jun 06, 2007

Member since December 2006

Tag Cloudchoigai cogiao hiepdam hocsinh nghethuat ngoaitinh Welcome Truyen

Nguoi Lon ReplyVắng chồng (phần 2)

Bây giờ thì chuyện nhớ chồng chỉ còn lại trong tâm trí Hà Anh những lúc cô đơn

mà thôi, bởi sau nhiều lần làm tình vớI 2 thằng nhóc Thắng và Vũ do Loan giớI

thiệu Hà Anh biết mình Cần phảI làm gì, vì nếu mãi nhờ Loan thì có ngày cũng

sẻ lộ chuyện, Hà Anh quyết định gặp Loan để đi nước cờ cao hơn mà cô toan tính

sau nhiều đêm thức trắng vì sự đòi hỏI tình dục mà không có ngườI đáp ứng

(không hẹn được vớI Vũ và Thắng).

Chiều thứ sáu Nàng đóng vai sầu nữ ãm đạm khi hẹn Loan ra Bờ hồ để uống Café

mà tâm sự; nhìn bộ mặt như mất Xe @ của Hà Anh Loan bật cườI khanh khách " Nầy

lạI nghiện Bùi to rồI chứ gì?" nhăn mặt Hà Anh đáp " Loan phảI có cách gì giúp

minh vớI, lúc này đói tình quá mà không kiếm đâu ra được, vì cô em chồng được

cử sang ở vớI tớ để dạy kèm cho thằng cu Minh thế cho nên đói quá mà đành

chịu" chẳng thèm đáp lờI Hà Anh Loan bật cườI rủ " Tớ nói thật cậu cố giúp tớ

vớI kéo dài cảnh này tớ héo đờI mất còn gì?"

Để cho Hà Anh tiu ngỉu hồI lâu Loan thong thả đáp " Sau cậu ngố thế Hà NộI này

khách sạn, nhà nghỉ thiếu gì sao không biết hẹn đến đó?" đã chuẩn bị cho câu

hỏI này Hà Anh đáp ngay "Thế Cậu đã lần nào đến các nơi đó chưa? nếu nhở ngươì

quen nhìn thấy thì sẻ như thế nào nhỉ?" "ừ nhỉ sao tớ không nghĩ ra ngộ nhở

nhìn thấy ngươì quen thì toi đờI" Lúc này Loan không còn cuờI hể hã được nữa

mà lộ vẽ suy nghỉ "hay là mình đi xa, ra khỏI Hà NộI chẳng hạn" Loan đề xuất,

Hà Anh đáp ngay " thế mỏI lần thèm chim lạI đi à? ngộ nữa đêm thì sao?" "Ừ nhĩ

tớ cạn nghĩ quá thôi phần ai nấy lo đi, tớ chưa có chồng tớ không ngại. Còn bồ

có chồng rồI thì phảI dè chừng" Hà Anh đăm chiêu như suy nghĩ hồI lâu lên

tiếng " Hôm trước trong cái đĩa VCD Loan cho tớ mượn có cảnh tự thủ dâm 1 mình

bằng đồ giả hay là cậu giúp mình tìm mua thứ đó để giảI quyết trong cơn hoạn

nạn" nghe câu này dù đang tiu ngỉu Loan cũng phãi bật cườI ra tiếng " trờI ạ

dướI lốt nữ tu là một con quỷ dâm loạn" Hà Anh đáp ngay " còn hơn để cho ngườI

khác trông thấy là hết đờI" " nhưng mà tớ biết đâu để tìm của quý đó cho cậu"

" tay chơi như cậu mà không biết thì tớ còn biết phảI nhờ ai nữa bay giờ?"

Hai ngườI chuyện vản thêm 1 lúc Loan bảo sẻ cố ráng tìm hộ Hà Anh thứ hàng độc

đó rồI chia tay ra về. Như chỉ chờ có vậy Hà Anh phóng xe tớI toà soạn báo Hà

NộI mớI đăng ngay 1 quản cáo "cần tìm 1 gia sư từ quê ra học để kèm 1 cháu 6

tuổi nếu hợp tính có thể cho ở trọ lạI ngay trong nhà... liên hệ số phone

0912456xxx gặp ... " nước cờ thứ 2 được Hà Anh thực hiện.

Không phải chờ lâu ngày hôm sau có ngay vài chục cú phone cho nàng, vớI giọng

nam thì Hà Anh hẹn sẻ gặp lạI sau vào cuốI giờ. Còn giọng nữ thì nàng nói đã

tìm đuợc ngườI rồI; chiều đó tại quán café bờ hồ cứ 10 phút thì 1 ngườI xuất

hiện Sau vài câu phỏng vấn và quan sát tướng tá Hà Anh đầu lắc đầu khéo léo từ

chốI đến chàng trai thứ 5 thì Hà Anh như bị thôi miên từ cái nhìn đầu tiên về

cậu bé "Em tên gì?" lí nhí cậu bé đáp liền 1 hơI dàI như đã được chuẩn bị từ

trước cho lần phỏng vấn này " Dạ Cháu tên Phong năm nay 18 tuổI quê ở Thái

nguyên ngườI dân tộc ra đây học xây dựng không quen biết ai ở Hà NộI này trăm

sự nhờ cô giúp đở. Cháu không cần nhận thù lao chỉ cần xin cô cho ở trọ trong

nhà xin mang ơn cô suốt đờI" Phong tên gọi như tên của chồng cô, tướng mạo

rắng chắc, lực lưỡng khuôn mặt dể nhìn, nhất là đôi mắt có cái gì đó rất ư là

hoang dã. Hà Anh tìm kế nghi binh " ngày mai khoãn 4 giờ 30 em phone lạI cho

tôi, tôi sẻ trã lờI cụ thể vì còn phãi hỏI ý kiến của chồng tôi nữa" thoáng

buồn như bị mất cơ hội hắn lí nhí đáp khẻ " dạ cháu cãm ơn cô truớc thật

nhiều"

Chia tay cậu bé Hà Anh tự nhiên thấy thật vui, bây giờ chỉ còn tìm cách nào đủ

sức hợp lý hóa cho cậu bé ở trọ trong nhà mà gia đình bên chồng không đặc nghi

vấn; đang mãi mê suy nghỉ Hà Anh bổng nghe tiếng hét bên tai " sao lẩn thẩn

như ngườI mất hồn vậy bồ?" giật mình Hà Anh nép vộI xe vào lề, thì ra Loan "Ồ

chào cậu tớ buồn quá dong dong trên phố cho đở buồn vậy thôi" " chứ không phảI

đang nghĩ đến gã trai tơ nào à?" nói đoạn Loan lôi từ trong túi xách ra một

hộp nhỏ dúi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro