Chương 5: Tự tay nhét băng vệ sinh dạng ống cho cô.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & Beta: Thỏ

Choáng váng.

Chắc là do quân huấn quá độc ác, kinh nguyệt cư nhiên lại đến sớm.

Ngụy Tây Tây co rúm lại không dám nhìn Bành Kiêu, luống cuống tay chân mà rút giấy ở đầu giường đưa cho anh.

Bành Kiêu âm trầm nhìn chằm chằm cô hơn mười giây, cuối cùng bạo phát, cuộn giấy lau tay bị anh hung tợn vứt xuống mặt đất, khinh phiêu phiêu mà lăn nửa vòng.

Ngụy Tây Tây lúc này đã vừa xấu hổ lại còn thêm sợ hãi: "Tôi... Chu kỳ sinh lý của tôi không quá giống nhau, tôi cũng không ngờ rằng..."

"Ngụy Tây Tây, em thực giỏi, đặc biệt giỏi!" Bành Kiêu giận sôi máu, giận cực phản cười: "Ngồi yên đừng nhúc nhích cho tôi, trong chốc lát lại thu thập em!"

Nói xong, anh liền táo bạo mà mặc lại quần áo rồi ra khỏi phòng, cửa phòng khách sạn bị anh đóng cái rầm lắc lư một trận.

Chờ khi Bành Kiêu trở về, liền nhìn thấy cảnh Ngụy Tây Tây cong eo giặt tẩy quần lót nhỏ ở trong phòng tắm.

Xuyên thấu qua tường pha lê trong suốt thì có thể nhìn không sót gì hai chân thon dài trắng nõn của cô, áo thun kia không quá dài, khó khăn lắm mới che được một nửa mông nhỏ, chỉ cần cô hơi vươn tay hướng lên trên thì thậm chí có thể nhìn thấy màu hồng phấn được giấu kín ở giữa hai mảnh cánh trắng nõn kia.

Thao con mẹ nó!

Cô nàng vô lại nhỏ là muốn mạng của anh!

Bành Kiêu hồng hai mắt đẩy cửa mà vào, trong căn phòng tắm nhỏ hẹp ngay lập tức chật chội lên.

"Huấn luyện viên......"

Từ trong gương nhìn đến anh, Ngụy Tây Tây lập tức dừng động tác đang làm, đôi tay liều mạng kéo vạt áo thun xuống, khuôn mặt nhỏ hồng đến sắp nhỏ máu.

Bành Kiêu thanh thanh giọng nói, âm thanh lạnh lùng: "Ngồi lên trên bồn cầu đi, mở chân ra."

Lúc này đây, Ngụy Tây Tây cũng không giãy giụa, tuy rằng thật sự thực cảm thấy thẹn, nhưng cô vẫn thành thành thật thật mà ngồi xuống trên bồn cầu, hai cái đùi dang rộng ra phía ngoài.

Tầm mắt lửa nóng của Bành Kiêu dừng ở nơi riêng tư của cô, cô cảm thấy chỗ đó của bản thân bị nóng đến muốn thiêu cháy, Ngụy Tây Tây cắn răng liều mạng co rúm miệng huyệt, nhưng vẫn có một cổ dòng nước ấm không nghe lời mà trào ra.

Quá xấu hổ.

Tất cả những hình ảnh đó đều rơi vào đáy mắt của Bành Kiêu.

Giữa hai chân cô, một đóa hoa màu phấn nộn hơi hé mở, vách tường thịt mềm non mịn e thẹn mà mấp máy, sau đó, vết máu đỏ thắm chậm rãi tràn ra, càng thêm một tia diêm dúa......

Bành Kiêu gian nan dời mắt, lấy từ trong túi đồ mới mua về kia khăn ướt cùng băng vệ sinh dạng ống.

Quỷ mới có thể nghĩ đến, đội trưởng mặt lạnh của Liệp Ưng, vừa nãy chẳng những mua thứ đồ dùng nữ tính này lần đầu tiên trong cuộc đời, lại còn dò tìm phương pháp sử dụng ở trên mạng suốt nửa buổi... Thật sự là miễn bàn có bao nhiêu uất ức.

Bàn tay to dày rộng cầm khăn giấy ướt phủ lên môi âm hộ của Ngụy Tây Tây, sau đó tinh tế mà chà lau. Khăn ướt lạnh lẽo, miệng huyệt lửa nóng, vừa tiếp xúc cọ xát, đều mang đến khoái cảm bí ẩn, cô muốn né tránh, lại tựa hồ càng muốn thêm tới gần.

Bành Kiêu khàn giọng nhắc nhở cô: "Đừng co, phải kẹp khăn ướt vào trong."

"Huấn luyện viên... Để tôi tự làm đi..."

Bành Kiêu cũng không để ý tới cô, sau khi lau khô tiểu huyệt, anh liền xé mở lớp vỏ của băng vệ sinh dạng ống.

Băng vệ sinh dạng ống màu tím đạo được cầm ở trong tay của anh, có vẻ tinh tế nhỏ xinh, nhưng tưởng tượng đến thứ này lát nữa sẽ vào trong thân thể cô, Ngụy Tây Tây vẫn là có chút sợ hãi.

Cô nhẹ nhàng mà ngập ngừng nói một câu: "Tôi không nghĩ dùng cái này."

Bành Kiêu phảng phất giống như không nghe thấy, hai ngón tay trái thô dài để ở trước miệng huyệt của cô, hướng hai bên hơi hơi dùng sức, một lỗ nhỏ màu hồng nhạt rốt cuộc cũng lộ ra, một tay kia cầm ống dẫn mềm liền nhẹ nhàng nhét vào.

Nhưng mới vừa tiến vào một phần tư, huyệt thịt mẫn cảm bên trong liền theo bản năng co chặt lại, xô đẩy băng vệ sinh dạng ống.

Hàng lông mày của Bành Kiêu nhăn lại: "Thả lỏng, Ngụy Tây Tây, em mở mắt nhìn kĩ cách dùng thứ này như thế nào, nếu màng trinh của em mà mất vì cái này, tôi sẽ không tha cho em!"

Quá cảm thấy thẹn, bị bắt nhìn băng vệ sinh dạng ống chậm rãi được đẩy mạnh vào trong tiểu huyệt mình, một đôi mắt to của Ngụy Tây Tây mênh mông nước mắt, giữa đôi môi nhắm chặt cũng khó nhịn mà tràn ra tiếng ngâm khẽ: "Ngô... A..."

"Nhìn nơi này, từ từ nhét ống dẫn, sau đó dùng ngón trỏ chống nó cắm vào sâu, thấy rõ sao?"

"Ân..." Ngón tay của anh Kiêu cũng tiến vào, cách lớp miếng dính hơi mỏng xuyên qua tiểu huyệt cô... Tất cả lực chú ý của Ngụy Tây Tây đều bị ngón tay anh hấp dẫn.

Anh còn đẩy vào bên trong, cho đến khi nguyên cây ngón tay đều sắp nhét vào thì mới ngừng lại.

Ngụy Tây Tây mê mang mà nhìn anh, sao lại chưa rút ra...

"Tây Tây, tiểu huyệt của em quá sâu."

Ngón tay ở bên trong dừng trong chốc lát, Bành Kiêu mới rút ra, vứt bỏ miếng dính, ngay cả quần lót mới mua cũng không mặc vào cho cô, liền một tay bế Ngụy Tây Tây lên đi hướng giường lớn.

Vừa mới đụng chạm như vậy giống như uống rượu độc giải khát, giờ phút này, tiểu huynh đệ của anh đã sắp nổ mạnh, nhu cầu được an ủi cấp bách!

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò ><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro