Chương thứ nhất: Gặp gỡ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lần đầu tiên gặp Cá Chép, Cá Quả đang buồn khổ. Cá Quả không hiểu tại sao mình thân là cá, tại sao rõ ràng mình cũng là cá, lại phải ăn cá... Cá Quả hy vọng có thể thay đổi số phận, thế là, nó bắt đầu tu đạo.

Ba trăm năm sau, khi không còn phải ăn cá nữa, nó lại sinh ra một nỗi buồn khổ mới. Đó là, nó nên ăn gì?

Nó biến thành một cậu thiếu niên, ngồi trên bờ ao, thả chân xuống nước, nhìn lên bầu trời cao thở dài. Đúng lúc này, có người khẽ vỗ vai nó. Đó là một thiếu niên ánh mắt sáng ngời, nụ cười rạng rỡ.

Vị thiếu niên hỏi: " Chào ngươi, ta tên là Lý Tử... Ngươi có biết ở đây chỗ nào bán bánh đậu không? "

Cá Quả thộn mặt hỏi bánh đậu là cái gì.

Lý Tử rất kiên nhẫn ngồi xuống, dùng cành cây vẽ xuống đất.
" Nói đơn giản, đây là một loại thức ăn của 'người', ngọt, mềm..."

Nghe xong câu này, cuối cùng Cá Quả cũng hiểu ra, thiếu niên trước mặt cũng như nó, đều là cái giống mà người ta gọi là ' yêu tinh'.

Nó bỗng có cảm giác " chỉ hận gặp nhau quá muộn", liền hỏi Lý Tử tại sao lại làm yêu tinh. Hắn trả lời rất rõ ràng:

" Để đến cái ai bên kia nghe buôn chuyện..."

Và thế là, nó lại thộn mặt ra hỏi thế nào là buôn chuyện.

Lý Tử vẫn cực kỳ kiên nhẫn ngồi xuống giải thích...

Cứ như thế, đến khi trời tối...

Cứ như thế, Cá Quả ăn cái bánh đậu đầu tiên trong đời. Và cuối cùng nó cũng hiểu ra thế nào là 'ngọt'. Đó là một hương vị khiến tâm hồn tan chảy, ấm áp một cách dịu dàng...

Cứ như thế, Cá Quả quen với Cá Chép ( Lý Tử ). Để chạy theo xu thế, nó học theo Lý Tử đổi tên thành "Hắc Tử" , mặc lên mình một loại vải, chải đầu, vào chợ của loài người mua bánh đậu. Sau đó, cầm bánh đậu sang cái ao to hơn bên kia nghe buôn chuyện... Đương nhiên, là đi với Cá Chép...

Cá Quả không còn buồn khổ. Cuối cùng nó cũng hiểu ra, khi không muốn ăn cá thì còn có thể ăn bánh đậu....

....hết chương một....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro