20. Cô gái ấy, không phải là tôi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống thật trật tự : đi học - đi trực - đi ôn - đi thi , đi ăn - đi ngủ , đi chơi - những cuộc chơi vật vã cười đùa với bạn bè.

Tôi đã bớt nhớ anh rồi ! Thực ra là chưa bao giờ cố quên, hay để nó nhạt dần trong tâm trí. càng cố sẽ càng đau ! Tình yêu, nó đến tự nhiên thì cứ để nó đi nhẹ nhàng.

Điện thoại, tôi vẫn để ảnh anh, mỗi lần lướt qua là một lần nhớ, một lần đau ! bây giờ lướt qua , gương mặt đó
" à , người quen "

Số điện thoại , tôi vẫn lưu là " Anh " , mỗi lần thấy , một lần nhói trong tim, những câu hứa ngọt ngào đó ! bây giờ thì sao " à , toàn lừa đảo "

Nick face, zalo , tôi đã hủy kết bạn , ban đâu là do giận , sau này vẫn hay tìm kiếm cái tên đó . để xem anh có nhớ tôi không ! Mỗi lần lục tung tường nhà anh, chỉ tìm xem có ảnh của cô gái đó không ? Nhưng không ! Tôi chợt nhớ :" à, anh cũng có bao giờ để ảnh mình đâu "

- Thúy ơi, bệnh nhân mới vào , làm thuốc cho chị nhé ! _ tiếng chị Hiền , người hướng dẫn tớ đấy . chị ý hiền thật các bạn ạ.

- dạ , vầng ạ!

- đang nghĩ gì mà say sưa thế ??

- em đang nhớ Oxy của đời em ... hihi.

- Thúy, xuống đất đi em - tiếng con Hà Hàng Xóm đấy...

đi trực mệt nhưng mà vui vẻ lắm. các chị thương, các chị rất nhiệt tình dạy bảo . Như một gia đình nhỏ!

Đi viện r, tôi mới nhận ra công việc của tôi k nhẹ nhàng gì, làm ngành y như là dâu trăm họ , không thể vừa lòng mọi bệnh nhân, mọi người nhà được.

Có những người họ thương, họ khích lệ, nói dăm ba câu với mk, mk cảm nhận được quan tâm hơn, bớt gánh nặng. nhưng có những gia đình họ cần chuyên nghiệp rất cao, áp lực quá nặng với một sv tăng cường như tôi.

Đôi khi, làm sai, thật xấu hổ?
Đôi khi, bệnh nhân hỏi thăm , thật vui vẻ!
Đôi khi, người nhà " dúi tiền" , mạnh mẽ từ chối!
nhẹ nhàng nói " bác làm vậy là làm hư cháu đấy ạ ".

Mỗi lân như vậy, tôi chợt nghĩ họ đưa tiền như vậy là do mk làm k tốt hay do họ lo mk k đủ trách nhiệm, đủ nhiệt tình hay vì sao nữa.. hay vì đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn.

** ngày tháng cứ vậy mà trôi, tôi đã thi hết HK1 năm 2, may mắn thay !
Sắp Tết r các bạn ạ. Tôi lại nhớ anh ! tết năm nay anh có về không!

Lại lần mò facebook của anh. Anh đã đổi avata mới. là ảnh của anh. anh vẫn đẹp trai như vậy! chắc bên đó tốt lắm đúng k ?

Kéo xuống tường, có một stt mới nhất cách đây 1 tháng, anh viết :" Sẽ Trọn Cả Đôi Đường "

Sẽ trọn cả đôi đường, chắc là Sự nghiệp và Gia đình. tôi chỉ biết mỉm cười, cô gái ấy thật hạnh phúc ! cô gái ấy không phải tôi!

Vì anh ôm tôi và thủ thỉ: " anh muốn mk thành đạt trong công việc, muốn bố yên tâm, muốn cô gái anh yêu tin tưởng , hạnh phúc lấy anh, ! muốn là chỗ dựa vững chắc cho vợ và các con anh , anh sẽ cố gắng làm như vậy. Có công việc , có gia đình nhỏ hạnh phúc êm ấm , như vậy là trọn cả đôi đường ! "

Và ... tôi.... buồn !
Tôi off ngay fb !
Không lân la, thêm đâu mề...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro