Về hưu rồi mới tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyển Pháp Luân, quyển II

Về hưu rồi mới tu

Một số học viên đã từng nghe giảng trên lớp và căn cơ rất khá; vì công việc bận rộn nên không luyện nữa; đáng tiếc thay! Nếu là người thường bình thường, thì tôi khỏi nhiều lời thế này; tuỳ họ đi thôi; nhưng bộ phận những người này là có hy vọng. Đạo đức nhân loại đang hàng ngày trượt cả nghìn dặm trên dốc lớn, người thường đều đang bị sóng cuốn theo giòng, càng ly xa Đạo càng khó tu trở về. Thực ra tu luyện chính là tu cái tâm người ta, nhất là ở hoàn cảnh đơn vị công tác phức tạp, thì chính là cơ hội tốt đề cao tâm tính; hễ về hưu, thì đó chẳng phải mất đi một hoàn cảnh tốt nhất cho tu luyện sao? Mâu thuẫn nào cũng không có nữa thì còn tu gì đây? Đề cao thế nào? Sinh mệnh [đời] người là hữu hạn; thông thường chư vị tính toán rất trúng, nhưng chư vị có biết được bản thân mình tương lai thời gian còn lại là đủ không? Tu luyện không phải trò đùa con trẻ; so với bất kể việc gì nơi người thường thì đều nghiêm túc hơn; không thể nghĩ là đương nhiên được đâu; hễ đánh mất cơ hội, trong lục đạo ấy luân hồi đến bao giờ mới lại đắc thân người! Cơ duyên chỉ có một lần; mộng ảo chưa buông bỏ được kia một khi qua đi, mới hiểu ra đã đánh mất là điều gì.

● ● ● ● ● ● ● ● ●

Ghi chú: (mọi ghi chú đều của người dịch, chỉ chú định diễn nghĩa bề mặt, không phải chính văn, chỉ có tác dụng tham khảo).

Dịch ngày 18-2-2008.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dfawd