I. Vampire(s)🩸

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Người ta luôn tin vào những gì bản thân nhìn thấy. Con người không bao giờ thật sự có đủ trí tưởng tượng để đặt lòng tin vào chuyện gì đó mà họ chưa từng chứng kiến. Đó là lý do tại sao họ nên nghe câu chuyện từ một người khác, một người có thể là người chứng kiến mà cũng có thể chỉ là một người giống họ - người được kể lại. Tuy nhiên người ta vẫn sẽ bán tín bán nghi với câu chuyện kia vì suy cho cùng họ không hề chính mắt nhìn thấy sự thật.

Loài người quyết định tự cô lập mình khỏi mọi thứ khiến họ sợ hãi hoặc dường như... không thể giải thích được. Bây giờ là hàng trăm ngàn năm sau khi vũ trụ cùng tồn tại hai thế giới. Thế giới loài người và thế giới mà con người không muốn nhìn thấy." Người tóc bạch kim nói với hai chàng trai ngồi trước mặt mình.

"Oh P' văn vẻ thật luôn P'Kavin. Chỉ cần nói là con người ngu ngốc, ích kỷ và xấu xa, chỉ biết yêu thương bản thân mình." Một trong hai cậu nhóc nói.

"Em nghĩ...con người thậm chí còn không thích bản thân họ." Cậu nhóc khác lên tiếng và bé trai ngồi kế bên to mắt nhìn cậu.

"Giỏi lắm Bible. Đó là một phát biểu thông minh."

"Cảm ơn Vegas." Cậu trai tóc tên Bible nhăn mặt nói.

"Bible, Vegas...hai đứa là anh em sinh đôi. Không nên đem những con người còn lại ra đùa như thế." Kavin nghiêm giọng.

"Nhưng bọn em đâu có đem nhau ra đùa. Chỉ có mình em đem Bible mua vui thôi." Vegas cười toe toét nói, nhóc có thể nghe Bible đang gầm lên bên cạnh.

"Như vậy còn tệ hơn." Kavin nói trong khi nhìn Vegas với vẻ mặt nghiêm khắc. "Giờ thì trở lại với bài học về thế giới loài người."

"Tại sao bọn em cần phải học về con người? Họ có biết tới sự tồn tại của chúng ta đâu." Vegas hỏi

"Bởi vì hai đứa sắp mười tám tuổi rồi và thân là hoàng tử của thế giới ma cà rồng hai đứa phải quyết định những vấn đề liên quan đến con người, hai đứa phải biết cách làm thế nào để quản thúc họ, như một thú cưng."

"P' đùa em hả? Em không muốn một con người ngu ngốc." Vegas cãi lại.

"Nhưng P' vừa nói con người không biết về chúng ta mà." Bible vô tội nói.
"Vậy làm thế nào bọn em có được một người hầu là con người?

"Câu hỏi hay lắm Bible. Ừm, như hai đứa đã biết khi ma cà rồng đủ mười tám tuổi thì cơn khát máu cũng bắt đầu. Đa phần ma cà rồng sẽ săn và hút máu của con người, sau đó xóa bỏ ký ức của người bị hút máu. Tuy nhiên hai đứa mang dòng máu thuần chủng, là thành viên của hoàng tộc. Có một vài thứ trong cơ thể hai đứa, nó được gọi là DNA, nó làm cho hai đứa không thể hút máu từ nhiều người khác nhau. Nghĩa là khi đủ mười tám, hai đứa phải chọn một người hầu là con người, sẽ uống máu của người đó, giúp họ kéo dài tuổi thọ để họ có thể phục vụ hai đứa cả đời. Thế nên hai đứa cần phải biết những thứ liên quan đến con người vì hai đứa hoàn toàn không thể giết họ, nếu nguồn cung cấp máu mất đi cũng đồng nghĩa với việc hai đứa sẽ chết. Hiểu chưa?"

"Vậy em với Bible mỗi đứa chọn một người hả?"

"Không. Hai đứa là anh em sinh đôi nên hai đứa phải chọn cùng một người."

"Em sẽ không chia đồ ăn với anh ấy!" Vegas kêu lên.

"Làm ơn ngưng cãi nhau dùm cái. Có đủ máu cho mọi người mà." Kavin nói, thả quyển sách trên tay xuống bàn.

"Hai đứa xem chừng không muốn học nữa nên hôm nay đến đây thôi."

"Vâng!"

Bible định đứng dậy thì nhận được một cùi chỏ của Vegas bên cạnh, cậu nghe em trai thì thầm rằng đừng có vui mừng lộ liễu quá kẻo Kavin đổi ý.

"Ý em là, bọn em rất buồn vì P' phải đi nhưng mà bọn em cũng mệt mỏi vì theo như P' nói thì còn phải chuẩn bị cho buổi tuyển chọn này mai nên...yeah...Have a good day!"

Kavin nhìn Bible cuống quýt sửa lời, mím môi nhịn cười.
__________________________________

"Này! Dậy đi."

Một tên lính gào lên khiến hai người con trai trong căn phòng nhỏ từ từ ngồi dậy.

"Mai là ngày tuyển chọn. Ta sẽ đưa hai ngươi đi chuẩn bị."

"Họ sẽ chọn một trong hai chúng tôi sao?" Một chàng trai hỏi.

"Đúng vậy."

"Còn người còn lại thì sao?"

"Đừng nhiều chuyện nữa. Giờ thì đi mau. Hai ngươi cần phải tắm, thật dơ bẩn." Tên lính nói.

"Nếu ngươi để chúng ta tắm trước đó thì bây giờ chúng ta đã không bốc mùi thế này."

*CHÁT*

Chàng trai còn lại bất mãn lên tiếng, khó chịu nhìn tên lính. Hắn bước lên một bước, giơ tay tát mạnh vào má anh, để lại trên da thịt trắng mềm một dấu tay đỏ ửng.

"Build, cậu không sao chứ?" Chàng trai kế bên anh hỏi.

"Không sao."

"Cẩn thận cái miệng của nhà ngươi!"

Build cố trấn an người nọ. Anh bây giờ ổn hơn bao giờ hết. Mọi thứ xảy ra quá nhanh với anh, anh vẫn cố gắng nhớ lại chuyện gì đã xảy đến. Hôm đó, trong lúc anh đang trở về nhà sau khi tan ca thì ai đó đánh vào đầu anh. Khi tỉnh dậy, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu anh là anh bị bắt cóc để tống tiền vì anh là một người mẫu. Nhưng khi những người kia nói anh rằng anh sẽ trở thành người hầu của một ma cà rồng thì anh tin rằng mình điên rồi.

Anh từ chối tin tưởng nhưng đã một tháng trôi qua, không có cảnh sát nào đến và khi anh la lên với họ rằng bố mẹ anh sẽ tìm anh thì họ nói cho anh rằng ba mẹ anh đã quên anh. Làm sao ba mẹ có thể quên con cái của mình? Build tuyệt đối không tin một lời nào của họ cho đến khi anh nhìn thấy một tên bảo vệ hút máu một cô gái qua cửa sổ nhỏ trong phòng.

Và giây phút nhìn thấy tên kia quăng cơ thể vô lực của cô gái xuống sàn Build biết rằng đó chính là tương lai của mình nếu anh được chọn.

Hai người phụ nữ trẻ tuổi tiến vào khi anh rời khỏi ngục tối. Tawan, người bị giam cùng với anh có vẻ thả lỏng khi nhìn thấy sự thân thiện của hai cô gái còn Build thì vẫn duy trì trạng thái lo lắng về mọi thứ xung quanh.

Một cô gái đi về phía Build, tách hai người ra, dẫn đến một căn phòng khác. Anh rất cảm kích vì dọc đường cô ta đều im lặng. Cả cơ thể anh nặng nề, tim cũng đập rất nhanh vì suy nghĩ đến những chuyện sẽ xảy đến vào ngày mai.

"Đến rồi."

Nữ hầu nói và mở cánh cửa gỗ trước mặt, ra hiệu cho anh đi vào trong. Im lặng làm theo, Build đã nghĩ đến chuyện chạy trốn nhưng anh nhận ra nơi sang trọng như này có lẽ sẽ có bảo vệ canh chừng xung quanh, tệ hơn nữa là những tên đó không phải là con người.

"Xin hãy thoải mái. Anh cần tắm rửa và chuẩn bị cho ngày mai. Bữa tối sẽ được phục vụ tại phòng và xin vui lòng không đi ra ngoài. Không cần phải cố gắng bỏ trốn."

"Tôi chưa có lên kế hoạch đó."

Build lầm bầm. Cô người hầu mỉm cười.

"Vậy thì tốt. Tôi sẽ để anh nghỉ ngơi. Hai giờ nữa đồ ăn sẽ được mang đến, có ổn với anh không?"

"Ổn."

Lúc chỉ còn một mình trong phòng, Build thở phào một hơi. Đi một vòng, căn phòng này rất lớn với tông màu chủ đạo là nâu sẫm và đỏ, nội thất toàn bộ đều bằng gỗ, xa hoa như một căn phòng trong cung điện hoàng gia trên phim ảnh.

Giữa phòng là một cái giường cực kỳ lớn, bốn chân giường đều được chạm khắc hoa hồng, khăn trải giường rất mềm mại, còn thoang thoảng mùi hoa hồng. Sàn nhà được trải thảm nhung màu đỏ thẫm, một bên tường là cửa sổ sát đất dẫn đến một ban công nhỏ. Ngoài ra còn có một phòng tắm dát vàng sáng chói.

Build ngâm mình thư giãn hoàn toàn trong bồn tắm rộng rãi. Dòng nước ấm nóng và mùi hương vani dễ chịu tràn ngập căn phòng làm dịu đi cơ bắp đang căng thẳng của anh. Build muốn ở lại lâu hơn nhưng sau nửa giờ anh quyết định ra ngoài. Có một phòng thay đồ bên trong phòng ngủ, anh không ngần ngại khám phá và chọn cho mình một bộ quần áo có vẻ thoải mái nhất, quần jean skinny đơn giản và áo hoodie oversize màu ghi xám. Trong tủ có vài bộ pijama nhưng Build không muốn mặc, không biết tại sao nhưng trở nên quá thoải mái ở đây dường như không phải là một ý tưởng hay.

Mở cửa và bước ra ban công, khí lạnh táp vào người anh, bây giờ là mùa đông anh nên ở trong phòng nhưng anh muốn hít thở một chút. Nhìn lên bầu trời, Build thấy sống mũi cay cay, đã bao lâu rồi kể từ khi anh nhìn thấy những ngôi sao xinh đẹp lần cuối?

"Tại sao ngươi khóc, con người?"

Giọng nói đột ngột vang lên khiến Build giật mình. Ngay trước mặt anh là một chàng trai với đôi con ngươi đen láy sâu thẳm như màn đêm, nhìn chằm chằm vào người anh.

"C..Cậu là ai?" Build bắt đầu lắp bắp.

"Ta là ai có thực sự quan trọng không? Điều quan trọng là ngươi là ai?"

Người kia nhếch môi nói. Build cảm thấy khó chịu với thái độ tự phụ của người mới đến, nghĩ về việc anh sẽ không bao giờ được trở về nhà còn người trước mặt thì lấy đó làm chuyện để bỡn cợt anh.

"Nhìn này. Cậu có biết tôi đang trải qua điều gì không?" Build nghiến răng nghiến lợi hỏi.

"Tôi đang bị giam cầm ở đây như một con thú và chờ đợi một tên ma cà rồng ngu ngốc nào đó biến tôi thành bình máu tươi của hắn, nếu không thì cậu nghĩ tôi ở đây làm gì? Đến chơi chắc?! Còn nữa, nhảy vào ban công của người khác là một việc làm cực kỳ bất lịch sự."

Vừa nói anh vừa chỉ ngón tay trước mặt người kia coi điều đang rất bất mãn.

"Ngươi nói cái gi..."

"Cậu là ma cà rồng phải không?" Build ngắt lời.

"Nên nếu cậu bị thương, cậu sẽ không chết"

"Ừ, nhưng...ah!!"

Chàng trai trẻ cố gắng nói nhưng cậu thật sự không thể kết thúc câu nói vì anh đã đẩy cậu ra khỏi ban công. Nghe tiếng vật nặng chạm đất, anh nhìn xuống thì thấy người nên ngã chổng vó đang chống chân tiếp đất như một con mèo.

"Ngươi!...Ngươi sẽ phải trả giá!!!" Người kia hét lên, thở hổn hển.

Build lè lưỡi trêu ngươi một cái rồi quay vào trong, bỏ qua nụ cười đang lan rộng trên khuôn mặt của người phía dưới. Dùng xong bữa tối anh lên giường ngủ. Trong một giây khi ngủ say anh đã quên rằng ngày trọng đại đã đến.

Cho đến khi người hầu đánh thức Build và đưa cho anh một bộ quần áo bảo anh hãy sẵn sàng cho các hoàng tử, anh mới nhận ra mình đang ở đâu. Chống cự là vô nghĩa nên anh thầm cầu nguyện rằng anh sẽ không được chọn để họ gửi trả anh về với ba mẹ.

Mặc bộ đồ đen mà người hầu gái đưa cho, áo sơ mi cài cúc, quần jean và đôi giày quân đội cùng màu nặng nề, anh vội vã rời khỏi phòng.
Người hầu bảo Build đứng trước một cánh cửa lớn và đợi. Vài phút sau Tawan xuất hiện bên cạnh anh, cậu ấy mặc đồ màu trắng. Người bảo vệ thấy hai người đã đến liền gõ cửa.

Giống như phép thuật, cánh cửa tự mở ra và hai người bước vào. May mắn cho Build vì không phải là đám đông như anh tưởng tượng, anh chú ý đến một người phụ nữ và một người đàn ông ở tuổi đôi mươi, ngồi trên ngay vàng chứng tỏ cho thân phận vua và hoàng hậu. Sau đó, một chàng trai với nụ cười rạng rỡ và mái tóc đen bên cạnh nữ hoàng, một người khác trông chín chắn hơn với màu tóc bạch kim và làn da sẫm màu đứng sau lưng họ và cuối cùng là người hôm qua, cậu ta đang nhìn anh nở nụ cười quỷ dị.

Nuốt nước bọn, Build nhận ra người hôm qua bị mình đẩy xuống ban công là hoàng tử.

"Đó là Tawan. Cậu ấy là một người mẫu. Sức khỏe hoàn hảo, vui vẻ và lịch sự. Người còn lại là Build Jakapan, diễn viên cũng có sức khỏe tốt, chỉ có một vấn đề là thỉnh thoảng cậu ấy có hút thuốc." Ma cà rồng tóc bạch kim tuyên bố.

Vị hoàng tử còn lại tiếp cận họ. Cậu dừng lại một giây trước mặt Tawan rồi chuyển đến Build. Tim anh đập như đánh trống bởi cái nhìn chằm chằm từ người nọ. Cậu ấy mỉm cười dịu dàng với anh.

"Mắt của anh thật đẹp"

Build không biết tại sao nhưng anh thấy rất thoải mái vì sự hiện diện của cậu, đôi mắt nâu ấm áp và giọng nói trầm thấp khiến người ta thấy an toàn.

"Cảm ơn." Build nói, thở ra một hơi.

"Don't worry. It's will be Ok."

Bible nhận thấy trạng thái căng thẳng của Build liền bật cười. Cậu cố gắng an ủi anh. Bible sau đó lùi lại một bước đợi em mình di chuyển nhưng cậu ấy không tiếp cận bất kỳ ai trong số họ.

"Em biết em muốn ai."

Vegas quyết đoán. Hai anh em nhìn nhau, là anh em sinh đôi nên giữa hai người luôn có sợi dây liên kết chặt chẽ. Cả hai không nói một lời nào, cùng nhau chỉ về phía Tawan.

Họ đã chọn cậu ấy?

Build đang tự hỏi thì nghe một tiếng nổ lớn. Anh quay lại và nhìn vào chỗ Tawan đang đứng. Chàng trai đang nằm trên mặt đất với một vũng máu lan ra quanh đầu. Đôi mắt anh mở to, sắc mặt trắng bệch. Khói bốc ra từ nòng súng của người đứng sau lưng anh. Build kinh hoàng nhận ra rằng họ đã giết cậu ấy.

Họ vừa giết Tawan.

"Build Jakapan chúng tôi chọn anh." Chàng trai hôm qua cười thật tươi nói.

Build không tìm thấy hơi thở của mình, bên cạnh anh có một xác chết mà họ thì vui vẻ chúc mừng anh như không có gì xảy ra. Nhìn xung quanh, không một ai trong căn phòng này chú ý đến chuyện đó ngoại trừ anh. Máu Tawan bắt đầu lan rộng, thấm đến đế giày của anh.

Nấc lên một tiếng, mắt anh trở nên nặng trĩu, đôi chân không chịu được sức nặng của cơ thể, anh ngã xuống. Khi nghĩ rằng mình sẽ đổ ập vào máu của Tawan, Build rơi vào vòng tay của ai đó, bằng tầm nhìn mờ sương, anh thấy người đó có một đôi mắt đen láy như bầu trời đêm.

Một giây trước khi mất đi ý thức, anh nghe người kia nói.

"Chúng ta chọn một bảo bối khá nhạy cảm đó." Một giọng nói dịu dàng và quan tâm cất lên.

----------------------------------------------------------

Truyện của tôi chưa bao h hết quằn nên mae cứ chuẩn bị cho mik 1 tinh thần thép đi nha(⌒▽⌒)

BIBLEBUILD💙🤟🏻❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro