Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản gốc: 

https://archiveofourown.org/works/39851925/chapters/99778551

----------------------------

Pete nằm nhìn trần nhà màu đen và lắng nghe sự im lặng trong căn phòng em đang bị bắt nhốt không biết đã bao lâu. Em hít thở nhẹ nhất có thể bởi tên ác quỷ đang ngủ cạnh em. 

Vegas vừa quay về vài giờ trước và có vẻ hắn đã có một cuộc chiến với cha của mình. Cha của Vegas luôn đáng ghê tởm, có thể thấy từ những vết bầm trên mặt hắn. Pete căng thẳng quan sát hắn trong thầm lặng khi Vegas ném đồ quanh phòng và đá vào bàn làm việc khiến nó trượt cả một đoạn. Tất nhiên việc đánh đấm một vật vô tri không giúp được Vegas.

Người dễ dàng khiến hắn nguôi giận nhất đang bị xích trên giường hắn.

Một con mồi dễ dàng bị chiếm lợi.

Pete cố gắng xóa bỏ hình ảnh tên ác quỷ nằm đè lên người em khỏi đầu mình.

Tiếng thì thầm trong tai em và bàn tay nóng bỏng của hắn chạm vào làn da của em. Làn da đang nằm dưới tấm chăn mỏng lụa màu đỏ. Cảm giác đó luôn kinh tởm dù nó đã đã diễn ra rất nhiều lần.

Sự bất lực kéo dài cả ngày trời, khiến Pete không thể nghỉ ngơi một cách thoải mái.

Điều Pete muốn là đứng dưới vòi hoa sen, một mình và không cảm nhận được gì ngoài những giọt nước.

Em ngồi dưới nước càng lâu, em càng tin rằng dấu vết của tên ác quỷ sẽ bị rửa trôi. Mắt em nhìn chằm chằm vào vệt nước chảy xuống cho đến khi nó biến mất.

Em muốn quên đi cách tên quỷ dữ đó chạm vào mình dần trở nên nhẹ nhàng, những ngón tay mơn trớn đầy quan tâm một cách giả dối và giọng điệu trầm trầm của hắn.

Vì nó, em muốn nhấn chìm mình trong bể nước. Em căm ghét sự ấm áp hắn ta mang đến khi họ trò chuyện.

Em muốn tự bóp cổ mình với sợi dây xiềng xích ngăn cấm em chạy trốn khỏi thế giới ác độc của tên quỷ dữ. 

----------------------

Pete tỉnh dậy và thấy Vegas ngồi trên ghế, một tay đỡ trán và tay còn lại cầm lấy điếu thuốc. Cửa sổ ban công mở rộng, và Pete nghĩ rằng nó là để khói thuốc bay ra ngoài.

Pete thấy căng thẳng, đây là một khung cảnh quen thuộc nhưng cũng không quen thuộc lắm ở Vegas. Em đã thấy hắn ta bất lực và căng thẳng trước đó. Em đã thấy những chai rượu rải rác trên bàn, em đã thấy gạt tàn trên bàn công rời khỏi vị trí vốn có của nó và em đã thấy người đàn ông đó nhìn chằm chằm vào đống giấy tờ cả tiếng đồng hồ mà không hiểu gì.

Nhưng em chưa từng thấy hắn bất lực và căng thẳng như vậy

Ánh mặt trời phản chiếu từ ngoài ban công. Nó tô điểm lưng của Vegas nhưng khiến bóng hắn đổ rạp xuống sàn. 

Pete hít sâu. Bây giờ còn rất sớm, mặc dù Vegas thường hay tỉnh dậy trước Pete.

Sự mơ màng buồn ngủ khiến em thốt ra mà không sợ hãi.

"Sao anh lại ngồi như thế sớm thế này?"

Hắn ta ngẩng mặt lên và Pete nhận ra sự bất ngờ trong mắt tối đen đó.

Vegas chưa từng bất ngờ.

Đây không phải điều Pete mong đợi từ hắn.

Thay vào đó, người đàn ông nhìn chằm chằm vào Pete với ánh nhìn suy ngẫm và sự nuối tiếc khiến Pete sợ hãi. 

"Thuốc ức chế của em hết tác dụng rồi." Vegas trả lời như thể nó luôn rõ ràng. Hắn ta hít thêm một hơi thuốc rồi dựa vào ghế.

Pete không hiểu gì nên em đợi, nhưng Vegas cũng đang đợi em, đợi chờ ở Pete một điều gì đó mà em không thể lý giải.

"Vậy? Bao giờ tôi có thể nhận một liều mới?" 

Tất cả các vệ sĩ phục vụ cho gia tộc đều phải uống thuốc ức chế. Nó giúp ngăn chặn việc tránh nhiệm và công tác của họ bị ảnh hưởng bởi giới tính thứ hai. 

Vegas biết điều đó. Khi Pete không nhận được câu trả lời mà là một sự thay đổi xẹt qua trong mắt Vegas, một thứ thay thế sự đau đớn và bất ngờ mà em thấy lúc vừa tỉnh dậy. Pete thấy nhộn nhạo trong bụng.

Em tự hỏi lý do cho hành động kỳ lạ này của Vegas.

Vegas là một người mưu mô trong việc thu thập thông tin và hắn ta lẽ ra không nên bất ngờ với giới tính của Pete. Pete là một Omega không phải điều khiến hắn căng thẳng.

"Không."

Hắn hít vào, mọi thứ đang không ổn. Bất kể điều gì đang diễn ra trong đầu Vegas đều tồi tệ hơn nhiều lần Pete có thể nghĩ đến.

"Thuốc ức chế cũng hoạt động như một loại thuốc trách thai... vậy nên nếu - " Với sự dũng cảm, Pete chậm rãi nói với Vegas tầm quan trọng của thuốc ức chế để giảm bớt sự căng thẳng của em nhưng hắn nhìn em một cách không thể tin nổi.

"Ngửi cái không khí chết tiệt này đi Pete."

Pete đã ngửi. Em chậm rãi hít vào và bị tấn công bởi hương gỗ nồng.

Em nhăn mày khi nhìn Vegas.

Em không làm gì khi Vegas dụi tắt điếu thuốc của mình và bước qua bên kia phòng về phía giường.

Hắn cúi xuống nhìn Pete.

Bàn tay mạnh bạo của hắn nhẹ nhàng vuốt ve má em. Sự ấm áp đọng lại trên bàn tay hắn.

Em rung người vì khả năng đó. Đây hẳn phải là một trò đùa tàn ác.

Cách em chấp nhận bàn tay người đàn ông vuốt tóc khỏi mặt em thật tự nhiên. 

"Ôi, Pete..."

Bản năng Omega trượt ra khỏi em để đáp lại sự thân mật của người bạn đời định mệnh. Pete không thể kiểm soát cách cơ thể em sung sướng chỉ với một vài cái chạm.

"Thiên thần của tôi." Vegas thì thầm với chính mình. Sự chiếm hữu trào dâng, một ánh mắt hắn thường nhìn Pete sau khi họ thâm mật.

Vegas quan sát Pete cố gắng chống đỡ bản năng Omega của mình. Mắt em chuyển màu từ màu nâu thường ngày sang một màu tím đậm.

Hắn quan sát Pete thở đứt đoạn và nước mắt dâng lên trong mắt em. Vegas cười với Pete, một nụ cười không chạm khóe mắt. Bé con đáng thương nghĩ rằng mình có thể chống lại bản năng trước bạn đời định mệnh của mình.

Pete cố gắng thoát khỏi vòng tay hắn, trước khi kỳ phát tình lu mờ lý trí em.

Nó khiến Vegas tức giận. Tay hắn di chuyển từ má xuống cổ. Hắn bóp mạnh tay, ngón tay hằn lại dấu vết.

Không giống như Pete, hắn để bản năng chiếm lấy mình. Con ngươi hắn trở thành một màu đỏ đậm.

"Em không bao giờ có thể trốn thoát khỏi tôi."

Vegas gắn kết định mệnh của họ trong một nụ hôn chậm rãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro