Chương 12: Anh vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đeo lên cặp kính đen. Nhưng chưa đi được mấy bước người cậu đã bị giữ chặt lại.

" Mẹ ? "

" Pete. Thật sự là con" giọng bà đầy vui mừng, còn hơi run như sắp khóc.

" Pan gọi điện tới nói nếu con không đến thằng bé sẽ bỏ hôn lễ mà chạy đi tìm con nên con mới... "

" Vậy con đã gặp em chưa ?"

Pete cười nhẹ " Con nhìn thấy thằng bé rồi. Rất đẹp. Đứng bên Vegas.... Thật sự rất xứng đôi."

" Vậy sao không ở lại? Con định đi đâu ?" Tay bà vẫn không buông khỏi cậu

" Nhìn cũng đã nhìn rồi. Còn cần ở lại sao ? Mẹ chuyển lời đến Pan. Con chúc em ấy trăm năm hạnh phúc nhé. "

" Không ! Mẹ không giúp. Con muốn nói gì thì tự mình nói với nó." Giọng bà bỗng gấp gáp

" Mẹ.... Con phải đi rồi. Nếu không sẽ không kịp giờ lên máy bay"

Bà nghe xong thì liền giữ chặt lấy tay cậu, kéo mạnh vào bên trong " Hôm nay con không được đi đâu hết. Nhất định không thể đi đâu hết "

" Mẹ.... Mẹ à..."

Cậu cứ như thế mà bị bà đưa nào bên trong. Bà ấn cậu xuống chiếc ghế ở gần đó " Nếu con vẫn cố chấp thì lần sau về nhà chính là vào tang lễ của ta con có tin không "

Pete lần đầu thấy mẹ phản ứng gay gắt như vậy. Cậu cũng đành ngoan ngoãn mà ngồi yên.

Cánh cửa được mở ra. Vegas bước trên đoạn đường trải đầy hoa tiến đến trung tâm sân khấu. Porsche và Tankul ngồi ở bàn gần đó ánh mắt yêu thương đầy trìu mến mà nhìn anh.

" Thằng khốn "

Dường như nghe được tiếng của Porsche giữa muôn vài tiếng reo hò. Vegas quay lại mà nhìn hai người thì bị Tankul tặng cái liếc sắc lẻm.

" Thằng đểu. Thằng ngu "

Pete tuy không muốn nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt mình hướng về anh. Nói là buông bỏ nhưng thực sự dễ dàng như vậy sao ? Đây là chàng trai thanh xuân của cậu. Là tình yêu suốt mười mấy năm qua. Hôm nay được nhìn anh bước vào lễ đường rồi. Nhưng người đứng cùng anh.... Vĩnh viễn sẽ không là cậu.

Mi tâm sẽ động. Khoé mắt hơi đỏ. Pete cố gắng hít thật sâu, ngăn chặn cảm xúc của mình.

* Không được khóc. Không được khóc. Hôm nay là ngày vui. Phải chúc mừng cho anh ấy.*

Tiếng nhạc được vang lên. Pete ngồi ở vị trí gần cửa nên rất nhanh đã nhìn thấy. Ba cậu đang dắt tay Pan mà tiến vào. Mắt đối mắt nhìn nhau, Pete nhanh chóng quay mặt đi hướng khác rồi cùng mọi người vỗ tay chúc mừng.

Đi hết đoạn đường. Ba đã trao tay Pan cho Vegas. Pete thở hắt ra. Xem đến đây thôi. Pan cũng đã thấy cậu rồi. Cũng đã đến bước này còn có thể xảy ra chuyện gì nữa chứ. Một lần nữa đeo vào cặp kính đen. Cậu nhanh chóng tiến về phía cánh cửa vừa được đóng chặt.

Ngoái lại phía sân khấu chính, mắt cậu hơi đỏ dưới lớp kính đen." Vegas, Pan... Hai người nhất định phải hạnh phúc đấy "

Khi cánh cửa vừa được mở ra không quá nửa, Vegas trên sân khâu bỗng hô lớn.

" Khoan đã "

Anh hướng thẳng dáng người đáng có ý định bỏ trốn kia mà lên tiếng. Pete giặt nảy mình, cuống quýt cả lên.

" Không được đi. "

Giọng nói ấy lần nữa vang lên xuyên thẳng vào tai cậu. Pete bỗng cứng đờ.

Lúc này Porsche và Tankul cũng đã đứng dậy xem tình hình. Hai người khó hiểu mà nhìn nhau. Khách khứa ngồi hai bên cũng bắt đầu bàn tán.

Pete vốn là người dễ ngại, cậu nhanh chóng muốn bước đi.

" Anh nói em không được đi em không nghe thấy sao ?"

Vegas một lần nữa lên tiếng. Lần này anh chỉ rõ chính là đang nói đến người đứng ở vị trí cánh cửa kia. Cũng là vị trí thẳng ngay con đường tiến về sân khấu.

Pete bất động. Vegas gọi cậu ?

Vegas thấy người đã đứng lại thì toan bước tới nhưng Tankul đã nhảy ra chặn lại.

" Ê thằng Vegas. Mày muốn làm gì.... " Mặt anh hất lên cao, hai tay chống eo mà ngán đường.

Vegas trực tiếp mà lướt qua, phớt lờ Tankul làm cho anh mặt đỏ tía tai tức giận vô cùng. Nếu không phải có Kinn kịp thời kéo xuống thì có khi cả hội trường cưới phải nghe bài ca chửi hay không cần nghĩ của Tankul rồi.

" Thằng Vegas nó.... " Porsche nghi hoặc bỏ lửng câu.


Vegas đã đi đến quá nửa đường đi đến chỗ cậu. Pete vẫn chưa biết phải làm sao, anh càng bước càng gần.

Pan bỗng chạy ngang qua Porsche và Tankul, chạy đến kéo tay Vegas lại.

Bên dưới có người đã bắt đầu phỏng đoán đủ loại kịch bản trên đời. Nào là người thứ 3 đến muốn phá hủy hôn lễ, người đẹp một tay kéo hi vọng. Cái gì mà nam nhân xinh đẹp thần bí xuất hiện trong hôn lễ nhà tài phiệt..... Tất cả đều được truyền tới tai cậu không sót một câu.

Thấy Pan chạy tới chỗ Vegas, Pete cúi mặt. Cậu không có tới để quyến rũ ai hết. Cậu không hề có ý phá hủy hay làm dán đoạn hôn lễ. Cậu chỉ muốn lặng lẽ mà rời đi thôi.....

Pete nhắm mắt, cậu không muốn ở đây. Không muốn nghe thêm nữa nhưng chân vừa nhấc lên thì cả người đã bị nắm chặt. Là Vegas, anh đã tới chỗ cậu từ khi nào không hay, cũng đã chứng kiến sự run rẩy của cậu.

Kéo người lại đối diện với mình. Tim Vegas đập nhanh hơn bao giờ hết. Cảm giác quen thuộc này....

Cả hội trường lập tức ồ lên khi Vegas kéo cậu vào lòng mà hôn xuống. Tankul và Porsche mắt mở to hết cơ. Vegas thế mà lại dám hôn cậu.

Pete ở trong lòng Vegas mà không ngừng vùng vẫy. Chỉ có mình anh là vẫn bỏ qua tất cả, tiếp tục nhắm mắt mà hôn.

Đẩy anh ra bằng lực thật mạnh. Tát một cái thật đâu, người thì liên tục hít thở mạnh. Vegas mi mắt không nâng, cứ thế mà chịu đòn.

" Anh bị điên sao Vegas ? Anh có biết anh đang làm gì không ?"

Pete bất mãn mà hét lên. Vegas mắt không vội mơt, tuy bị chửi, bị đánh nhưng trên mặt anh lúc này lại không một nét tức giận. Ông Gun và vợ thì nắm chặt tay nhau. Phu nhân dõi theo mà không ngừng cầu nguyện.

" Em đã đến rồi. Mặt trời ngốc "

" Mặt trời ngốc. Sau này chỉ chiếu sáng mình anh thôi. Em mà dám đi theo người khác là biết tay anh đấy. Có biết chưa..."

" Em không có ngốc !"

" Em ngốc. Em rất ngốc. "

" Ờ... Em ngốc mới yêu anh đấy. Không thèm quan tâm anh. Hứ... "

" Thôi nàoo.... "

Mảnh kí ức khi xưa vì câu nói của anh mà ùa về. Chuyện đã lâu đến cậu ngỡ ngàng. Vegas từ từ mở mắt. Khi nãy hôn Vegas nhắm mắt lại mà hôn. Anh đang tìm lại cảm giác quen thuộc khi đó. Muốn tìm lại hương vị khi "người đó" vẫn còn ở bên mình. Cuối cùng đã tìm được rồi.

Hơi thở thơm mùi bạc hà nhè nhẹ. Bờ vai nhỏ, thon nhưng không hề yếu đuối. Đặc biệt là hương thơm thảo mộc đặc trưng luôn quanh quẩn lúc nào cũng làm cho anh thoải mái. Tất cả.... Vegas đều đã tìm được rồi.

Nhẹ nhàng tháo bỏ lớp ngụy trang trên người cậu. Mũ, kính đều một lượt mà tháo xuống hết. Người xem một số ít đã nhận ra cậu, bàn tán càng sôi nổi hơn.

Pete thoát khỏi dòng kí ức mà nhìn quanh. Cậu cắn môi thật chặt. Nơi này không thể ở lại lâu thêm nữa.

" Em muốn đi đâu ?" Vegas vội mà giữ chặt tay cậu

Anh nóng lòng đến nỗi lực tay có chút mạnh khiến cho cậu hơi nhăn nhó. Pete nãy giờ vẫn luôn né tránh ánh nhìn của anh nhưng ánh nhìn của Vegas dành cho cậu vẫn luôn nóng rực.

Tại sao chứ? Thật sự khó hiểu, Pete bối rối vô cùng. Rốt cuộc là anh bị sao vậy chứ ?

" Buông.... Buông tôi ra"

" Là em! Đúng không ? "

Pete cau chặt đôi mày. " Là tôi gì chứ ? "

Vẫn cố tìm cách thoát khỏi anh. Pete còn vô tình nhìn vào ánh mắt của Pan nãy giờ vẫn luôn lặng im mà quan sát. Thật sự không thể dây dưa thêm. Ba mẹ của cậu và anh vẫn còn ở bên dưới. Khách khứa cũng còn đầy đủ. Chuyện này phải chấn dứt. Nếu không sự việc sẽ rất khó mà thu dọn

" Buông tôi ra.... Vegas. Buông tôi ra. "

" Không. Anh không buông. Pete! Người đó là em... đúng chứ. Anh biết người đó là em."

Pete ngỡ ngàng mà nhìn anh. Ánh mắt Vegas không hề có sợ dò hỏi. Tuy là đặt câu hỏi nhưng giống như đang ngầm khẳng định.

Porsche và Tankul đã chạy lên, đứng hai bên làm hậu thuẫn cho cậu. Chỉ cần Vegas dám manh động, hai người họ lập tức xông tới. Kinn cũng hóng hớt mà bước theo.

Ba ngày trước.

Khi Vegas bước ra khỏi cửa hàng nhẫn cưới, ánh mắt anh va phải một việc gai mắt vô cùng. Một đám thanh niên vậy mà lại gây khó dễ một người già. Không thuận mắt đám người đó anh đã đến dạy cho chúng một bài học nhưng không may để cho bản thân bị thương. Vốn Vegas không định để ý đến nó nhưng khi anh quay lại xe thì trên kính xe được một túi nhỏ. Trong túi đó là đầy đủ các loại thuốc, bông băng để sơ cứu vết thương. Trên túi còn thoang thoảng hương thảo mộc quen thuộc mà anh bấy lâu luôn nhung nhớ.

Vegas lập tức tìm kiếm bóng hình đã để lại nó. Anh đưa mắt nhìn quanh mà tìm kiếm. Kia rồi...

Dáng người nhỏ bé đang liều mình bỏ chạy Vegas lập tức đuổi theo. Khi ấy anh vẫn còn nghĩ người đó là Pan. Dáng người này.... Nhìn rất quen mắt. Nhưng nếu là Pan thì sao phải bỏ chạy chứ.

Vegas duy trì khoảng cách an toàn, không muốn kinh động đến người kia. Anh không hiểu sao bản thân lúc này đột nhiên lại có chút lo sợ.

Người kia vẫn cứ đi. Còn không quên ngoảnh mặt mà nhìn lại. Và không ai khác. Người đó chính là cậu.

Khi thấy được khuôn mặt người mà mình luôn chạy theo. Vegas lập tức sững sờ. Đây không phải Pan mà là.....

....

Lông mày nhíu chặt, cậu không ngờ bản thân lại bị phát hiện. Khi đó vốn là không định quan tâm nhưng chân lại không ngăn được mà chạy đi mua thuốc cho anh. Giờ thì hay rồi. Lại còn để bị người tabắt gặp nữa.

" Phải, là tôi. Thế thì sao chứ ? "

Pete nhìn thẳng vào anh. Cũng chỉ là một túi thuốc. Chuyện này có bị phát hiện cũng còn đỡ hơn việc kia.

Vegas nghe câu trả lời thì bất ngờ. Cậu nhận ?

" Tôi chẳng qua là rảnh rỗi. Thấy anh bị thương nên có lòng mua thuốc cho anh. Dù sao tương lai anh cũng phải gọi tôi một tiếng. Anh vợ...." Cậu nói với vẻ mặt hiển nhiên

Từ "anh vợ" khiến Vegas khó chịu. Cho dù chuyện này hình như nghe cũng có lí. Quan khác và người chứng kiên bây giờ rối bời. Chú rể chạy theo anh vợ tương lai... Rồi còn hôn để cảm ơn sao ?

" Thằng Vegas nó bị điên hả ? Nó làm vậy không sợ Pan buồn sao ?"

Kinn thỏ thẻ những lời ngu nguội bên tai Porsche và Tankul thì liền nhận về 2 ánh mắt sắc lẻm. Nuốt vội ngụm nước bọt, tay vuốt vuốt lồng ngực.

* Đáng sợ quá ahhh *

_______________

😅 Bù cho các tình yêu 1 chap dài nè

Chúc mấy bồ đọc fic zui zẻ zui zẻ nhaaaa ♥️


.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro