55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến khi suy nghĩ kĩ những lời nói vừa rồi của mẹ, Vegas dường như nhận ra rằng trong lời nói của người hòng ám chỉ rằng ' cơ hội cuối cùng của hắn chỉ còn vỏn vẹn nhiều canh giờ nữa mà thôi.

Việc khiến Pete có thể thay đổi được quyết định của mình còn phải dựa vào bản lĩnh của hắn, bấy giờ chỉ còn sự chân thành trong chính mình thì may ra mới có thể khiến em chấp nhận.'

Vậy là Vegas tự tát vào chính mặt mình để khiến bản thân tỉnh táo lại.

"Vegas mày phải tỉnh táo lại...không được...mày không thể để vụt mất em ấy lần nữa."

Hắn quay về chỗ cũ mà quỳ xuống trước cánh cửa phòng của Pete bắt đầu hạ nhẹ lại tông giọng nói vọng vào.

"Pete...ta biết bây giờ mình không có tư cách gì để giữ em ở lại,nhưng chỉ xin em mở cửa gặp ta một lần có được không.

~ta muốn xin lỗi vì chuyện năm xưa gây ra cho gia đình cả mọi thứ gây ra lâu nay đối với em và Venice, ta biết mình sai rồi sai thật rồi...vì cái sự hiếu thắng kia mà đã khiến em thành ra như thế này...hức."

Đến lúc này nước Vegas lại bắt đầu rơi hắn không thể kiềm chế được cảm xúc khi nói những lời này đối với Pete,lời nói hiện tại thật sự là chính trong thâm tâm hắn chứ không phải vì muốn níu kéo em....từ khi biết hết mọi chuyện và nhớ lại! cảm giác tội lỗi hối hận bắt đầy vây quanh khiến cho Vegas tự dằn vặt chính bản thân mình.

"Em biết không Pete từ lúc nhớ lại mọi thứ mình gây ra ta nhận ra rằng người mình yêu thật sự chính là em, những cảm xúc khó chịu khi thấy em thân mật với Macau thờ ơ với ta! Nó xuất phát từ tình yêu của ta dành cho em.

Ta biết thứ tình yêu chiếm hữu này của mình thật sự quá đỗi vô lý nhưng không biết cách nào để loại bỏ ra khỏi mình được....hức...sụt xịt...Pete nếu nghe những lời này,em có thể cho ta một cơ hội nữa có được không.

Cầu xin em mở cửa cho ta gặp em một lần thôi..."

*Pete trong này nghe những lời này của Vegas,em lặng lẽ ôm chặt con hơn vào trong lòng thẩn thờ nhìn về xa xăm âm thầm rơi những giọt nước mắt đầy sự đau khổ và tổn thương trong đó...tự nhủ với lòng mình:

"Không sao đâu Pete...ngài ấy sẽ nhanh chóng từ bỏ rời đi mà thôi...mày không được mền lòng thêm lần nữa, dù gì thì mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi đừng lo lắng cho người thực sự không yêu mình nữa."

Nói đến đây cổ họng em nghẹn lại Pete cố gắng kiềm chế cắm chặt môi để khiến mình không được khóc.

Cứ thế kẻ kể người nghe.
~Vegas vẫn kiên trì quỳ ở đó dưới nền tuyết trắng xóa lạnh lẽo ân cần nhẹ nhàng bầy tỏ tất cả nỗi lòng của mình về mọi chuyện kể cả khi xưa với em không ngừng nghĩ, còn Pete vẫn ngồi đó lắng nghe cùng với mớ hỗn độn trong lòng.
*
*
*
Không biết trôi qua bao lâu trời cũng đã sáng tuyết vẫn rơi nặng hạt không có giấu hiệu giảm đi,Vegas bấy giờ quỳ suất đêm cả người đã thấm mệt!trời mùa đông lạnh giá cộng thêm ở ngoài cả một đêm cổ họng hắn giờ đây đau rát bờ môi nhợt nhạt thô ráp, việc nuốt nước bọt cũng là một điều khó khăn.

Thấy trời đã sáng Vegas biết rằng thời gian của mình đã không còn nhiều, chỉ ít giờ nữa mà thôi Porsche sẽ đến đây đưa em đi....hắn dường như đã chuẩn bị trước về việc này! Nước mắt Vegas vô thức rơi xuống trên gò má.

Ngay lúc tuyệt vọng ấy bỗng tiếng mở cửa vang lên...nghe thấy tiếng động Vegas liền không giấu nổi vui sướng ngước lên nhìn.

"Pete là em sao?!ta cứ...."

Lời nói chưa kịp nói đã ngay lập tức Vegas nuốt nó vào trong lại khi thấy khuôn mặt người kia,thì ra là Venice! Hắn có chút thất vọng nhưng rồi cảm thấy vẫn còn may mắn vì con trai của mình chịu mở cửa.

Thằng bé vẻ mặt không chút cảm xúc chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái mà nói:

"Ba nhỏ bảo rằng con ra mở cửa cho người vào vì không muốn ngồi trơ mắt nhìn người như hai ba con ta năm xưa...đứng ở ngoài trời đông giá rét tuyết rơi nặng hạt chỉ chờ đợi lo lắng cho sức khỏe của ngài."

Câu nói ấy như hàng trăm vết dao đâm thẳng vào tim Vegas,như muốn khơi dậy lại những tội lỗi đáng ghét trước kia hắn gây ra cho ba con em.

Vegas không nói năng gì chỉ cuối đầu cảm thán về bản thân, đúng trước kia khi hắn bị thương ở chiến trường chính Pete đã không màng tất cả để chạy đến bên hắn ấy vậy mà chính hắn đã sai người tuyệt nhiên cấm em được bước vào trong.

Khi ấy Venice vẫn chỉ mới 3 tuổi đã phải cùng em trải qua cái giá rét thấu xương nguyên một đêm để có thể đổi lại một câu an toàn từ miệng ngự y, nghĩ lại hắn không thôi tự trách bản thân sao quá tàn nhẫn với chính người yêu thương mình như vậy.

"Cảm ơn con đã mở cửa cho ba, và xin lỗi vì chuyện năm xưa đã gây ra cho ba nhỏ và con."

Nói rồi hắn loạng choạng đứng dậy, do giữ nguyên một tư thế quỳ...chân của Vegas đã không còn cảm giác đau hay tê từ lâu! Giờ đây khởi động đột ngột khiến cả cơ thể chưa tiếp nhận được thăng bằng...may mắn hắn rèn luyện võ công và sức khỏe nên nhanh chóng ổn định lại được.

Khập khiễng bước từng bước khó khăn đến nơi cánh cửa Vegas nhìn vào trong thấy khuôn mặt mình chống ngóng được nhìn thấy nó từ lâu đang ngồi ở giường, khuôn mặt Pete đã gầy và xanh xao đi nhiều nó thể hiện hết sự tiều tụy ra bên ngoài...khi nhìn thấy em như vậy Vegas không khỏi sót xa và tự trách! Người khiến em thành ra ngày hôm nay không ai khác chính là hắn.

Đưa thân xác nặng nhọc tiến vào bên trong lại gần Pete Vegas dè dặt hỏi."

"Ta có thể nói chuyện với em một lát có được không?!"

Em không đáp lại chỉ quay sáng nhìn về phía Venice rồi sai Pam dẫn thằng bé đi, rồi mới bắt đầu nhìn về phía hắn qua loa nói:

"dù sao ta và ngài cũng đã kết thúc rồi
có gì thì nói nhanh đi."

Vegas nghe vậy vẫn không chút tức giận nào từ từ ngồi xuống đưa tay muốn nắm lấy bàn tay đang đặt trên đùi của em nhưng chưa kịp đụng vào thì Pete đã nhanh chóng rụt tay lại, thấy vậy hắn liền thu cánh tay mình lại dè dặt nói.

"Em gầy đi nhiều rồi..."

Đáp lại lời nói quan tâm ấy Pete hiển nhiên không nghe lọt tai:

"Nếu ngài vẫn nói những thứ vô nghĩa như vậy thì mời đi cho, chúng ta đã kết thúc rồi xin đừng quấy rầy ta nữa."

Bấy giờ Vegas mới phản ứng lại hấp tấp nói:

"Không...không...Pete xin em đừng đuổi ta...hức...ta...ta xin lỗi em...hức...xin lỗi vì mọi chuyện đã gây ra trong cuộc đời em...xin em đừng bỏ rơi ta có được không...ta biết lỗi của mình rồi...hức...hức....ta sai rồi!"

Những lời nói chân thành này của Vegas khi được Pete nghe lại chỉ nghĩ rằng đó là do hắn đang cảm thấy tội lỗi và sợ hãi chuyện mình gây ra mà thôi.

"Vegas ngài đừng có làm vậy được không...nếu chỉ vì nhớ lại chuyện năm xưa mà cảm thấy có lỗi liền thương hại ta nên mới làm vậy.

~thì ta xin ngài đừng làm vậy để gieo thêm hi vọng nữa,chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi...việc năm xưa ta cũng đã bỏ qua từ lâu rồi! Ngài không cần thấy có lỗi hay muốn bù đắp gì cho ta hết giải thoát cho nhau đi Vegas."

Hắn vẫn không chịu bỏ cuộc ríu rít nói:

"Không...không phải như em nghĩ đâu Pete, ta không hề thương hại em...hức.

Chuyện năm xưa đều là do ta sai chính tay ta đã giết anh trai,gia đình em và cả Build...tất cả đều do chính sự ích kỉ ngày ấy của ta đã đẩy cuộc đời em vào hố sâu.

Đến khi Porsche kể lại mọi chuyện và nhớ lại thì ta mới nhận ra rằng người mình thật sự chính là em Pete! ,những lời này ta nói ra ngày hôm nay không hi vọng em tin nó nhưng thực sự đây đều xuất phát từ chính cảm xúc hiện giờ.

~Pete ta biết mình không có tư cách nhưng xin em tha thứ và ở lại với ta có được không?! Đừng bỏ rơi ta...hức...thiếu em ta không sống được...hức...hức...xin em."

Pete dường như có chút dao động những vẫn cố gắng giữ lấy kiên định của mình trước đó.

"Vegas ta không thể...nếu ngài biết người như ta không còn nhiều thời gian nữa,con người mang đầy bệnh tật dơ bẩn của mùi máu tanh bao quanh liệu có đồng ý ở bên không?!"

Không kiềm được cảm xúc hắn cuối cùng đã khóc lớn mà lắc đầu chối bỏ:

"Không Pete...em không bẩn gì hết, dù bây giờ hay sau này đi chăng nữa em vẫn không bao giờ bẩn, em chính là thiên thần trong mắt ta người đã cứu rỗi cuộc đời đầy lầm lỗi này.

Pete của anh có bệnh đi chăng nữa, hay không còn nhiều thời gian thì anh vẫn nguyện dành tất cả thời gian của mình ở bên chăm sóc em và cả Venice...chỉ xin em đừng bỏ anh có được không!"

em vẫn không phản ứng gì chỉ quay mặt về hướng khác tìm cách trốn tránh, Vegas thấy vậy liền cúi gằm mặt xuống thở dài một tiếng đánh cược lần cuối.

"Bé Chích Bông tha lỗi cho Chích Choè có được không, Chích choè biết lỗi rồi...hức....ở lại với Chích choè nha."

Câu nói vừa dứt Pete quay lại với khuôn mặt bất ngờ có chút mếu máo nhìn hắn, cuối cùng em đã phá vỡ quyết định của mình òa khóc lớn xà vào ngực Vegas hai tay đánh mạnh lên người hắn.

"Oa...oaaaaaa...hức...hức đồ xấu xa anh có biết em chờ câu nói này từ rất lâu rồi không...hức,em bấy lâu vẫn mong chờ nó !từ khi lên 10 đến giờ anh chưa hề nói lại.

Ta luôn nghĩ chỉ cần anhnói ra rằng 'Chích Bông à! chích Chòe yêu em nhiều lắm' thôi thì ta sẳn sàng từ bỏ mọi thứ...hức...hức...để được ở bên ngài

~vậy mà đến bây giờ anh mới chịu nói...hức...hức...đồ khốn...đồ tồi...oa...oaaaa."

Mặc cho Pete chửi đánh mình như thế nào thì Vegas vẫn cảm thấy rất vui vì cuối cùng em đã chịu tha thứ cho hắn.

'Vừa rồi khi Vegas tuyệt vọng nghĩ rằng Pete sẽ không đồng ý thì dòng ký ức trượt qua nhanh trong đầu hắn,đó là BD mà cả hai từng dành cho nhau khi còn nhỏ...cả hai luôn gọi nhau bằng cái tên đó như một cách gắn kết tình cảm họ dành cho nhau lại nhưng lên 10 lúc hắn bắt đầu quen biết Build và học võ thì BD đó trở thành thứ xa vời!

~Vegas đã không còn gọi Pete bằng cái tên đó nữa và càng xa lánh em hơn, có một thời gian em rất buồn vì nó nhưng dần trưởng thành hơn nỗi buồn ấy chỉ đành giấu kiến trong tim."

Đến bây giờ cái tên ấy được Vegas gọi lại lần nữa thì Pete đã mền lòng tha thứ cho hắn.

Vừa vuốt ve lưng em Vegas vừa nói:

"Được rồi Chích bông đừng khóc nữa...là chích choè sai, chích choè đã không nhận ra chính mình.

Bây giờ chích choè hứa sẽ không bao giờ làm tổn thương hay bỏ rơi khiến Chích Bông phải giờ lễ một lần nào nữa."

Dứt câu cả hai ôm nhau thật chặt như thể không muốn rời xa nhau một lần nào nữa, những giọt nước mắt vui mừng xúc động có cả những tổn thương mất mát đều rời xuống từ cả hai.

*Porsche bây giờ vừa đi đến nơi đến nơi thấy một cảnh này thì liền dừng bước chân lại,cậu biết nó thể hiện điều gì nên chỉ biết cười nhạt mà lắc đầu lặng lẽ rời đi.

Cậu không làm lớn chuyện hay gì khác vì cậu tôn trọng quyết định của Pete,có điều cậu trong lòng có chút oán trách vì đứa bạn thân của mình quá dễ dàng tha thứ cho Vegas.
______________________________________
Ngược Vegas nấy hoi ó đúng như thông báo lúc trước nha, mí bà không đọc tb chắc k kịp đội mẫu hiểm đâu he🥲

Cmt choa zui nhà zui cửa nhe mí bà🌚

*lưu ý
Fic do tôi tự nghĩ ra🚫❌lấy chất xám
và có j không vừa ý các bà nhớ cmt na

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui🌚💓mãi iu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro