Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pete luôn tin rằng Vegas rất hấp dẫn... Kiểu như đẹp trai một cách nguy hiểm. Tuy nhiên, em chưa bao giờ chia sẻ những suy nghĩ đó với bất kỳ ai - đó là bí mật nhỏ cần giữ kín của em.

Đôi khi em mơ thấy mình bò lên người Vegas khi hắn nằm trên giường. Đôi khi trong lúc tắm, bất cứ khi nào em chạm vào mình, tâm trí phản bội của em nhảy múa với những hình ảnh của Vegas; bẻ cong hắn và chiếm lấy hắn từ phía sau - đâm vào trong hắn không thương tiếc. Pete biết những suy nghĩ đó là nguy hiểm, đặc biệt khi coi Vegas chỉ là một người xa lạ đối với em... Hắn là em họ của ông chủ em. Em chẳng là ai đối với Vegas... Một cái nhìn thoáng qua; không có gì đặc biệt. Và mặc dù em biết tất cả những điều này thì em vẫn không thể ngừng quan sát Vegas mỗi khi hắn đến thăm Kinn. Em không thể ngăn đôi mắt chết tiệt của mình nhìn Vegas trong khi hắn trói em vào một cây cột, người em đầy vết bầm tím, đẫm mồ hôi và vô cùng đau đớn. Không... Pete không thể dừng lại vì em quá thảm hại.

"Nhìn mày kìa," Vegas thì thầm với giọng đe dọa trong khi mắt hắn quét qua cơ thể Pete, say sưa ngắm những vết cắt đã khắc lên ngực Pete trước đó. "Cảm giác thế nào khi trở thành con chó cưng nhỏ của Kinn... Thú cưng của hắn? Hửm, Pete? Điều gì sẽ xảy ra nếu tao gửi mày trở về trong tình trạng biến thành từng mảnh..." Những con chữ đầy chết chóc bật ra khỏi miệng Vegas trong khi suy nghĩ của hắn dường như vẫn còn chần chừ.

Pete không cố ý để bị Vegas bắt - dù sao em cũng đã nói với Khun Kinn rằng em không phải là một gián điệp giỏi. Đó không phải là lỗi của em.

Kể từ khi Vegas bắt được em rình mò bên trong Thứ gia, Vegas đã quất em bằng roi... Giật điện em, hành hạ em - nhục nhã em. Vì những điều này, Pete hoàn toàn có đủ lý do để khinh thường Vegas sau tất cả những tổn thương mà Vegas đã gây ra cho cơ thể và tâm hồn em. Chưa hết, trong khi em héo rũ dựa vào cây cột, đẫm mồ hôi, đau đớn, tâm trí phản bội của em kinh ngạc trước nỗi đau gây ra bởi bàn tay tàn ác của Vegas.

Khi những ngón tay của Vegas luồn vào tóc Pete, túm chặt rồi giật mạnh một cách đầy trừng phạt, em đã nhắm mắt và nghiến răng, cố gắng kìm nén cơn đau.

"Tao không hiểu, vật nhỏ." Vegas thì thầm trong khi cúi xuống, rê lưỡi dọc theo những vệt mồ hôi chảy dài trên cổ Pete. "Mày quá xinh đẹp để bị băm thành từng mảnh... Mày có nghĩ vậy không, vật nhỏ?"

Vegas trở nên cực kỳ thích thú với việc coi em như một con vật cưng. Lẽ ra điều đó phải khiến Pete sôi máu... nhưng hoá ra lại ngược lại. Điều đó thực tế làm bụng em nhộn nhạo cả lên.

Pete không nói gì khiến cơn thịnh nộ bùng lên trên mặt Vegas. "Vật nhỏ," hắn nghiến răng, giọng hắn vô cảm khiến sống lưng Pete rợn lên từng cơn gai người. "Khi tao hỏi mày -" hắn đưa tay kia ra - là bàn tay đang cầm lưỡi dao; di chuyển lên đến vai trái của Pete và đào sâu vào vết cắt của ngày hôm qua, cạy mở vết thương cũ ra. "- Mày phải trả lời tao."

"Khun Vegas —" Pete kêu lên trong khi hai chân run lẩy bẩy, không thể đứng thẳng được nữa.

"Sao nào, vật nhỏ?" Vegas hỏi kèm theo biểu cảm vô tội.

Trong một giây trôi qua, Pete nhìn sâu vào đôi mắt hoang dại của Vegas, rên rỉ trước cảm giác nhức nhối ngọt ngào khi những ngón tay Vegas siết chặt tóc em. Mọi thứ đều rất, rất tốt - thật, thật sai trái.

Khi cơ thể của Pete giật nảy lên bởi cú ấn mạnh đột ngột của lưỡi dao gần núm vú bên phải của em thì tâm trí em - tâm trí điên rồ chết tiệt của em, lại tận hưởng sự đối xử tàn bạo đó. Em thật thảm hại... Và Vegas dường như cũng biết điều đó, vì hắn cười khẩy vào mặt Pete trước khi đâm lưỡi dao vào ngực làm rách da em.

"Dừng lại!" Pete hét lên, miệng há hốc trong khi nước mắt chảy dài trên mặt. "Khun Vegas -" em thở hổn hển, em biết rằng cho dù tâm trí mình có thể gào thét bao nhiêu đi chăng nữa, thì cơ thể em đơn giản là không thể chịu đựng thêm bất kỳ trận đòn nào nữa - em sẽ chết ngay lập tức nếu Vegas cứ tiếp tục. "Khun Vegas, dừng lại...Không thể thêm nữa, làm ơn - dừng lại đi! Để tôi đi!"

"Ồ, Pete..." Vegas ôm hai bên mặt Pete, lưỡi dao lướt qua má em. Pete liếm môi dưới. Vegas đẹp một cách nguy hiểm, thoả mãn mắt thẩm mỹ. "Mm, tao không biết nữa... Mày có biết là tao rất thích được trói mày lại không, vật nhỏ?"

Pete ghét bản thân vì đã cho phép Vegas - trong số tất cả những người khác - bóp méo suy nghĩ của mình. Chưa hết... Khi những ngôn từ đó trượt ra khỏi miệng Vegas đã khiến đầu gối của Pete khuỵu xuống, em không thể phủ nhận sự kích thích ngày càng tăng lên - không thể phủ nhận khao khát muốn được Vegas thương xót.

Thật là những suy nghĩ bất thường; tại sao em lại nghĩ như vậy trong khi Vegas định giết em?!

"Thả tôi ra," em thì thầm lặp lại, nghe như hụt hơi.

Vegas tặc lưỡi, rê lưỡi dao xuống ngực Pete. "Oh, vật nhỏ" hắn thủ thỉ, những ngón tay anh vuốt ve da đầu Pete dịu dàng đến phát sợ. "Không phải chúng ta đang rất vui sao - tại sao em muốn dừng lại, em yêu?"

Sửng sốt trước sự thay đổi giọng điệu của Vegas - sự lựa chọn từ ngữ của hắn đã làm cơ thể yếu ớt của Pete chùng xuống cách Vegas vài inch và gần như tan chảy trước hắn.

"Không đời nào" hắn thì thầm không chút suy nghĩ. "Khun —"

Vegas đang cười nhạo em... Pete đay nghiến môi dưới cho đến khi nếm được vị máu. Vegas đã cười nhạo em trong nhiều ngày qua, còn em thì đã rệu rã và rên rỉ trong đau đớn! Em không thể tin được - tất cả những giấc mơ, những ảo tượng của em về Vegas giờ đây thật vô nghĩa. Em đã sống trong thế giới giả tưởng, khao khát một kẻ sát nhân tâm thần có thể móc mắt em trong tích tắc.

Khi tiếng rên rỉ phản bội thoát ra từ miệng Pete cũng là lúc em đã cúi đầu chịu thua. "Làm ơn, Khun Vegas," em cầu xin, giọng khàn đi, gần như thì thầm. "Hãy cho tôi một cơ hội - làm ơn."

Vegas nheo mắt nhìn Pete, quai hàm nghiến chặt một cách bất thường. "Stop talking," Hắn nghiến răng. "You talk too much, pet. - Em nói quá nhiều, vật nhỏ."

"Làm ơn..."

Sự tức giận dâng lên trong mắt Vegas khi hắn nắm chặt hàm của Pete và bóp mạnh. "Có cơ hội nào tôi có thể ban cho em - một con vật cưng sao?" Hắn gầm gừ vào mặt Pete, làm cho dương vật của Pete co giật vì ham muốn. Thật đáng xấu hổ, Pete thích nó - thích một Vegas đang sôi sục và hừng hực lửa giận.

"Nếu—hãy cho tôi một cơ hội trốn thoát."

Vegas tặc lưỡi. "Tại sao tôi phải làm điều đó lúc này?"

"Để tôi," Pete nuốt xuống cục nghẹn trong cổ họng. Em không thể tin vào những gì mình đang hỏi - nhưng em không thể nghĩ ra bất kỳ lựa chọn nào khác. "Cho tôi chút thời gian... Hãy để tôi chạy trốn vì tự do của mình -"

"Anh có lấy -"

"Nếu anh bắt được tôi, anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn với tôi - với cơ thể của tôi - làm ơn, Khun Vegas."

Điều này dường như khiến Vegas tò mò vì vẻ cau có trên khuôn mặt hắn ngay lập tức biến thành sự tò mò. "Anything. You say? - Bất cứ điều gì, em nói vậy phải không?" Hắn hỏi, áp sát vào Pete, những ngón tay vẫn kẹp lấy quai hàm của Pete. "Giả như tôi muốn..."

Mặc dù Pete không chắc Vegas đang muốn nói gì, nhưng chỉ cần nhìn vào Vegas - cách mắt Vegas mở to khi chúng kéo lê xác Pete một cách tội lỗi, hơi thở nóng hổi phả vào mặt Pete, là dấu hiệu đủ để nói với Pete; Vegas muốn em - muốn cơ thể của em. Là để thỏa mãn thú vui? Hay để tra tấn thêm? Pete nuốt cạn ngụm nước bọt đọng lại trong miệng khi nghĩ đến việc Vegas sẽ làm thỏa mãn em - bắt lấy em và chịch em. Em muốn điều đó.

"Bất cứ điều gì," Pete trả lời một cách vô thức.

Vegas đánh rơi con dao xuống sàn. "Làm sao tôi biết em sẽ sẵn lòng ngoan ngoãn, vật nhỏ?" Hắn hỏi một cách tò mò trong khi vòng ngón tay quanh cổ Pete và chế nhạo em.

"Tôi..." Pete thở ra, cố gắng hết sức để giữ tiếng rên rỉ của mình - cố gắng hết sức để không cọ sát mình vào dương vật của Vegas. Em khao khát người đàn ông này kinh khủng, đó là điểm sai lầm. "Anh có lời hứa của tôi, Khun Vegas."

"Lời nói của em trung thực đến mức nào, vật nhỏ?" Vegas hỏi, đẩy ngón tay cái vào môi Pete trong khi hắn ấn dương vật dưới lớp quần áo của mình vào dương vật của Pete. Pete nín thở. Vegas thực sự muốn đụ em - muốn bóp cổ em và vẽ đầy hạt giống của hắn lên cơ thể em.

Pete biết tâm trí em lại một lần nữa quay cuồng với trí tưởng tượng, em không thể ngăn nó lại. Em cũng không thể ngăn dương vật của mình căng ra.

"Ngậm lấy," Vegas ra lệnh, đút ngón tay cái vào miệng Pete. Khi ngón tay cái của Vegas ấn xuống lưỡi em để thúc giục, em đã nhắm mắt lại, quấn đôi môi ẩm ướt của mình quanh nó, ngoan ngoãn mút lấy. "That's a good boy. - Thật là một cậu bé ngoan." Vegas thở vào cổ em. "My good pet. - Thú cưng ngoan của tôi."

Cuối cùng, khi Vegas rút ngón tay cái ra khỏi miệng Pete, nhìn chằm chằm vào sợi chỉ bạc mỏng manh, Pete nhìn hắn chằm chằm qua hàng mi dày trong khi nước mắt đọng lại trong mắt em. "Được rồi Pete," Vegas làm ướt môi dưới, bị quyến rũ bởi cái nhìn sững sờ của Pete. "Tôi sẽ để em thử vận ​​may trốn thoát... Nhưng nếu tôi bắt được em... Anything... I'll do anything I want... - Mọi thứ... Tôi sẽ làm bất cứ điều gì tôi muốn... Phải không, Pete?"

Pete gật đầu. "Vâng, Khun Vegas," em trả lời. "Bất cứ điều gì."

Và mặc dù Pete biết rằng em không nên, nhưng mong muốn Vegas bắt được em đã cám dỗ em một cách tha thiết.

.
.
.

Tâm sự mỏng:
Tôi cũng định lên một lèo luôn mà cái Oneshot này nó dài quá hơn 5000 chữ nên tôi sẽ chia ra ;))

Ngoài ra, về từ "pet" trong lúc dịch tôi đã phân vân là nên để nguyên hay dịch ra là "vật nuôi/ thú cưng" nhưng nếu thế thì đọc thoại sẽ ngang ngang sao ấy mà để "pet" thì tôi cũng lấn cấn nên tôi quyết định nhắm mắt bỏ qua chọn từ "vật nhỏ" thay cho từ "pet", đặt trong truyện cũng đáng yêu, hỏny theo ý kiến cá nhân tôi ;)). Mọi người chấp nhận thì đọc không thì cũng đừng nói lời cay đắng nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro