Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vegas không ngờ hình ảnh của mình trong lòng Pete lại tồi tệ đến vậy, hắn cố gắng cứu vớt sự cặn bã của mình nhưng Pete đã không hỏi về người yêu mà hắn nói sau đó và Vegas không thể tìm thấy cơ hội thích hợp để giải thích.

Pete vẫn còn một ngày nghỉ và vẫn thức dậy muộn. Vegas nghĩ rằng cậu sẽ ra ngoài chơi để thư giãn, nhưng Pete dường như không biết mình nên làm gì và cuối cùng cậu quyết định tập luyện.

"Em không có sở thích gì sao? Làm vệ sĩ trưởng khá mệt, nghỉ ngơi cũng không dễ dàng, tại sao em vẫn muốn đi tập luyện."

"Nếu có thời gian quan tâm tôi thì sao anh không đi tìm manh mối đi để anh có thể mau chóng trở về."

Những ngày tiếp theo Pete rất bận rộn, cậu đã trở lại làm việc sau đột nghỉ phép. Ngoài công việc cơ bản của một vệ sĩ như canh gác hàng ngày thì cậu sẽ được Korn hoặc Kinn cử đi làm một số nhiệm vụ khác, thời gian còn lại cậu sẽ luôn ở bên Tankul và hầu như không có thời gian rảnh. Năng lực của cậu là điều hiển nhiên và những tên vệ sĩ khác trong gia tộc chính đều bị vị cấp trên trẻ tuổi này thuyết phục.

Nhưng điều đó thật tệ với Vegas. Vegas luôn giỏi bắt đầu từ sở thích của người khác, tạo cơ hội và để lại ấn tượng mà họ thích. Nhưng Pete thực sự rất đặc biệt, những phương pháp thông thường của Vegas đều vô dụng vào lúc này và hắn nhận thấy rằng Pete không hề tò mò hay tỏ vẻ có hứng thú. Có vẻ như công việc là tất cả những gì cậu có.

Pete không có thời gian để nói chuyện với Vegas mỗi ngày và Vegas muốn bày tỏ sự không hài lòng của mình. Hắn quyết định làm ngược lại, nếu không có thứ gì cậu thích thì phải có thứ mà cậu ghét. Một đêm nọ, Vegas nắm lấy cơ hội và chuẩn bị tấn công.

"Pete, chính gia giao cho em quá nhiều việc rồi đấy. Công việc của một vệ sĩ bình thường vốn đã rất vất vả, lại còn phải chịu đựng thêm tên điên như Tankul, cần phải rất vất vả mới có thể chăm sóc anh ta. Nếu em mệt hoặc muốn phàn nàn về điều gì đó thì em có thể đi tìm tôi và em không cần lo lắng về việc tôi sẽ nói với người khác." Vegas cố gắng tạo ra cơ hội cho chính mình.

"Anh đang khiêu khích tôi và cậu chủ à?" Pete nhướng mày.

Vegas sửng sốt, vội vàng giải thích: "Tôi chỉ thấy em làm việc quá sức, quá áp lực..."

"Như anh?" Pete nhếch mép, "Tôi không thấy có chút áp lực nào cả. Cậu Tankul và cậu Kinn đối xử với tôi rất tốt và ngài Korn cũng vậy. Đây là công việc của tôi và tôi không thấy nó quá sức."

"Em cho rằng bọn họ là người tốt sao? Thảo nào em rất trung thành với họ."

"Không, không ai thực sự tốt cả. Họ tốt với tôi và tôi đã lấy lòng trung thành và mạng sống để trao đổi. Nếu một ngày tôi không còn trung thành nữa, họ sẽ không buông tha tôi. Tương tự, nếu họ đe dọa tôi, tôi sẽ không còn trung thành nữa."

"Đó có phải là những gì Pete nghĩ..." Vegas nghĩ.

"Nhưng không có nghĩa là anh có thể chia rẽ tôi, tôi sẽ không bị anh dắt mũi đâu!" Pete nói thêm, "Hơn nữa, đừng tưởng rằng tôi không biết mỗi ngày anh đều theo dõi tôi."

"Tôi biết, tôi biết." Vegas phá lên cười và nhanh chóng gật đầu.

Vegas cũng muốn tìm hiểu điều gì đã khiến mình đến đây và làm thế nào để quay lại, nhưng hắn không có manh mối. Vì vậy, hắn cũng chỉ có thể đi theo Pete. Nhưng lần này Vegas đã cư xử rất tốt, hắn không còn nghiêng về phía trước Pete nữa mà cẩn thận theo sau Pete và chỉ nói chuyện với Pete khi cậu đang giải lao. Vegas cho Pete một vài lời khuyên hoặc cách phòng tránh trong các nhiệm vụ, sẽ cho Pete an ủi Tankul đang mất bình tĩnh, và sẽ làm Pete vui khi thấy Pete đứng gác. Tóm lại, Vegas luôn có mặt khi Pete cần, cho dù Pete nghĩ rằng mình có thể hoàn thành công việc mà không cần lời khuyên của Vegas. Nhưng Pete cũng phải thừa nhận rằng thời gian gần đây cậu đã thả lỏng hơn rất nhiều và Vegas cũng làm khá tốt trong việc chăm sóc người khác.

...

Tối nay là tối chiếu phim, lần này Tankul đã nghe theo lời khuyên của Pete và không xem phim kinh dị. Pete không muốn xem phim kinh dị chút nào.

"Nếu mày không muốn xem phim kinh dị thì xem phim gì Pete?" Tankul bất mãn hỏi.

"Thế còn Dream Hunter thì sao?" Vegas thì thầm vào tai Pete.

Pete sợ tới mức rùng mình một cái, nhìn vào ánh mắt dò hỏi của Tankul, cậu lập tức nói: "Dream Hunter! Nghe nói khá hay đó ạ!"

"Thật không? Nhanh bật lên xem." Tankul nói, "Anime hả? Ồ, cũng có ma, tuyệt tuyệt, xem cái này đi."

Pete liếc nhìn Vegas một cách bí mật và tức giận. Tại sao vẫn là phim kinh dị, chắc chắn Vegas cố ý làm điều đó. Vegas chú ý đến biểu cảm dễ thương của Pete và cười nói: "Là một bộ phim rất ấm áp, không hề đáng sợ."

Đúng là một bộ phim ấm áp, Tankul vừa lấy khăn giấy vừa khóc liên tục hỏi về cốt truyện, thậm chí còn không quan tâm đến việc ăn bỏng ngô, "Chúng mày nói xem, đó là cây đàn của ai?" Tankul hỏi.

"Tôi và người yêu đã xem bộ phim này cùng nhau. Lúc đó, em ấy nói chưa xem và cũng hỏi tôi câu này. tôi cố tình không nói và em ấy đã nổi nóng." Vegas bất ngờ nói bên cạnh Pete.

Đây là lần thứ hai Vegas nhắc đến người yêu của mình. Pete thấy lần này vegas nở một nụ cười ngọt ngào, giọng điệu hơi cao lên, khác hẳn với giọng nói trầm buồn lần trước và ánh mắt vô hồn như đang đắm chìm trong ký ức đau khổ. Pete chưa bao giờ thấy Vegas như thế này, có lẽ hắn thực sự có người yêu?

.

Vegas vẫn ở cạnh Pete mỗi ngày và chưa tìm được manh mối để quay trở lại. Sắp tới ngày 15, là ngày mà cả gia tộc chính và phụ sẽ mở cuộc họp thường xuyên. Pete nhắc Vegas rằng hắn có thể tận dụng cơ hội này để liên lạc với ông Kan và Vegas của hiện tại. Vegas tạm thời đồng ý. Hắn biết lần này Tankul sẽ đến và mắng mình. Bác hắn cũng hung hăng hơn trong cuộc họp này. Hắn không muốn đối mặt với cảnh này một chút nào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro